So sánh với tình huống lúc đó, hiện giờ thật ra đã tốt hơn vô số lần.
Ít nhất hắn có thể động, vào lần đầu tiên khi đến thế giới Hắc Ám, tình huống thân thể của hắn lại vô cùng hỏng bét, bản thân bị thương nặng, vốn kể cả động đều không thể động đậy.
Nghĩ đến đây, một bóng dáng nho nhỏ đột nhiên hiện lên ở trong đầu Vương Đằng, không biết nàng như thế nào?
Nhưng có phân thân Tử Tước Snow của hắn ở đó, chắc sẽ không xảy ra vấn đề lớn gì.
Cho dù cách hai thế giới, Vương Đằng không thể cảm nhận được chuyện phân thân kia trải qua cụ thể, nhưng phân thân kia có biến mất hay không, hắn lại thật sự hiểu rõ ràng.
Chỉ cần phân thân kia không biến mất, vấn đề sẽ không lớn.
Trong lúc đang suy nghĩ, Vương Đằng đã hạ từ trên trời xuống, tiến vào trong rừng cây, che giấu thân hình đi.
Không lâu sau, trong rừng trước mặt đột nhiên truyền đến tiếng sột soạt, sau đó là tiếng nổ ầm ầm ầm.
“Hai khí tức!”
Ánh mắt Vương Đằng chớp lên, đứng trên cành cây của một cây to màu tối đen, nhìn cây cối trước mặt.
Ầm ầm ầm!
Một trận bụi đất đột nhiên bốc lên, chỉ thấy mảng lớn cây cối gãy đổ, mặt đất chấn động kịch liệt lên.
Vèo!
Lập tức có một bóng dáng bắn ra từ trong đống bụi đất đang bốc lên kia, xông thẳng về phía Vương Đằng.
Grào!
Tiếng gầm gừ vang lên, một tinh thú Hắc Ám vĩ đại lao ra từ trong bụi đất, theo sát không thôi.
Ầm ầm ầm!
Hai bên một đuổi một trốn, tiếng nổ vang khủng bố bộc phát ra, khiến cho mặt đất chấn động kịch liệt lên.
Đây là vật còn sống lần đầu tiên Vương Đằng gặp được trong khoảng thời gian vài ngày này.
Trong phút chốc, ánh mắt của Vương Đằng lóe lên, đã nhìn thấy rõ hình dáng của tinh thú Hắc Ám kia, trong lòng hơi kinh ngạc.
Đó là một con bạo long vĩ đại!
Toàn thân bao trùm vảy giáp màu tối đen, đầu cực lớn, răng nanh dữ tợn, bên trong cái miệng khổng lồ đang mở ra có chất lỏng sền sệt bắn văng tung tóe mọi nơi, tản mát ra mùi vị tanh tưởi nồng đậm.
“Lại là một tinh thú ẩn chứa huyết mạch loài rồng, khá hiếm thấy.” Vương Đằng thoáng nghĩ trong lòng.
Thực lực của tinh thú Hắc Ám này đại khái là cấp Hoàng thượng vị, tương đương với cấp Vực Chủ của võ giả nhân loại, hơn nữa lại có được một chút huyết mạch loài rồng, chỉ sợ thực lực không hề kém, thật sự không thể khinh thường.
Grào!
Bạo Long thú phát ra tiếng gầm thét từ trong miệng, một tia sáng màu vàng nhạt cấp tốc ngưng tụ ở trong miệng của nó.
Phía trước, một bóng dáng hơi biến sắc, thân hình đột nhiên khựng lại, nhanh chóng lướt ngang sang phía bên trái.
Rầm!
Một chút giả dối lóe lên trong Bạo Long thú, nó lại vặn cổ, miệng nhằm ngay vào phương hướng bóng dáng kia lướt đi, sau đó trên và dưới hàm đột nhiên khép lại.
Trong nháy mắt, một tia sáng màu vàng nhạt đã ngưng tụ thành quả cầu sáng màu vàng nhạt ở trong miệng nó, lập tức phụt ra, bắn về phía bóng dáng kia.
“Chết tiệt!”
Một tiếng gầm giận dữ do tiếng Hắc Ám thông dụng phát ra vang lên, bóng dáng kia không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức xoay người, một thanh chiến đao màu đen xuất hiện ở trong tay, dữ dội chém về sau lưng.
Rầm!
Một ánh đao màu đen đột nhiên hung hăng va chạm với quả cầu sáng màu vàng nhạt kia, bộc phát ra tiếng nổ vang kịch liệt.
Uỳnh!
Đáng tiếc bóng dáng kia vẫn không phải là đối thủ, thân hình trực tiếp bay ngược ra ngoài trong dư ba của nổ mạnh, máu tươi phun ra khỏi miệng.
Nó là một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, có hình tượng giống với Vương Đằng lúc này.
Không ngờ lại khéo đến như vậy, vật còn sống lần đầu tiên hắn gặp được trong vài ngày này lại là một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp.
Grào.
Hắc Ám Bạo Long rít gào, thân hình khổng lồ hung hăng xông lên ở trong rừng, đánh về phía loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia.
Loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia chẳng qua là cấp Ma Hoàng hạ vị, tương đương với võ giả cấp Vũ Trụ của Nhân tộc, rõ ràng còn tồn tại chênh lệch không nhỏ về thực lực với Bạo Long này.
Nhưng Vương Đằng không vội vã ra tay, tiếp tục chờ đợi.
Rầm!
Loài Hắc Ám tộc Ma Giáp không chịu bỏ mạng, tiếng gầm thét cũng phát ra từ trong miệng, nó là quý tộc trong tộc Ma Giáp, có được huyết mạch cao quý, làm sao có thể chết trong tay con súc sinh này được.
Theo nó gầm thét lên, một luồng khí tức Hắc Ám nồng đậm bộc phát ra từ trong cơ thể của nó, ngưng tụ thành một ảo ảnh Ma Giáp khổng lồ ở trên đỉnh đầu.
Grào!
Tiếng gầm gừ khủng bố vang vọng lên, dưới điều khiển của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia, ảo ảnh Ma Giáp to lớn hung hăng đụng về phía con Bạo Long.
Ầm rầm!
Thân hình của Hắc Ám Bạo Long đứng khựng lại trong nháy mắt, sau đó lại tiếp tục hung hăng đụng tới trước.
Rắc rắc!
Bên trên ảo ảnh Ma Giáp to lớn kia lập tức xuất hiện từng vết rạn rõ ràng, đang lan tràn khắp toàn thân, chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn vỡ vụn.
Ầm!
Vô số điểm sáng màu đen tung bay, loài Hắc Ám tộc Ma Giáp ở bên trong ảo ảnh Ma Giáp lộ ra, bị hung hăng đánh bay ra ngoài, áo giáp toàn thân nó cũng xuất hiện rất nhiều vết rách, hiển nhiên bị thương không nhẹ.
“Quá yếu!”
Vương Đằng lắc đầu, nhưng dù sao nó là vật còn sống lần đầu tiên mình gặp được trong vài ngày này, đang chuẩn bị cứu giúp.
Trước đó giết chết vài loài Hắc Ám tộc Cự Ma kia, thật ra hắn đã hơi hối hận, không hỏi rõ tình hình của khu vực này, khiến cho hắn tìm kiếm nhiều ngày như vậy đều không tìm được chỗ.
Hắn cũng không ngờ nơi đây lại sẽ rộng rãi đến như thế, tìm nhiều ngày như vậy nhưng không thể tìm ra được một thành thị của loài Hắc Ám.
Hiện giờ hắn cần tìm một loài Hắc Ám để hỏi thăm tình huống một chút.
Coi như nó may mắn, có thể sống lâu một lúc.
Grào!
Hắc Ám Bạo Long gầm thét nhằm vào loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia, cái miệng khổng lồ mở to, định nuốt đối phương vào trong bụng, sinh vật dư thừa lực Hắc Ám giống như kiểu này là thứ nó thích ăn nhất, trực tiếp một miếng giòn tan, khẩu vị tương đối khá.