Hiện giờ hắn yêu cầu cấp bách bổ sung căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn, do đó bất cứ một sinh linh nào đều không thể buông tha.
Sau đó dưới hướng dẫn của Giáp Karl, Vương Đằng và nó hóa thành hai tia sáng màu đen, bay nhanh về một hướng, đi đến thành phố Hắc Giáp.
Thành phố Hắc Giáp!
Đây là một thành trì loài Hắc Ám vô cùng lớn, tường thành cao ngất, cao chừng vài chục trượng, từng bóng dáng có lực Hắc Ám quấn quanh toàn thân đứng trên tường thành canh phòng, tản mát ra khí thế mạnh mẽ.
Cả tòa thành được xây dựng lên từ một loại vật liệu bằng đá màu đen không biết tên, lấy kiến thức của Vương Đằng cũng không nhận ra nó là gì.
Nhưng lại có thể cảm nhận được độ cứng rắn của chất liệu kia, sáng bóng lên giống như kim loại.
Bên trên đó càng có một ít phù văn phức tạp huyền ảo như ẩn như hiện, tản ra tia sáng nhàn nhạt, không phải rất dễ nhận thấy, nếu không phải thị lực của Vương Đằng kinh người, còn không nhất định có thể phát hiện ra được.
“Trận pháp phòng ngự cấp Thánh!”
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, trong lòng hơi kinh ngạc, thành trì này thật kinh khủng, thậm chí còn có cả trận pháp phòng ngự cấp Thánh, thật sự không biết to lớn hơn thành phố Hắc Nha trước đó hắn đã đi qua khi đến thế giới Hắc Ám bao nhiêu lần.
Nói đi cũng phải nói lại, tồn tại mạnh nhất ở bên trong thành phố Hắc Nha chẳng qua chỉ là cấp Ma Quân, so sánh với hiện giờ, thật sự quá yếu.
Tòa thành lớn trước mặt này lại hoàn toàn khác biệt, khi Vương Đằng hạ xuống từ trên bầu trời theo Giáp Karl, hắn đã nhìn thấy không ít bóng dáng có khí tức mạnh mẽ ra vào thành trì, trong đó không thiếu tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị, thậm chí là cấp Ma Hoàng thượng vị.
“Thế nào, thành phố Hắc Giáp ta coi như phồn hoa chứ?” Giáp Karl thấy Vương Đằng đang quan sát bốn phía, không khỏi cười nói.
“Coi như…” Vương Đằng liếc nhìn nó.
Tên này không hổ là con trai thành chủ, coi như là con quan, có được tinh túy của tự sướng.
“Rất không tệ.”
Nhưng ở ngoài mặt Vương Đằng lại chỉ nhàn nhạt gật đầu, tỏ vẻ cực kỳ bình tĩnh.
Giáp Karl nhìn thấy dáng vẻ này của Vương Đằng, trong lòng càng thêm xác định hắn có lai lịch phi phàm, lại không dám chậm trễ chút nào, cộng thêm ơn cứu mạng, nó nhiệt tình với Vương Đằng hơn nữa.
“Ưng huynh, thành phố Hắc Giáp chúng ta là một nơi tốt, đặc biệt có một nơi để đi, tên là Mị Phường, bên trong có nuôi dưỡng người đẹp của các tộc, Huyết tộc, tộc Mị Yếm, tộc Ma Nga, tộc Huyễn Thận, tộc Cự Ma, tộc Cốt Linh… có thể nói là cần gì đều có, không biết Ưng huynh thích thể loại nào? Hôm nay ta nhất định sẽ sắp xếp chu toàn cho ngươi.” Giáp Karl đột nhiên tiến đến bên cạnh Vương Đằng, thần bí thấp giọng nói.
“…” Vương Đằng.
Ưng huynh?
Còn có Mị Phường gì đó?
Mấy thứ này đều là cái quỷ gì?
Trong lúc này, hắn có phần không nói được gì, đủ loại ý niệm lóe lên trong đầu, trên mặt hiện lên vẻ đớ người.
“Đợi chút, các tộc khác thì thôi, còn tộc Cự Ma và tộc Cốt Linh là như thế nào?” Vương Đằng trừng lớn mắt, nhìn loài Hắc Ám tộc Ma Giáp trước mặt, không biết vì sao, cho dù trên mặt nó bao trùm mũ giáp màu tối đen, nhưng hắn vẫn có thể nhìn ra được một chút đáng khinh từ trên mặt đối phương.
“Chuyện này có gì đâu, một số người có sở thích đặc thù, thích to con, có vài người lại có đam mê thích bộ xương khô, người thuộc thế hệ chúng ta, chẳng phải đều là thao tác bình thường sao, hồng phấn khô lâu đã từng nghe nói đến chưa?” Tia sáng đỏ lóe lên trong mắt Giáp Karl, he he nói.
Nếu như nó có khuôn mặt của người bình thường, Vương Đằng hoàn toàn có thể tưởng tượng đến dáng vẻ của đối phương hiện giờ chính là liếc mắt đưa tình với hắn.
Loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này hình như… hơi hèn hạ!
“Ta có nghi vấn, tộc Cốt Linh… nuôi nấng đời sau như thế nào?” Vương Đằng chần chừ một chút, hỏi.
“Kể cả chuyện này ngươi đều không biết?” Giáp Karl tỏ vẻ cổ quái: “Có phải trưởng bối nhà ngươi canh chừng ngươi quá chặt không?”
Nó cho rằng Vương Đằng là đồ chíp hôi, không hiểu biết gì cả, càng sinh ra tâm tư khoe khoang hơn, vui vẻ giải thích: “Phương thức thai nghén đời sau của tộc Cốt Linh thật kỳ lạ, ta nói cho ngươi biết… chúng nó là như thế này như thế này… hiểu chứ, do đó cho dù khác chủng tộc cũng không có vấn đề gì cả, hơn nữa một chủng tộc của bọn nó càng thêm chú trọng kết hợp và hưởng thụ về tâm hồn, ngươi sẽ được trải nghiệm cảm giác không phải bình thường.”
Giáp Karl nói đến hăng say, gần như định ngay lập tức kéo Vương Đằng đi đến chỗ gọi là Mị Phường.
Đầu Vương Đằng đầy vạch đen, lập tức nhắc nhở trên người nó còn có vết thương, lúc này Giáp Karl mới từ bỏ, dẫn Vương Đằng đi đến cửa thành.
“Giáp Karl đại nhân.”
Ở chỗ cửa thành, một đám hộ vệ tộc Ma Giáp lập tức cung kính hành lễ.
“Người này là bạn của ta, lần đầu đến thành phố Hắc Giáp, các ngươi làm một giấy thông hành.” Giáp Karl vung tay lên, ngạo nghễ nói.
“Dạ!” Thủ lĩnh cầm đầu hộ vệ tộc Ma Giáp cũng là tồn tại cấp Ma Hoàng hạ vị, đối mặt với Giáp Karl lại hết sức cung kính, vội vàng ân cần gật đầu đáp.
Hơn nữa chúng nó rất nhanh đã làm xong cho Vương Đằng một cái gọi là giấy thông hành, giao một tấm lệnh bài vào trong tay Vương Đằng.
Giáp Karl nhìn thấy tấm lệnh bài kia, hài lòng gật đầu, dẫn theo Vương Đằng vừa đi vào trong thành vừa giải thích: “Đây là lệnh bài cấp Ma Hoàng trung vị của hành Hắc Giáp chúng ta, bình thường chỉ phát cho tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị cùng với một vài người có thân phận có địa vị, có được tấm lệnh bài này, ngươi có thể tự do đi lại trong thành phố Hắc Giáp, hơn nữa ra vào được không ít nơi đặc thù.
“Ví dụ như mấy nơi phủ thành chủ thành phố Hắc Giáp, Tàng Thư các đều cần có quyền hạn nhất định mới có thể tiến vào.”
“Bình thường tồn tại dưới cấp Ma Hoàng hạ vị không thể tùy tiện tiến vào phủ thành chủ, chỉ có tồn tại cầm lệnh bài đã ngoài cấp Ma Hoàng trung vị trong tay mới có tư cách yết kiến thành chủ đại nhân.”