Cự quy đứng dậy, trời đất rung chuyển!
Mà hư ảnh mai rùa khổng lồ lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người cũng đang chấn động, ầm ầm đỉnh về phía trên, chậm rãi nâng lên.
“Con rùa chết tiệt này!” Sắc mặt Ma Thần có chút khó coi, ánh mắt càng thêm băng hàn và lãnh liệt.
Loài Hắc Ám còn sót lại như Thí Huyết Ma Tôn, Huyết Dạ Ma Tôn càng hoảng sợ hơn, hoàn toàn không ngờ con cự quy này lại biến thái như thế, ngay cả tế đàn Hắc Ám đều bị đỉnh trở về.
“Tốt!”
Bên phía võ giả Nhân tộc, một tiếng quát lớn truyền ra, có vẻ vô cùng kích động.
Cũng không quản cự quy này có gì kỳ lạ hay không, giờ phút này bọn họ thầm muốn vì nó trợ trận, phất cờ hò reo.
Gào!
Người khổng lồ hắc ám rống giận rít gào, hai bàn tay khổng lồ hung hăng đập về phía bốn thần khí, đánh bay ra ngoài, sau đó thân thể nhanh chóng quỳ xuống, là vươn tay hung hăng đập vào hư ảnh mai rùa khổng lồ.
Ầm!
Hai tay nó chợt vươn ra, đang phóng đại, nhưng mà trong phút chốc, cũng đã đạt tới mức không cách nào tưởng tượng được, lập tức che khuất hư không.
“Cái gì?!” Các võ giả Nhân tộc chấn động, hoảng sợ nhìn một màn này, lại vô lực ngăn cản.
“Rùa của ta ơi, đây là muốn đập chết rùa à.”
Cự quy kêu to, cổ không nhịn được co rụt lại, vậy mà lại lùi về trong mai rùa.
Con rùa thật là!
Rõ ràng sở hữu thực lực lớn mạnh, nhưng lại luôn hèn như vậy, đụng tới tình huống, trước tiên nghĩ đến chính là lui vào trong mai rùa trốn đi.
“Không ổn!”
Sắc mặt đám người Nguyên lão Đan Trần đại biến, kinh hãi nhìn một màn này, trong miệng không nhịn được sợ hãi kêu lên.
Ầm! Ầm!
Trong tháp cổ, vài công kích đồng thời bay ra, bóng đao, bóng kiếm, phủ mang v.v...., tung hoành hư không, công giết hai bàn tay to của người khổng lồ hắc ám.
Ầm ầm!
Một bàn tay của người khổng lồ hắc ám ngừng một chút, tốc độ chợt nhanh hơn, lại trực tiếp nghênh đón, hơn nữa còn đang phóng đại, giống như muốn đập xuống một mảnh hư không này.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, tuy rằng hư không này luôn chấn động, cũng xuất hiện lượng lớn vết rách, nhưng vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ, vẫn đang chống đỡ.
Ầm!
Ngay sau đó, bàn tay khổng lồ đó đã hung hăng va cham với vài công kích, ở trong hư không bộc phát ra tiếng gầm rú kịch liệt.
Mấy công kích đó nháy mắt vỡ tung, hình thành dư âm mãnh liệt, thổi quét bốn phương tám hướng, phá hủy mọi thứ.
Rất nhiều tinh thần cuối cùng không chống đỡ được nguyên lực khủng bố này tấn công, nổ tung, hóa thành hư không bụi bậm, không biết bay về nơi nào.
Bụp!
Mà bàn tay khổng lồ đó cũng đang sụp đổ, ngón tay đứt ra từng đoạn, không chống đỡ được đầu tiên.
Rồi sau đó là bàn tay, đang rạn nứt, hóa thành huyết vụ màu tím đậm đầy trời.
Nhưng khiến người ta tuyệt vọng chính là, những huyết vụ đó còn chưa tiêu tán, vẫn đang ngưng tụ, sắp một lần nữa hóa thành bàn tay to của người khổng lồ hắc ám, tựa hồ căn bản không thể phá hủy, không thể mất đi.
Ngay cả công kích của tồn tại cấp Chân Thần đều thất bại, thật sự quá mức đáng sợ.
Ầm ầm ầm!
Cùng lúc đó, một tay khác của người khổng lồ hắc ám kia chợt bùng nổ, xuyên qua tầng tầng dư âm nguyên lực, xông thẳng tới hư ảnh mai rùa khổng lồ phía dưới.
“Tên khốn!”
Một tiếng quát lớn truyền ra từ trong tháp cổ, giận không thể át, lại không kịp ngăn cản.
“Vô năng!” Cự quy lớn tiếng kêu thảm thiết.
Ầm!
Ngay sau đó, nắm tay thật lớn đã tấn công trên hư ảnh mai rùa, bộc phát ra tiếng gầm rú đáng sợ, khiến cho hai lỗ tai mọi người bị điếc, không nghe thấy cái gì.
Âm thanh này vô cùng lớn.
Trực tiếp che lấp tất cả tạp âm trong hư không này, cho dù là tiếng nổ vang của thần khí, cũng bị che đậy.
Mọi người vô cùng hoảng sợ nhìn nắm tay của người khổng lồ hắc ám kia.
Răng rắc!
Đột nhiên, một tiếng vỡ vụn thanh thúy vang lên, kéo mọi người lại từ trong hoàn cảnh mất thính giác vừa rồi.
Mọi người ngơ ngác nhìn về phía kia hư ảnh mai rùa khổng lồ, nhìn phía một vết rách hiện lên phía trên vô cùng rõ ràng, tất cả đều rơi vào trong chấn động và dại ra.
Nhưng đây chỉ là bắt đầu...
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Rất nhanh, lấy nắm tay khủng bố của người khổng lồ hắc ám kia làm trung tâm, từng vết rách hiện lên trên hư ảnh mai rùa, giống như mạng nhện lan tràn ra.
“Vô năng! Sắp vỡ rồi! Sắp vỡ rồi!” Một tiếng kêu quái truyền ra từ dưới mai rùa khổng lồ.
Lúc này mọi người mới phục hồi tinh thần lại, đều hít ngược một luồng khí lạnh, kinh hãi muốn chết, sắc mặt từng người đều trở nên vô cùng tái nhợt.
“Vậy mà bị phá rồi!” Vương Đằng có chút thất thần, trong lòng thì thào tự nói, đồng tử trong đôi mắt kịch liệt co rút lại.
Ầm!
Chỉ là trong nháy mắt, hư ảnh mai rùa khổng lồ kia tựa hồ cuối cùng không chịu nổi, ầm ầm vỡ tung, hóa thành quang điểm đầy trời tiêu tán.
Ầm ầm!
Nắm tay của người khổng lồ hắc ám thế đi không giảm, lập tức hung hăng đập tới tháp cổ phía dưới, như thể muốn cứng rắn đập vỡ nó.
Nhưng mà tháp cổ đang sáng lên, cản trở nắm tay của người khổng lồ hắc ám hạ xuống, khiến cho tốc độ của nó giảm bớt không ít.
Nhưng mà nắm tay hạ xuống cũng là chuyện sớm hay muộn, bởi vì không có gì có thể ngăn cản nó.
“Tiêu rồi!”
Rất nhiều người không nhịn được nhắm mắt lại, trong lòng đã là một mảnh tuyệt vọng.
“Điều này!” Vương Đằng cũng có chút nói không nên lời, vẻ mặt chấn động, hoàn toàn không thể tưởng tượng sẽ xảy ra biến cố khủng bố như vậy.
Mai rùa của con cự quy đó vô cùng cứng rắn, ẩn chứa lực thiên địa nào đó, hiện giờ vậy mà vẫn không ngăn được một quyền của người khổng lồ hắc ám.
Bây giờ còn có cái gì có thể chống đỡ được người khổng lồ hắc ám?
Vương Đằng cảm giác phía trước một mảnh u ám, không nhìn thấy hy vọng.
“Ha ha ha...” Ma Thần cười to, mâu quang đại thịnh, hung ý ngập trời.
Nó lập mưu lâu như vậy, đó là vì giờ khắc này, hiện giờ sắp công thành, không ai có thể ngăn cản mọi chuyện.