Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3479 - Chương 3479. Thần Khí! Hiến Tế Hắc Ám! Sinh Vật Hắc Ám Kỳ Dị! (2)

Chương 3479. Thần khí! Hiến tế hắc ám! Sinh vật Hắc Ám kỳ dị! (2)
Chương 3479. Thần khí! Hiến tế hắc ám! Sinh vật Hắc Ám kỳ dị! (2)

Một tiếng quát chói tai từ trong tháp cổ truyền ra, dường như không sợ đại kích màu đen đó biến thành lưu quang.

Cheng!

Ngay sau đó, một âm thanh của lợi kiếm ra khỏi vỏ quanh quẩn trong thiên địa, còn không chờ mọi người phục hồi tinh thần lại, một bóng kiếm chói mắt đã từ trong tháp cổ bắn ra.

Đó là một thanh kiếm!

Một thanh cổ kiếm màu lam băng quấn quanh thần văn!

“Quân Sương kiếm!” Trong mắt nguyên lão Tamberi bộc phát ra tinh quang.

“Thần khí!” Trong mắt Vương Đằng cũng bộc phát ra một luồng tinh quang, nội tâm chấn động, ‘đôi mắt Chân Thị’ vẫn chưa đóng, vẫn đang tản ra kim quang gợn sóng, nhìn về phía cổ kiếm này.

Trong phút chốc, một kếm mang tràn ngập ý băng hàn nhảy vào trong hai mắt Vương Đằng, khiến cho hắn cảm giác hai mắt mình giống như bị đông lại.

“Xít!”

Vương Đằng hít ngược một luồng khí lạnh, vội vàng nhắm hai mắt lại.

Những thần binh lợi khí đều quá khủng bố, căn bản không thể dò thám.

May mà hắn có kinh nghiệm, chỉ là hơi nhìn quét một cái, liền nhắm hai mắt lại, sau đó tinh thần lực lưu chuyển, loại trừ đau khổ.

“Đây là thần khí của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, còn là chiến kiếm hệ Băng, dường như rất xa xưa.” Viên Cổn Cổn mở miệng nói.

“Ừm.” Vương Đằng gật đầu, có chút quen mắt.

Binh khí hệ Băng cấp Thần!

Điều này quá ghê gớm.

Hắn chỉ có một thanh Ám Bóng kiếm, miễn cưỡng đạt tới cấp bán Thần, vẫn có chênh lệch không nhỏ với binh khí cấp Thần chân chính.

Hơn nữa Ám Bóng kiếm gần đây cũng không để ý đến hắn, lần trước bị hắn dùng lực thời gian để điều khiển, chịu đựng không ít đau khổ, sau này dỗ rất lâu, mới không tức giận như vậy.

Nhưng hiện giờ Vương Đằng lại muốn vận dụng, không dễ dàng như vậy.

Kiếm hồn của Ám Bóng kiếm sợ là để lại bóng ma tâm lý không nhỏ.

“Chiến kiếm cấp Thần!” Người còn lại nhìn thấy cổ kiếm này xuất hiện, đều vô cùng khiếp sợ, trong lòng chấn động.

Đang!

Chỉ là trong nháy mắt, cổ kiếm màu băng lam đó va cham với đại kích màu đen, ở trong hư không bộc phát ra tiếng rung của kim thiết giao kích.

Từng hỏa tinh nở rộ trên hư không, giống như hỏa hoa hoa mỹ, cho dù là hai thanh binh khí cấp Thần phát ra dao động lớn mạnh cũng không cách nào che lấp.

Ầm!

Kiếm khí tung hoành, lực hàn băng thổi quét thiên địa.

Phong mang màu đen vô cùng chói mắt, lực Hắc Ám nồng đậm khuếch tán ra.

Hai người va chạm trên hư không, quang mang nguyên lực sắc bén trực tiếp phá hủy mọi thứ, phía xa có tinh thần lơ lửng, kết quả dưới sự tấn công của hai phong mang trực tiếp nổ tung.

Bên phía Vương Đằng nắm trong tay Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận, sắc mặt nghiêm trọng vô cùng, nếu không phải trận pháp mở ra, lúc này chỉ sợ tinh thần trận pháp cũng không chịu nổi uy lực công kích khủng bố.

“Thật đáng sợ!”

Rất nhiều người không nhịn được hít ngược một hơi lạnh, nuốt nước miếng, nhìn hai luồng quang mang không ngừng va chạm, trong lòng chợt xuất hiện ra ý băng hàn.

Binh khí khủng bố như thế tung hoành trên hư không, bọn họ cũng không khỏi lo lắng, nếu hai thần binh không cẩn thận đánh tới bên này, sợ là bọn họ cũng bị trực tiếp chém giết.

May mắn, dưới sự dẫn đường cố ý của cổ kiếm màu băng lam đó, khu vực chiến đấu vẫn chưa lan tràn đến phụ cận Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận, mà chuyển đến trong hư không không có ai.

Ầm! Ầm! Ầm...

Hai binh khí cấp Thần tựa như hóa thành hai chùm sáng thật lớn, ở trên hư không không ngừng va chạm, tiếng gầm rú xa xa truyền đến, khiến người ta kinh hãi.

Ma Thần đó ngẩng đầu nhìn phía tế đàn Hắc Ám, đột ngột từ trong hắc vụ vươn ra hai bàn tay, chụp vào hư không, trong đôi mắt lãnh đạm bộc phát ra hắc quang chói mắt.

Ầm ầm ầm!

Đột nhiên, hư không chấn động, từng vết nứt không gian hiện lên trên hư không, hắc vụ kịch liệt quay cuồng, vật chất hắc ám vô tận và sức mạnh hắc ám dâng lên, tràn ngập khắp khu vực.

Tế đàn Hắc Ám vô cùng khổng lồ như thể hung hăng va chạm trên hư không, lại một lần nữa kéo dài ra phạm vi hơn phân nửa.

Nếu nói trước đó chỉ là một góc nho nhỏ, vậy thì hiện tại, một góc này đã đạt tới mức độ một phần mười.

“Tế đàn Hắc Ám đó sắp hoàn toàn rơi xuống sao?”

Sắc mặt rất nhiều người trắng bệch, nội tâm vô cùng kinh hãi.

Tế đàn Hắc Ám kia chỉ lộ ra một góc, đã khiến cho người ta cảm giác được áp lực khủng bố và khí cơ vô cùng tà ác, nếu hoàn toàn rơi xuống, vậy còn chịu nổi?

Ba vị nguyên lão cũng phát hiện tình huống này, sắc mặt cực kỳ khó coi, lại vô lực ngăn cản.

Đông!

Chuông Trấn Hồn tản mát ra tiếng chuông đinh tai nhức óc, đánh ra vô số quang mang, ầm ầm áp xuống tế đàn Hắc Ám, muốn ngăn cản nó rơi xuống.

Đang!

Phía trên tế đàn Hắc Ám bộc phát ra tiếng vang đáng sợ, tuy rằng bị chuông Trấn Hồn va chạm, lại không chút nào cử động, ngay cả một tia chấn động cũng không có, ngược lại là chuông Trấn Hồn bị đánh bay.

Ầm!

Hư không dưới sự va chạm của chuông Trấn Hồn cũng nứt ra, hiện ra từng vết nứt không gian khiến người ta sợ hãi.

“Không được sao?”

“Ngay cả chuông Trấn Hồn cũng không cách nào trấn áp!”

Mọi người tuyệt vọng, cảm giác được có chuyện rất khủng bố sắp xảy ra.

Tế đàn Hắc Ám kia quá khủng bố, chẳng qua là lộ ra phạm vi một phần mười, thế nhưng đã cường hãn như thế, ngay cả chuông Trấn Hồn cũng không làm gì được nó.

“Các ngươi mau nhìn, Ma Thần kia muốn làm gì?”

Một tiếng kinh hô vang lên trong đám người, mọi người kinh ngạc, không khỏi nhìn về phía phương hướng Ma Thần.

Vương Đằng cũng nhìn qua, đồng tử chợt co rụt lại.

Chỉ thấy Ma Thần đó vươn một bàn tay, hung hăng bắt lấy ngực của mình.

Xì xì!

Lợi trảo nháy mắt xuyên thấu máu thịt, có máu màu tím đậm văng tung tóe, nhưng những máu này vẫn chưa tản ra, mà tự mình ngưng tụ thành một chùm, lơ lửng ở trước mặt Ma Thần.

“Nó muốn làm cái gì? Tự mình hại mình?” Trong lòng Vương Đằng đột nhiên có loại dự cảm không lành, sắc mặt kinh nghi bất định.

“Không đúng!”

Hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì, sắc mặt hoảng sợ, trong miệng không tự chủ được phát ra hét lớn một tiếng: “Mau ngăn nó lại.”

Rất nhiều người còn đang ngây người, căn bản không biết đã xảy ra cái gì.

Hết chương 3479.
Bình Luận (0)
Comment