Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3491 - Chương 3491. Khóa Tù Thiên Xuất Hiện! Cổ Lão Sống Dậy! Vực Sâu Sụp Đổ! (4)

Chương 3491. Khóa Tù Thiên xuất hiện! Cổ lão sống dậy! Vực sâu sụp đổ! (4)
Chương 3491. Khóa Tù Thiên xuất hiện! Cổ lão sống dậy! Vực sâu sụp đổ! (4)

Ngay sau đó, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, người khổng lồ hắc ám lại nổ tung, hóa thành một đám sương mù màu tím đậm, từ trong trói buộc của xiềng xích nhanh chóng bay ra.

“Cái gì?!”

Mọi người chấn động, không ngờ người khổng lồ hắc ám kia còn có thể dùng phương thức này giãy thoát, thật sự có chút bất khả tư nghị.

“Con mẹ nó đây là gian lận!” Ánh mắt Vương Đằng trừng to, quả thực bị cách làm của người khổng lồ hắc ám kia làm cho khiếp sợ.

Vậy mà còn có thể như vậy!

Ai có thể trói được chứ?

Huyết vụ màu tím đậm lại ngưng tụ, rất nhanh hóa thành thân thể cao lớn của người khổng lồ hắc ám kia, rồi sau đó một tay bắt lấy khóa Tù Thiên.

“Hừ!”

Trong tháp cổ truyền ra tiếng lạnh lùng hừ, khóa Tù Thiên leng keng vang động, nhất thời giống như linh xà nhanh chóng xuyên qua hư không, tránh né bàn tay to của người khổng lồ hắc ám, lần nữa trói thân thể của nó lại.

Nhưng mà tình huống khiến người ta không ngờ tới xuất hiện.

Ầm! Ầm!

Hai tay nổ tung của người khổng lồ hắc ám đó, sau đó lại hóa thành từng xúc tua, quấn quanh khóa Tù Thiên.

Phía trên xúc tua, huyết quang màu tím đậm rực rỡ, hình thành lực ăn mòn nào đó.

Xì xì xì...

Phía trên khóa Tù Thiên nhất thời tỏa ra từng trận khói nhẹ, kịch liệt rung động.

“Sao có thể như vậy?” Các võ giả Nhân tộc nhìn thấy một màn như vậy, đều chấn động, sắc mặt khó coi.

Ầm ầm!

Hai tay của người khổng lồ hắc ám biến thành xúc tua bắt đầu kéo lấy, bộc phát ra sức mạnh khủng bố, tựa hồ muốn giãy đứt khóa Tù Thiên.

Leng keng!

Khóa Tù Thiên leng keng vang động, nhưng cực kỳ chắc chắn, rất khó gãy.

Hai thứ nhất thời rơi vào giằng co.

Đùng!

Nhưng vào lúc này, một tiếng nổ lớn cực kỳ kỳ dị truyền ra từ vực sâu phía dưới, khiến cho khắp hư không rơi vào một mảnh yên tĩnh.

Đùng!

Đùng!

Đùng!

...

Tiếng vang thong thả mà có quy luật không ngừng quanh quẩn, giống như tiếng đập của trái tim.

Người khổng lồ hắc ám bất động!

Khóa Tù Thiên cũng yên lặng!

Binh khí cấp Thần ngưng trệ giữa không trung!

Ma Thần dừng lại!

Hư Không Giới Tử đại trận, Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận không hề xoay tròn!

...

Tất cả mọi thứ, giờ phút này giống như đều bị một luồng sức mạnh vô hình mà khủng bố ngưng trệ tại chỗ, không thể nhúc nhích.

Mọi người nhìn về phía dưới vực sâu, biểu cảm trên mặt dần dần cứng ngắc.

Sắc mặt Vương Đằng cũng đại biến, nhìn vực sâu phía dưới, tựa hồ cảm giác được có thứ gì cực kỳ khủng bố sắp sống lại.

Rốt cuộc dưới vực sâu có gì???

“Không ổn!”

Một tiếng hét lớn truyền ra từ trong tháp cổ.

“Nó sắp sống lại!”

“Mau, không thể để nó đi ra, toàn lực trấn áp nó!”

Âm thanh trong tháp cổ hiếm thấy xuất hiện một tia bối rối, dường như cho dù là bọn họ, đối mặt với tồn tại dưới vực sâu, cũng không dám có chút chậm trễ.

“Rùa của ta ơi... lão già phía dưới kia sắp thức tỉnh rồi.” Đầu cự quy hơi vươn ra khỏi mai rùa, một đôi mắt khổng lồ không ngừng chuyển động, nhìn vực sâu phía dưới, trong mắt hiện ra kiêng kị sâu sắc.

“Ưm!”

Nhưng vào lúc này, một tiếng vang nhỏ truyền đến, dường như có người tỉnh dậy từ trong giấc ngủ say, phát ra một tiếng rầm rì lười biếng.

“Mau trấn áp nó!”

Một tiếng rống giận sốt ruột từ trong tháp cổ truyền ra, tồn tại bên trong đã hoàn toàn bối rối.

Ầm ầm!

Tháp cổ rung mạnh, từng luồng quang mang bùng nổ, ở trên mỗi một tầng sáng lên.

Tháp cổ này cũng có chín tầng, theo quang mang mỗi một tầng sáng lên, lập tức hình thành từng vòng sáng, vờn quanh bên ngoài mỗi một tầng.

Ong! Ong! Ong...

Từng tiếng vù vù vang dội.

Tầng thứ nhất!

Tầng thứ hai!

Tầng thứ ba!

...

Tầng thứ sáu!

Tầng thứ bảy

Tầng thứ tám!

Cho đến tầng thứ tám, quang mang kia mới dừng lại, hình thành tám vòng ánh sáng, lơ lửng ngoài sườn của tháp cổ, khiến nó bộc phát ra quang huy chói mắt.

Một khí tức xa xưa mà lớn mạnh tràn ngập ra từ phía trên tháp cổ.

Ầm ầm!

Vực sâu phía dưới chợt chấn động, tựa hồ có một sức mạnh vô hình lớn mạnh trấn áp xuống.

“Chỉ có tám tầng sao?”

Một tiếng thì thầm truyền ra từ dưới vực sâu, sau đó hóa thành một tiếng cười đùa:

“Xem ra có người không còn rồi.”

Âm thanh này cũng không vang dội, thậm chí giống như một tiếng thì thầm, nhưng lại rõ ràng truyền vào trong tai mỗi người, khiến sắc mặt tất cả những người có mặt đều đại biến, vô cùng tái nhợt.

Nhất là ý tứ trong giọng nói của đối phương, càng khiến cho người ta kinh hãi.

Tám tầng!

Nhìn chín tầng tháp cổ chỉ sáng lên tám tầng, trong lòng mọi người đột nhiên có loại dự cảm không lành.

“Mấy kỷ nguyên rồi?”

Tiếng thì thầm lại truyền đến, như là đang tự hỏi.

“Ta bị các ngươi trấn áp mấy kỷ nguyên rồi?”

“Các ngươi còn muốn trấn áp ta sao?”

“Đáng tiếc, các ngươi đã không có loại năng lực này.”

“Ta cảm giác được, ta cảm giác được, sức mạnh yếu ớt đó... Khặc khặc khặc, thật yếu ớt!”

...

Âm thanh truyền đến từng tiếng, khiến cho lòng mọi người tưng chút trầm xuống, mỗi người đều cảm giác rợn tóc gáy, giống như rơi xuống hầm băng, cả người một mảnh băng hàn.

Ầm!

Ngay sau đó, một tiếng gầm rú kịch liệt truyền ra từ dưới vực sâu.

Mọi người nhìn thấy, vực sâu đó đang... Sụp đổ!!!

Vực sâu đang sụp đổ!

Từng vết nứt khủng bố xuất hiện, long trời lở đất!

Vô số ánh sáng chảy ngược ở trong vực sâu, có các loại thần văn kỳ dị hiện ra, đan xen vào nhau giống như xiềng xích xuất hiện trong vết nứt.

Xiềng xích thần văn kia giống như chính là cội nguồn xâu chuỗi cả trời đất.

Một khi nứt ra, cả trời đất đều sẽ sụp đổ.

Mọi người hoảng sợ!

Đây là sự tồn tại thế nào? Vậy mà khiến cho vực sâu sụp đổ, khiến cho trời đất xuất hiện vết nứt đáng sợ, ở chỗ sâu hư vô kia, từng sợi xích thần văn đáng sợ hiện ra.

“Xích Trật Tự?!!”

Một số người nhỏ giọng hoảng sợ kêu lên giống như nhìn thấy thứ gì đó vô cùng khó tin, mắt trợn to hết mức.

Lúc này cả trời đất đều bị một khí cơ khủng bố bao phủ, thân thể của tất cả mọi người đều giống như bị đình trệ.

Hết chương 3491.
Bình Luận (0)
Comment