Thật sự giống như thần tiên hạ phàm, phong hoa tuyệt đại!
Đầu óc bọn họ dần trì trệ.
“Không... Không thể nào?!”
Đám người nguyên lão Đan Trần không nhịn được nuốt nước miếng, trong lòng không khỏi dao động.
Suy đoán này thật sự quá kinh người!
“Không... Không thể nào?”
Rất nhiều người không thể nào tin nổi suy đoán này, ngay cả chính bọn họ cũng không nhịn được đặt ra câu hỏi.
Nhưng rất nhanh sau đó bọn họ liền nhìn về phía vị sư phụ kia của Vương Đằng, người mạnh nhất ở đây là hắn, hơn nữa hắn còn là sư phụ của Vương Đằng, hẳn là tương đối hiểu Vương Đằng, có lẽ có thể nhìn ra gì đó.
“Có thể, nhưng tỷ lệ rất nhỏ, hơn nữa không thể nào chứng thực được!” Vị sư phụ kia của Vương Đằng chậm rãi lên tiếng, nhưng lắc đầu nói.
Mọi người khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn dao động như cũ.
Tỷ lệ rất nhỏ, cũng không có nghĩa là không có khả năng.
Hơn nữa đối phương cũng đã nói chẳng qua là không có cách nào chứng thực mà thôi.
Cách nói như vậy cũng không hề phủ định tất cả.
“Có khả năng vị cường giả kia đang sử dụng chiến kỹ của Vương Đằng không?”
“Nói cho cùng thì người đạt đến trình độ đó, bất kỳ chiến kỹ nào cũng chỉ là hạ bút thành văn, thậm chí có thể phát triển đến đẳng cấp cao hơn.”
Có người không nhịn được thấp giọng nói.
“Cũng có thể là Vương Đằng và vị cường giả kia có rất nhiều điểm tương tự, thế nên hắn có thể mượn cơ thể của Vương Đằng?”
“Với sức mạnh của vị cường giả kia, trong thời gian ngắn sợ rằng không có cách nào thăng tiến đến trình độ này, bây giờ Vương Đằng mới ở đỉnh phong cấp Vũ Trụ, cách cảnh giới của vị cường giả kia quá xa.”
“Có lẽ cường giả đã sớm tồn tại chẳng qua là chúng ta không biết mà thôi.”
“Nhưng ai có thể biết vị cường giả kia trở về từ thời điểm nào? Không chừng là mấy trăm vạn năm, thậm chí ngàn vạn năm sau, đến lúc đó, ai có thể cam đoan rằng Vương Đằng không thể thăng tiến?”
“Thôi, nhóm cường giả này, chúng ta căn bản không đoán được.”
...
Nhất thời, tất cả mọi người đều rối loạn, lao nhao suy đoán, nhưng căn bản không có một kết luận nào.
Phỏng đoán liên quan đến thời không, đúng như vị sư phụ kia của Vương Đằng nói, căn bản không cách nào chứng thực được, chỉ có thể suy đoán mà thôi.
Vị sư phụ kia của Vương Đằng chớp mắt, quan sát trận đại chiến kia từ xa, trên mặt thỉnh thoảng hiện lên một vẻ như nghĩ đến điều gì đó.
Không thể không thừa nhận, đại chiến mức độ này, ngay cả hắn cũng thể không kinh hãi.
Nhất là cường giả dung hợp cùng Vương Đằng kia, mỗi chiêu hắn sử dụng đều mạnh đến mức khiến người khác hít thở không thông.
Bất kể là kiếm liên lúc trước, hay là ngón tay tương tự như chiến kỹ sau đó, hoặc là mười hai phân thân cuối cùng, đều không phải là chiến kỹ mà người bình thường có thể nắm giữ.
Thậm chí ngay cả hắn cũng chưa từng thấy qua, trong kiếm liên kia ẩn chứa kiếm đạo thuộc đủ loại thuộc tính, không phải thứ một vã giả chỉ đơn thuần tinh thông một loại thuộc tính lửa, phong… Có thể nắm giữ được.
Quan trọng là… Phải có thiên phú!
Không có thiên phú, tất cả đều là nhảm nhí.
Liên kết nguyên lực cũng không nắm giữ được, nói gì đến chuyện hiểu được những kiếm đạo thuộc tính này.
Từ trước đến nay, ngoại trừ Vương Đằng có đầy đủ tất cả thiên phú, hắn chưa từng gặp ai có thiên phú như vậy.
Còn có chiến kỹ ngón tay kia, chung quy lại hắn đã từng thấy ở đâu đó nhưng làm thế nào cũng không nghĩ ra được.
Hình như cũng là một môn cường đai truyền thừa vô cùng đặc biệt...
Hắn lắc đầu nhìn về phía “Vương Đằng” đang thi triển mười hai phân thân, trong lòng càng kinh ngạc.
Thực lực của mười hai phân thân này ngang ngửa với bản thể, hoàn toàn không nhìn ra đâu là thật đâu là giả, hoặc cũng có thể tất cả đều là thật.
Phương pháp phân thân này, cực kỳ hiếm thấy!
Không, phải nói là căn bản không tồn tại, bởi vì hắn chưa từng thấy qua.
“Có lẽ là hắn tự nghĩ ra?” Một suy nghĩ kinh người đột nhiên xuất hiện trong đầu vị sư phụ này của Vương Đằng.
Thật ra thì mới vừa rồi hắn nói dối.
Tỷ lệ không phải rất nhỏ, mà là rất lớn.
Bởi vì hắn biết Vương Đằng tu luyện đồng thời nguyên lực của tất cả các thuộc tính, thảo luận cùng hắn sáng tạo ra công pháp chấn động kia.
Bây giờ nhớ lại, băng môn công pháp kia, đệ tử này của hắn, có lẽ thật sự có thể đi trên một con đường tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.
Chẳng qua là đối phương trở về từ thời điểm không xác định trong tương lai, khơi mào quá khứ, có lẽ sẽ thay đổi gì đó.
Có lẽ bây giờ loài Hắc Ám còn chưa phát hiện ra điều gì đó nhưng khó có thể đảm bảo sau này chúng sẽ không phát hiện ra.
Đến lúc đó chắc chắn sẽ dùng tất cả mọi cách để ngăn cản đối phương thăng tiến.
“Thật là đau đầu mà!” Quanh ảnh hình người đột nhiên vuốt ấn đường, thở dài trong lòng.
Chẳng qua hắn không tin đối phương ở tương lai không nghĩ đến điểm này, có lẽ hắn còn mưu kế khác?
Một loạt ý nghĩ thoáng hiện trong đầu hắn, không khỏi làm hắn lại lắc đầu lần nữa, cảm thán đối phương quá giỏi gây sự.
Chuyện lần này, ngay cả hắn cũng chưa hẳn giải quyết được.
Ầm!
Không trung chấn động, cường giả hắc ám kia bị đánh không ngừng, quyền ấn, chưởng ấn, bóng kiếm, mũi đao, lưỡi rìu,… Cơ thể mang vết thương đợi đợt công kích tiếp theo.
“A...”
Cường giả hắc ám kia gào to, điên cuồng chém chiến kiếm màu đen trong tay, va chạm với công kích bốn phía.
“Ai có thể trấn áp Hắc Thiên ta!”
Nó tức giận tột cùng, cầm chiến kiếm cổ xưa trong tay muốn đẩy lùi kẻ địch, nhưng không làm được.
Hai tay không thể địch lại bốn tay, huống chi còn là mười hai cường giả có thực lực ngang hàng, căn bản khiến hắn không thể chống đỡ.
Mười hai “Vương Đằng”, có tay không, có binh khí không giống nhau, kiếm, đao, súng, rìu, mâu,… Không gì không giỏi, bộc phát ra chiến lực đáng sợ.
Ầm!
Cường giả hắc ám bay ngang qua, ho ra máu tươi, nó không ngừng chịu trọng thương, ăn nguyên thể lực trong cơ thể bị phá hủy, vô cùng thảm thiết.
“Nói trấn áp ngươi thì chính là trấn áp ngươi!”