Trong trận đấu lúc trước, Vương Đằng đã có được không ít thuộc tính ‘lò Lôi Nhạc’, bây giờ lại có được 4200 điểm, giá trị thuộc tính ‘lò Lôi Nhạc’ của hắn đã từ cấp bậc tinh thông tăng lên đến tiểu thành.
Đối với ‘lò Lôi Nhạc’ này, Vương Đằng vẫn khá thích, nếu không cũng sẽ không luyện chế ra một lò Cửu Long Lôi Nhạc để bản thân sử dụng.
Phối hợp hai cái, hắn có thể phát huy ra tác dụng và uy lực công kích to lớn của nó.
Còn về ‘Thiên Lôi thương’, lần này chỉ nhặt được 3000 điểm, vẫn là cấp độ thông thạo, không thể đột phá.
Điều duy nhất đáng để cảm thấy an ủi là ‘Thiên Lôi thương’ này tốt xấu gì cũng là chiến kỹ cấp Bất Hủ viễn cổ, cho dù chỉ là cấp độ thông thạo thì uy lực cũng vô cùng mạnh mẽ, đủ để hắn sử dụng bây giờ.
Tiếp theo là hai loại lực lượng lĩnh vực!
‘Lĩnh vực Lôi Thương’: 5700/8000 (bát giai)
‘Lĩnh vực Ngục Lôi Đình’: 2200/4000 (Thực Cảnh tứ giai)
“Vẫn là Thực Cảnh tứ giai à, xem ra lĩnh ngộ ‘lĩnh vực Ngục Lôi Đình’ của Nhạc Truân cũng là khoảng trình độ này rồi.” Trong lòng Vương Đằng như có điều suy nghĩ. Nhưng rất nhanh hắn đã không còn nghĩ nhiều nữa, ánh mắt chợt lóe, rồi đặt suy nghĩ trên một loại lĩnh vực khác.
Lúc trước hắn đã từng nghĩ nếu như dung hợp ‘lĩnh vực Ngục Lôi Đình’ với ‘lĩnh vực Nguyên Từ’ của hắn, chắc chắn có thể phát huy ra uy lực càng mạnh mẽ hơn.
Nghĩ là làm, trong lòng Vương Đằng khẽ động, rồi lập tức để cảm ngộ của hai loại lĩnh vực va chạm vào nhau.
Lĩnh vực Nguyên Từ, dung hợp!
Hai cảm ngộ nháy mắt đã đan xen quấn lấy nhau trong đầu của hắn, tìm kiếm điểm phù hợp của hai lĩnh vực.
“Vẫn chưa đủ!” Ánh sáng trong mắt Vương Đằng lấp lánh, một loại cảm ngộ khác cũng xuất hiện, đụng về phía hai cảm ngộ kia.
Lĩnh vực Âm Ảnh!
Loại lĩnh vực này chưa tính là quá mạnh, chỉ có tam giai thôi, nhưng lại cũng coi như là một lĩnh vực loại hình khống chế, hơn nữa với sự kỳ dị của lĩnh vực Âm Ảnh thì có thể so với lĩnh vực ngũ giai bình thường.
Nếu như có thể dung hợp, thì đối mặt với loại tình huống trước mặt này, tất nhiên hắn càng có tự tin hơn.
Cuối cùng chính là niệm lực tinh thần của hắn!
Đây là một loại sức mạnh không thể thiếu.
Cũng may hắn đã nắm giữ nhiều loại lĩnh vực Tinh Thần, cũng coi như không xa lạ gì đối với việc dung hợp niệm lực tinh thần và lĩnh vực bình thường.
“Hòa vào cho ta!”
Ánh sáng trong mắt Vương Đằng bùng lên, lập tức để cảm ngộ của mấy loại lĩnh vực va chạm với nhau.
Trong chốc lát, đầu của hắn loạn giống như một nồi cháo…
Ai cũng không ngờ tới Vương Đằng lại làm ra hành động điên cuồng như vậy, hơn nữa còn là đang trong chiến đấu, đây đúng là muốn chết.
Võ giả bình thường dung hợp hai loại lĩnh vực đã là cực kỳ khó khăn, cần tiêu hao lượng lớn thời gian và tinh lực.
Cho dù như vậy, tỉ lệ thất bại vẫn cực cao.
Nhưng Vương Đằng lại hay, một lúc dung hợp bốn loại lực lượng lĩnh vực, đây không phải tên điên thì là gì.
Có chút không cẩn thận là sẽ bị cắn trả lại bản thân.
Grào!
Lúc này, một loài Hắc Ám cấp Hoàng trung vị đánh tới, bọn họ thấy Vương Đằng giết nhiều loài Hắc Ám như vậy, đã giết đỏ mắt từ lâu, đều ước gì có thể lập tức giết chết hắn.
Thật đúng lúc, nguy cơ nháy mắt đã ập đến, thế mà sắc mặt của Vương Đằng lại vẫn bình thản như cũ.
Đối với người khác, loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị rất khó giết, ít nhất đối với người có cảnh giới như cấp võ giả Vực Chủ muốn giết chết một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị, thì đều phải dốc hết sức lực, có chút sai sót, không chừng còn phải bỏ cái mạng nhỏ của mình vào.
Nhưng mà ở chỗ Vương Đằng, loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị hoàn toàn không có huy hiếp gì.
Tay hắn cầm chiến kiếm, vừa giết về phía loài Hắc Ám, vừa có đủ loại cảm ngộ nhanh chóng lóe qua trong đầu.
Hai cái đều không chậm trễ!
Bùm!
Chiến kiếm của Vương Đằng va chạm với vuốt sắc của loài Hắc Ám, phát ra tiếng nổ, đây là một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, cả người bao phủ trong mũ giáp, vô cùng cứng rắn.
“Hử?!”
Ánh mắt Vương Đằng hơi ngưng lại, không ngờ loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này lại cứng như vậy, chiến kiếm này của hắn là đã đạt đến cấp Giới Chủ rồi, nhưng lại không thể chém rách được mũ giáp của đối phương, thực sự hơi khó tin.
“Nhân tộc, ta tộc Ma Giáp… Giáp Quinton, đến giết ngươi!”
Một giọng nói giống như kim loại ma sát truyền ra từ trong miệng loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, ù ù vang lên, vang vọng khắp trời đất.
“Giáp Quinton!” Mắt Vương Đằng chợt lóe: “Ngươi là thiên tài của tộc Ma Giáp?”
Nếu như hắn không nhận nhầm, loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này vừa nãy chắc là dùng bí pháp tu luyện của tộc Ma Giáp ‘Ma Giáp Thánh điển’.
Đây không phải công pháp bình thường, mà là công pháp cấp Ma Hoàng cao cấp nhất trong tộc Ma Giáp, không hề tầm thường.
Mà chỉ có thiên tài của tộc Ma Giáp mới có thể tu luyện công pháp này.
Muốn hỏi tại sao Vương Đằng biết, vậy tất nhiên là vì hắn cũng từng là thiên tài… của tộc Ma Giáp!
Ngày tháng làm Giáp Đằng Ưng kia, đến giờ Vương Đằng cũng khó quên.
Được loài Hắc Ám bồi dưỡng như thiên tài, nghĩ thôi cũng có hơi kích thích.
Giáp Quinton nhìn biểu cảm kia của Vương Đằng, lập tức sững sờ, Nhân tộc này là biểu cảm gì?
Tại sao nhìn thấy thiên tài của tộc Ma Giáp như nó, dáng vẻ ngược lại hình như còn rất vui mừng?
“Rốt cuộc ngươi có phải thiên tài của tộc Ma Giáp không?” Vương Đằng thấy nó không trả lời, lại không nhịn được hỏi tiếp.
“Hừ!” Giáp Quinton rất không vui với thái độ của Vương Đằng, lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Đúng vậy, Giáp Quinton ta chính là thiên tài của tộc Ma Giáp, tuyệt đối không phải kẻ nội gián Nhân tộc kia của các ngươi có thể so sánh. Chẳng qua là một nam sủng may mắn được Huyết Dạ đại nhân xem trọng thôi, có được máu của một số Huyết tộc cao quý, thật sự cho rằng bản thân có thể so sánh với thiên tài của loài Hắc Ám chúng ta chắc.”
Không khó nghe ra ý khinh thường trong giọng điệu của nó, giống như căn bản không để Đan Lưu ở trong lòng.