Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3422 - Chương 3422. Ma Biến Máu Tanh! Liều Lĩnh Đánh Cuộc! Lại Một Cấp Ma Tôn Thượng Vị! (5)

Chương 3422. Ma Biến máu tanh! Liều lĩnh đánh cuộc! Lại một cấp Ma Tôn thượng vị! (5)
Chương 3422. Ma Biến máu tanh! Liều lĩnh đánh cuộc! Lại một cấp Ma Tôn thượng vị! (5)

Những người này đều là… tồn tại khó giải quyết nhất mà nó đã từng gặp được ở trên chiến trường ngoài vực!

“Ha ha ha…” Thiên Viêm tôn giả giống vậy nhìn xuống bên dưới, trong mắt lóe lên một chút kinh dị, sau đó không khỏi cười ha hả: “Chính là một người lây nhiễm Hắc Ám, sao có thể là đối thủ của thiên kiêu Nhân tộc ta chứ.”

“Hừ!” Thí Huyết Ma Tôn hừ lạnh một tiếng: “Lo cho bản thân các ngươi trước đi.”

Thiên Viêm tôn giả hơi biến sắc, không khỏi nhìn thoáng qua ba vị nguyên lão ở nơi xa cùng với vết nứt không gian kia, đồng tử chợt co rụt lại.

Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, vết nứt không gian kia lại đã mở rộng ra thêm không ít.

Bàn tay của Ma Thần ở phía sau cũng lại lần nữa thò ra, chộp chặt lên trên vết nứt không gian, khí tức tà ác mà hỗn loạn không ngừng lan tràn ra từ phía sau vết nứt không gia, khiến khói mù trong lòng mọi người càng thêm nồng đậm.

Tình huống đã đến thời khắc khẩn cấp nhất!

Rầm!

Thí Huyết Ma Tôn nắm bắt lấy cơ hội đối phương phân tâm, một thanh huyết liêm vĩ đại trong tay ầm ầm chém ra, lực lượng vô tận hội tụ, thổi quét về phía Thiên Viêm tôn giả.

Thiên Viên tôn giả biến sắc, không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể ra sức ngăn cản.

Uỳnh!

Thân hình của hắn lập tức bị chém trúng bay ngược ra ngoài, chỗ ngực lại xuất hiện một vết máu hẹp dài, trên đó rõ ràng có lực Hắc Ám nhúc nhích, cấp tốc xâm nhập vào trong miệng vết thương.

“Thiên Viêm!”

Bên kia, hai Thanh Mộc tôn giả và Kim Thần tôn giả nhìn thấy một màn này, không khỏi lo lắng hét lớn lên.

“Không sao!”

Thiên Viêm tôn giả cúi đầu nhìn thoáng qua miệng vết thương chỗ ngực mình, ánh mắt hơi nheo lại, nhưng vẫn cực kỳ bình thản đáp lại một câu.

Nguyên lực trong cơ thể hắn lập tức bắt đầu khởi động, khống chế lực Hắc Ám kia ở xung quanh miệng vết thương, không để cho nó mở rộng ra nữa.

“Khặc khặc khặc…” Thí Huyết Ma Tôn đắc ý cười ha hả.

“Rơi vào thế yếu sao?!” Vương Đằng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vẻ mặt nghiêm trọng vô cùng, không ngờ Thiên Viêm tôn giả kia lại bị đối phương nắm lấy cơ hội tổn thương đến.

Tiếp tục như vậy không được!

Nếu như chiến lực cao cấp bị hao tổn, tình thế rất dễ dàng nghiêng về một phía.

Nhưng đối mặt với cường giả như thế kia, hắn cũng cảm thấy hơi vô lực, hít sâu một hơi, ánh mắt lóe lên: “Thật sự không được, chỉ có thể sử dụng cái kia.”

Trước đó giải quyết hoàn toàn kẻ này đã.

Đối phương là người khởi xướng ra trận tai họa này, há có thể để cho nó còn sống.

Vương Đằng thu hồi ánh mắt, nhìn ngọn lửa trước mặt, ở dưới thổi quét của ba loại dị hỏa thiên địa, tiếng gầm thét đến từ Đan Lưu dần dần mỏng manh xuống, cho đến không nghe thấy nữa.

“Đã chết rồi sao?”

Hắn không khỏi mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra, quét nhìn vào trong ngọn lửa, bất cứ một dấu hiệu sinh mệnh nào đều đừng mong tránh thoát khỏi ánh mắt của hắn.

Vèo!

Một tia sáng màu máu lao ra từ trong ngọn lửa, cực kỳ mịt mờ, đặc biệt là ở trong ngọn lửa màu đỏ thắm kia, càng cực kỳ không thấy được.

Nhưng mà Vương Đằng vẫn thấy được nó.

“Định chạy trốn!” Một nụ cười lạnh không khỏi hiện lên bên khóe miệng Vương Đằng, giơ tay trảo, lực lượng hỏa diễm cuồn cuộn lên, lập tức hóa thành một bàn tay hỏa diễm vĩ đại, chộp về phía tia sáng màu máu kia.

Bàn tay hỏa diễm từ bên trên hạ xuống, mắt thấy sẽ chộp được tia sáng màu máu kia.

“Haizzz!”

Đúng vào lúc này, một tiếng thở dài khe khẽ đột nhiên vang lên, quanh quẩn ở trong hư không, giống như trực tiếp nổ tung ở bên tai Vương Đằng, khiến da đầu hắn run lên.

“Là ai?”

Một tiếng quát lớn truyền ra từ trong miệng Vương Đằng, sắc mặt hắn vô cùng nghiêm trọng, ánh mắt nhìn chằm chằm tới trước.

“Khách khách khách… thật sự sâu sắc!”

Chỉ thấy một bóng dáng màu đỏ tươi cực kỳ đột ngột xuất hiện ở ngay phía trước mặt Vương Đằng.

Xinh đẹp!

Máu tanh!

Mị hoặc chúng sinh!

Đây là một loài Hắc Ám giống cái Huyết tộc… xinh đẹp!

Đánh giá vô cùng chuẩn xác!

Vương Đằng tìm niềm vui trong đau khổ, yên lặng khen tặng mình, nhưng sắc mặt lại càng thêm nghiêm trọng, giống như có sóng to gió lớn nổi lên trong lòng.

Cấp Ma Tôn thượng vị!

Loài Hắc Ám giống cái Huyết tộc trước mắt này lại là một loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị.

Nó đến đây từ khi nào?

Chẳng lẽ mới vừa rồi nó vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối, nhìn xem chiến đấu giữa hắn và Đan Lưu sao?

Một loạt nghi hoặc xuất hiện ở trong lòng Vương Đằng.

Sau đó hắn đã nhìn thấy, bóng dáng kia xuất hiện, chỉ vung tay lên, bàn tay hỏa diễm do hắn ngưng tụ ra đã sụp đổ từng khúc, tiêu tán ra.

Kết quả này, Vương Đằng không cần nghĩ cũng biết.

Dù sao là loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị mà.

Ngọn lửa tiêu tán, tia sáng màu màu kia lại vững vàng rơi lên trên tay ngọc thon dài óng ánh trong suốt giống như ngọc thạch của loài Hắc Ám giống cái Huyết tộc kia, nó lộ ra hình dáng, rõ ràng là một cục máu lớn chừng lòng bàn tay, trên đó còn nhỏ ra máu.

Nhưng mà loài Hắc Ám giống cái Huyết tộc vô cùng xinh đẹp kia lại không hề quan tâm, nâng nó ở trong lòng bàn tay, thậm chí còn chìa cánh tay kia ra, ngón tay khẽ vuốt ve trên cục máu: “Bé cưng của ta, ngươi thật sự là một phế vật.”

“…” Vương Đằng.

Bé cưng và phế vật, thật sự là phối hợp rất hay.

Nhưng mà không nhìn ra, Đan Lưu kia lại là một tiểu bạch kiểm dạ dày không tốt.

Phi, không biết xấu hổ!

Đáng khinh…

“Cậu chàng này cũng không tệ nhỉ, có muốn trở thành bé cưng của ta không?” Loài Hắc Ám giống cái Huyết tộc nhìn Vương Đằng, cười quyến rũ nói.

“Các ngươi cảm thấy, ta có cần làm một lần cống hiến vì Nhân tộc ta không?” Vương Đằng nhìn đám người Nhạc Yên, Cổ La ở nơi xa, sờ cằm như có đăm chiêu hỏi.

“…” Trên đầu đám người Nhạc Yên, Cổ La đầy vạch đen.

Tên này có ý gì?

Hắn lại đang nghiêm túc nghĩ đến chuyện ăn bát cơm mềm này!???

Đám người Nhạc Yên đã không còn sức nói móc đối với lối tư tưởng của Vương Đằng.

Đổi lại là bất cứ một người nào chắc cũng đều sẽ không suy nghĩ nhỉ.

Nhưng đến chỗ Vương Đằng, hắn lại thật sự đang suy nghĩ?

Đây là người gì vậy?!

Hết chương 3422.
Bình Luận (0)
Comment