Đang!
Ngay sau đó, sóng âm hung hăng va chạm trên một góc của tế đàn màu đen đó, phát ra âm thanh giống như kim thiết va chạm, quanh quẩn không ngớt.
Sắc mặt rất nhiều võ giả đại biến, thất khiếu tràn ra máu tươi, hiển nhiên bị âm thanh va chạm đáng sợ này chấn bị thương.
Ngay cả tồn tại cấp Bất Hủ, dưới ảnh hưởng của âm thanh này, sắc mặt cũng khẽ biến, tâm thần bị tấn công.
Nếu chỉ là âm thanh của chuông Trấn Hồn, sẽ không chấn thương võ giả Nhân tộc.
Nhưng giờ phút này hai thứ va chạm, một luồng âm thanh tà ác quỷ dị từ trên tế đàn màu đen truyền ra, giống như lệ quỷ đang kêu khóc, lại giống như sinh vật hắc ám quỷ dị đang thì thầm, làm cho tinh thần người ta bị thương.
Tế đàn Hắc Ám đó không biết loại chất liệu gì đúc thành, giống như kim thiết, lại giống như vật liệu đá nào đó, nhưng lúc va chạm, lại có thể phát ra âm thanh giống như kim thiết, vô cùng kỳ lạ.
Vương Đằng nhíu mày, kim quang trong mắt bùng lên, rõ ràng chính là vận dụng tháp Cửu Bảo Phù Đồ.
Giờ phút này, tháp Cửu Bảo Phù Đồ rõ ràng lơ lửng trong tiểu vũ trụ trong cơ thể Vương Đằng, tản mát ra quang mang màu vàng chói mắt, trấn áp tất cả âm thanh xâm lấn hỗn loạn.
Đối phó những công kích có thể ảnh hưởng thể tinh thần, tháp Cửu Bảo Phù Đồ quả nhiên là làm gì ở đâu cũng thuận lợi.
Sắc mặt Vương Đằng không thay đổi, nhưng nội tâm lại vô cùng nghiêm trọng, chuông Trấn Hồn và tế đàn Hắc Ám kia giao phong, thứ nào sẽ thắng một bậc?
Ầm!
Đột nhiên, trên tế đàn Hắc Ám chợt bộc phát ra vô lượng hắc quang, tất cả công kích sóng âm đều bị đánh nát.
“Điều này!” Vương Đằng trừng to mắt, nội tâm chấn động.
Tế đàn Hắc Ám này không khỏi quá mạnh, vậy mà ngay cả công kích sóng âm của chuông Trấn Hồn đều bị dễ dàng đánh nát.
Phải biết rằng tế đàn Hắc Ám này chẳng qua lộ ra một góc mà thôi, vẫn chưa chân chính rơi xuống, vậy mà có thể ngăn cản công kích của chuông Trấn Hồn, thật sự bất khả tư nghị.
Nhưng mà còn không chờ Vương Đằng tiếp tục kinh ngạc, mấy bong bóng thuộc tính cũng đột nhiên rơi ra từ trên tế đàn Hắc Ám kia.
“Điều này!?”
Hắn không khỏi kinh ngạc, không kịp nghĩ nhiều, lập tức mang niệm lực tinh thần tới gần tế đàn Hắc Ám kia, muốn nhặt bong bóng thuộc tính lên.
Nhưng mà khi niệm lực tinh thần của hắn tới gần tế đàn Hắc Ám, lại giống như bị cắn nuốt, nháy mắt biến mất.
Thậm chí còn có một sức mạnh tà ác quỷ dị theo niệm lực tinh thần của hắn lan tràn qua, dọa Vương Đằng tới mức lập tức cắt đứt một tia niệm lực tinh thần kia!
“Thật là khủng khiếp!”
Sắc mặt Vương Đằng có chút khó coi, vốn tưởng rằng có thể giống bình thường dễ dàng lấy được bong bóng thuộc tính như vậy, kết quả bị vả mặt.
Tế đàn Hắc Ám này ngay cả niệm lực tinh thần cũng không thể tới gần!
Càng kỳ quái hơn chính là, những bong bóng thuộc tính đó cũng không rơi xuống, giống như có một luồng sức mạnh đặc biệt trói buộc chúng nó ở bốn phía tế đàn Hắc Ám.
Điều này khiến cho Vương Đằng không thể không tới gần tế đàn Hắc Ám, mới có thể nhặt trở về.
“Làm sao bây giờ?”
Ánh mắt Vương Đằng lóe ra, suy nghĩ trong đầu điên cuồng chuyển động.
Bong bóng thuộc tính này nhất định phải nhặt.
Muốn tìm được biện pháp ngăn cản tế đàn Hắc Ám, nhất định phải hiểu biết nó trước.
Vốn dĩ Vương Đằng đã bỏ cuộc rồi, nhưng hôm nay nhìn thấy tế đàn Hắc Ám vậy mà có thể rơi xuống bong bóng thuộc tính, trong lòng hắn nhất thời lại dấy lên một tia hy vọng.
Đủ các biện pháp thoáng qua trong đầu hắn, đồng thời lực chú ý của hắn cũng đặt trên các loại kỹ năng mà bản thân nắm giữ.
Muốn tiếp cận tế đàn Hắc Ám kia, biện pháp bình thường khẳng định không được, phải tìm một cách tiếp cận khác.
Theo lý mà nói, tế đàn Hắc Ám kia đối với loài Hắc Ám dường như không có bài xích mạnh như vậy, ít nhất mới vừa rồi đám người Thí Huyết Ma Tôn cách tế đàn Hắc Ám không quá xa, cũng không thấy chúng nó bị chút ảnh hưởng nào.
Cho nên Vương Đằng chỉ cần vận dụng nguyên lực tinh thần hắc ám, có lẽ có thể tới gần tế đàn Hắc Ám.
Nhưng vấn đề tới rồi.
Nhiều người nhìn như vậy, hắn vận dụng nguyên lực tinh thần hắc ám không phải muốn chết sao?
Người khác cũng sẽ không nghe hắn giải thích cái gì, chỉ biết xem hắn như gián điệp của loài Hắc Ám, dù sao trước đó đã xuất hiện hai người.
Vương Đằng cũng không muốn tìm đường chết.
Đông!
Tiếng chuông mênh mông du dương của chuông Trấn Hồn kia lần thứ hai vang lên, khởi xướng đợt công tấn công thứ hai.
Ầm!
Tiếng chuông và tế đàn Hắc Ám đó lại va chạm, lần này không phát ra tiếng kim loại nữa, mà chỉ phát ra tiếng va chạm.
Công kích sóng âm của chuông Trấn Hồn vẫn chưa dừng trên tế đàn Hắc Ám, nó va chạm với quang mang màu đen, bị chắn bên ngoài.
Hai thứ rơi vào giằng co!
Đông!
Tiếng chuông thứ ba vang lên, hơn nữa âm thanh còn lớn hơn hai lần trước đó.
Ầm ầm!
Sóng âm đợt này nối tiếp đợt kia, giống như sóng lớn ngập trời, hung hăng tấn công lên hắc quang do tế đàn Hắc Ám tản mát ra.
Mọi người có thể nhìn thấy công kích sóng âm giống như thực thể, trong lòng hoảng sợ đến cực hạn.
Chuông Trấn Hồn thật sự không làm gì được tế đàn Hắc Ám kia!
Điều này rất bất khả tư nghị!
Sự lớn mạnh của chuông Trấn Hồn không thể nghi ngờ, nhưng hôm nay lại không cách nào phá vỡ hắc quang do tế đàn Hắc Ám phát ra, đó rốt cuộc là tồn tại như thế nào?
“Hừ!”
Một tiếng lạnh lùng hừ không biết từ chỗ nào truyền đến.
Không gian đầy vết rách đó đột nhiên kịch liệt dao động, một cái chuông lớn phong cách cổ xưa chậm rãi hiện ra, phía trên có quang mang kỳ dị bao vây, khiến cho người ta không thể thấy rõ dáng vẻ cụ thể của chuông lớn.
“Chuông Trấn Hồn!!!”
Đám người nguyên lão Đan Trần hoảng sợ hét lên, bất khả tư nghị nhìn chuông lớn đó, giống như gặp quỷ.
Chuông Trấn Hồn vậy mà hiện thân!
Những chuyên gia nghề phụ cấp Thánh đó, còn có người của các đại gia tộc hạch tâm đều mở to miệng, đều kinh hãi nhìn chuông lớn đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.