Rất nhiều cường giả vội vàng lui về phía sau, không dám nhích tới gần một khu vực như vậy, sợ bị liên lụy.
Một vài người may mắn sống sót dưới sự tấn công của loài Hắc Ám muốn chạy đi, nhưng lại bị hơi thở của trận pháp vây lại, không cách nào rời đi.
Mặc dù lượng lớn bóng kiếm cũng tấn công về phía Ma Thần, nhưng mà những phù văn sư cấp Thánh kia vẫn nắm trong tay một phần bóng kiếm, vây giữ vài con loài Hắc Ám này.
“Chư vị, thời điểm phản kích đã đến, giết cùng ta!”
Thiên Viêm tôn giả nhìn thấy khung cảnh này, lập tức hét lớn, dẫn dắt mọi người xông vào loài Hắc Ám bốn phía.
Mới vừa rồi những loài Hắc Ám này đã bị bóng kiếm của trận pháp đả thương , hơi thở yếu ớt, lại lấp tức gặp phải truy kích của võ giả, không phản ứng kịp nên rơi vào thế hạ phong
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
...
Một đám cường giả xông thẳng ra, giết về phía loài Hắc Ám.
Lúc trước bị loài Hắc Ám đánh lén một lần, mọi người đã đầy một bụng lửa giận từ sớm, hôm nay nắm bắt cơ hội, hiển nhiên sẽ không để cho bọn nó chạy trốn.
Bên kia, Thí Huyết Ma Tôn dần hiện ra trong bóng kiếm, khắp người máu tươi đầm đìa, không ngừng thở hổn hển: “Phù! Phù! Phù!... Ha... Ha ha ha, ta không chết, ta còn sống!”
Trong lòng nó vẫn còn sợ hãi công kích kinh khủng vừa nãy, bây giờ sống sót sau kiếp nạn, thật sự là khiến nó mừng như điên.
Trên mặt nó lộ nở một nụ cười dữ tợn, nhìn về phía Vương Đằng, trong mắt tràn đầy oán hận và sát ý lạnh như băng.
“Con kiến hôi!”
“Con kiến hôi!”
“Cũng chỉ là một con con kiến hôi mà thôi, lại dám làm tổn thương đến ta!”
Từng tiếng lạnh như băng nặn ra từ cuống họng nó, ác ý nồng đậm, dường như muốn phanh thây xé xác Vương Đằng.
Nhưng mà ngay khi nó thấy bóng kiếm khủng khiếp bốn phía Vương Đằng, con ngươi trong mắt không nhịn được co rút lại, cuối cùng không dám tiến lên.
Con loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị này rõ ràng đã bị đòn tấn công vừa rồi dọa sợ, trong lòng có bao nhiêu sợ hãi.
Bất kể là ai đi nữa, đối mặt với mạng sống bị đe dọa, đều giống như nau, cấp Ma Tôn thượng vị cũng không ngoại lệ.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh bị đè nén phát ra từ trong miệng Thí Huyết Ma Tôn, trên người nó lập tức có ánh sáng đỏ lập lòe, lập tức có từng cột máu từ trên xác của võ giả tộc nhân và loài Hắc Ám từ bốn phía tụ lại trên người nó.
Trong phút chốc, những vết thương kinh khủng trên người nó nhanh chóng khép lại, máu thịt mấp máy dung hợp lại với nhau, không tới một phút liền không nhìn ra bất kỳ vết thương nào nữa.
Cảnh này đủ để khiến sắc mặt đám người Thiên Viêm tôn giả trầm xuống, điểm quỷ dị của Thí Huyết Ma Tôn nằm ở chỗ này, lúc trước chiến đấu, thương thế của nó hoàn toàn có thể dựa vào máu để khôi phục, cho dù hôm nay bị thương nặng hơn nhưng vẫn có thể dùng máu của những sinh linh khác để khôi phục lại, thật sự vô cùng khó giải quyết.
Phương pháp này có phần giống với phương pháp lúc trước của Đan Lưu, chẳng qua phương pháp của Thí Huyết Ma Tôn hiển nhiên cao siêu hơn, hoàn toàn sẽ không bị thay đổi thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ giống Đan Lưu.
Hiển nhiên phương pháp của Đan Lưu cũng là được truyền thừa từ Huyết tộc loài Hắc Ám!
Nhưng đám người Thiên Viêm tôn giả cũng để ý thấy, mặc dù thương thế trên người Thí Huyết Ma Tôn đã được khôi phục lại như ban đầu nhưng hơi thở trên người của nó cũng không còn mạnh như trước nữa.
Một cảm giác suy yếu xuất hiện trên người loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị này, mặc dù nó cố gắng che dấu.
Mấy người Thiên Viêm tôn giả không khỏi liếc mắt nhìn nhau, ngầm hiểu ý của nhau.
Ầm!
Công kích khủng khiếp bộc phát trong nháy mắt,đánh về phía Thí Huyết Ma Tôn.
Thí Huyết Ma Tôn giống như một con rắn độc nhìn chằm chằm Vương Đằng, muốn tìm cơ hội giết hắn, thật không nghĩ đến nó còn chưa kịp lần trốn đã bị những cường giả tộc khác đánh đến.
“Âm hồn bất tán!”
Sắc mặt nó u ám, không muốn cứng đối cứng, tình huống lúc này của nó thật sự không ổn chút nào, vừa rồi bị trận pháp cấp Thần kia tấn công, mặc dù nó không chết nhưng cũng bị thương nặng, nếu bây giờ lại chiến đấu cùng những người cấp cấp Bất Hủ tôn giả, khẳng định không có lợi.
“Chạy cái gì, đánh tiếp đi!” Thiên Viêm tôn giả gầm lên, đánh đến trước mặt hắn, công kích ẩn chứa lực lượng bất hủ đánh mạnh về phía đối phương.
Ầm!
Thí Huyết Ma Tôn trực tiếp bị nện bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra một vệt máu, lộ ra vài phần chật vật.
“Lại đến tiếp nào ha ha ha!” Thiên Viêm tôn giả thấy cảnh này, ánh mắt lập tức sáng lên, lại càng hưng phấn hơn, tấn công điên cuồng.
“Ngươi đừng quá đắc ý!” Miệng Thí Huyết Ma Tôn phát ra tiếng gầm giận dữ trầm thấp, không quan tâm những việc khác, lực lượng bất hủ trong cơ thể cũng cuồn cuộn ra nghênh đón.
Ầm! Ầm! Ầm!...
Một người một loài Hắc Ám lần nữa đứng cùng nhau, chỉ có điều lần này, Thí Huyết Ma Tôn lại là bên bị chèn ép, căn bản không còn lớn lối mạnh mẽ như trước nữa.
“A...”
Thí Huyết Ma Tôn vô cùng bực bội, không nhịn được phát ra từng tràng tiếng thét giận dữ, phiền muộn đến mức muốn hộc máu, nhưng căn bản không còn cách nào khác, Thiên Viêm tôn giả không ngừng nện búa vào nó, cả cơ thể nó bay ngược ra, trong miệng cũng phun ra máu tươi.
“Chậc! Chậc!” Huyết Dạ Ma Tôn không khỏi lắc đầu, trong miệng phát ra một tiếng cảm thán ngắn không rõ ý tứ: “Xem ra vị tiểu ca kia cũng không dễ chọc.”
“Tính cách của hắn là kiểu có thù tất báo, trả thù chẳng qua chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.” Hình như Rofort nghĩ tới điều gì đó, không nhịn được lên tiếng.
“Ha ha.” Huyết Dạ Ma Tôn nhìn Vương Đằng ở phía xa, lắc đầu tiếc nuối nói: “Thật đúng là một người thú vị, đáng tiếc hôm nay lại phải chết.”
Rofort không nói gì, mặt sắc mặt nặng nề nhìn tình hình bên kia, nói cho cùng thì thứ Vương Đằng đang nắm giữ cũng chỉ là trận pháp cấp Thần, vẫn có sự khác biệt so với cấp Thần chân chính, không biết hắn có thể nắm bắt được cơ hội hay không, đả thương nặng Ma Thần kia?
Ầm!