“Cũng được.” Vương Đằng gật đầu, không phủ nhận gì cả, hắn liếc mắt nhìn xung quanh, lại hỏi: “Biểu diễn ngươi nói là gì?”
“Đợi một chút.” Giáp Karl bật cười, nói rồi đột nhiên ngừng lại, khẽ nói: “Sắp bắt đầu rồi, xem ra chúng ta đến vừa đúng lúc.”
Chỉ thấy trên võ đài kia, đột nhiên xuất hiện một mỹ nữ tộc Cự Ma và một mỹ nữ Dương Đầu Ma tộc, ăn mặc vô cùng ít, chỉ che những bộ phận quan trọng trên cơ thể.
Bọn nó đứng đối diện nhau, đứng yên ở trung tâm võ đài.
Cùng lúc đó, xung quanh đột nhiên vang lên những tiếng hoan hô.
Vương Đằng liếc mắt nhìn, phát hiện xung quanh võ đãi này, có rất nhiều cửa sổ giống với bọn họ, còn bên trong những cửa sổ đó lại là các loài Hắc Ám xem náo nhiệt.
“Mỹ nữ đánh nhau, thấy sao, có phải rất kích thích không?” Giáp Karl cười nói.
“Chậc...” Vương Đằng liếc nhìn hai mỹ nữ tộc Cự Ma và Dương Đầu Ma tộc, quả thực không dám nịnh bợ, cũng không nhìn ra bất cứ chỗ kích động nào, miễn cưỡng nói: “Cũng không tệ.”
Tùng!
Đúng lúc này, một âm thanh nặng nề vang lên.
Hai loài Hắc Ám trên võ đài lập tức lao về phía đối phương, điên cuồng đánh nhau.
Trong nháy mắt đó, Vương Đằng cảm thấy mắt của mình sắp hỏng rồi.
Con mẹ nó đây là cái quái gì vậy?
Quả thật quá cay mắt, căn bản không nhìn nổi.
Nhưng Giáp Karl ở bên cạnh lại rất vui vẻ, gào to, xem ra nó khá thích loài Hắc Ám tộc Cự Ma đó, không ngừng kêu gào trợ uy giúp đối phương: “Đánh chết nó, đánh chết nó...Hành chết Dương Đầu Ma tộc kia.”
Loài Hắc Ám xem náo nhiệt ở xung quanh cũng rất hưng phấn, những tiếng kêu khóc ôm sòm, khiến Vương Đằng có cảm giác như mình vừa bước vào trận đấu quyền anh dưới lòng đất.
(つ ﹏? )
Vương Đằng đã không còn sức để mắng nữa.
Một lát sau, hắn lập tức thay đổi thái độ.
Mỹ nữ tộc Cự Ma và Dương Đầu Ma tộc kia đánh cả nửa ngày, cũng không tạo nên bất cứ tổn hại nào cho đối phương, thực tế là đánh cho khách hàng xem, chứ không phải là chiến đấu thật.
Sau đó bọn họ đi xuống, đổi loài Hắc Ám khác lên.
Lần này là một loài Hắc Ám Huyết tộc và một loài Hắc Ám tộc Ma Nga, hai người đều là mỹ nữ nở nang và xinh đẹp, trên người mặc rất ít, chỉ cần khẽ lay động, thì sẽ như ẩn như hiện lộ ra chỗ trắng nõn kinh người.
Adrenalin của Vương Đằng lập tức tăng vọt, trái tim đập nhanh hơn, có vẻ như hắn đã hiểu niềm vui của những loài Hắc Ám đó.
Con mẹ nó, đúng là quá bại hoại, quá tà ác!
Không hổ là loài Hắc Ám!
Không được, hắn nhất định phải phê bình thật nghiêm.
Vương Đằng trợn to hai mắt nhìn lên võ đài, hai mỹ nữ loài Hắc Ám lập tức vật lộn...Đó là trận đánh thật sự, tay chân va chạm nhau, vật lộn tàn nhẫn, vô cùng hung ác.
Hừ, bại hoại thuần phong mỹ tục!
“Ưng huynh, cảm thấy thế nào?” Giáp Karl cười híp mắt hỏi.
“Khụ khụ.” Vương Đằng ho khan một tiếng, nói: “Hay lắm! Hay lắm!”
“Ha ha ha, ta biết là ngươi sẽ thích mà.” Giáp Karl như tìm được tri kỷ, vui vẻ bật cười.
“Loài Hắc Ám ngu xuẩn.” Vương Đằng thầm cười lạnh, ngoài mặt lại trưng ra biểu cảm như đồng loại, sau đó hỏi: “Đúng rồi, ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo một chút.”
“Vấn đề gì? Cứ việc hỏi.” Giáp Karl uống rượu ngon, vung tay lên, nói.
“Ngươi có biết làm thế nào để tới giới Hắc Ám tầng thứ nhất không.” Vương Đằng cũng nâng một ly rượu lên, uống một ngụm, làm như vô ý hỏi.
“Tới giới Hắc Ám tầng thứ nhất?” Giáp Karl sững sờ, hỏi: “Ngươi tới đó làm gì? Đối với chúng ta mà nói, nơi đó rất hoang vu, đi rồi cũng chỉ ảnh hưởng tới tu hành của chúng ta.”
“Nhiệm vụ trên người.” Vương Đằng bình thản cười nói.
“Xem ra ngươi thật sự không có kinh nghiệm gì cả.” Giáp Karl lắc đầu, nói: “Muốn tới giới Hắc Ám tầng thứ nhất không hề dễ dàng, cần thành chủ đích thân mở trận pháp truyền tống, mới có thể từ tầng này tới tầng thứ nhất.”
“Nhưng bên trên có quy định rõ ràng, người bình thường không được phép tùy tiện vượt qua giới Hắc Ám, cường giả quá lớn mạnh, rất dễ dàng dẫn tới biến hóa kịch liệt ở hạ giới.”
“Ồ? Còn có quy định vậy ư.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, trong lòng thật sự rất bất ngờ.
Vốn tưởng rằng đây là việc rất dễ dàng, dù sao dựa vào sức lực hắn đi tới giới Hắc Ám tầng thứ nhất, cũng không phải chuyện gì khó, không ngờ chín tầng của giới Hắc Ám lại không thể tùy ý vượt qua.
“Cũng may người ngươi hỏi là ta, nếu hỏi những người khác, thì chưa chắc đã biết chuyện này.” Giáp Karl nói.
“Đã tạ đã cho biết.” Vương Đằng cười nói.
“Không có gì, chuyện nhỏ mà thôi.” Giáp Karl khoát tay, không bận tâm chút nào, sau đó lại nhíu mày nói: “Nhưng ngươi nói ngươi có nhiệm vụ trên người, vậy thì khó làm rồi, đến ta cũng chưa chắc giúp được ngươi.”
Vương Đằng lập tức rơi vào trầm mặc, đếnc ả con trai của thành chủ cũng hết cách, quả thực hơi khó giải quyết.
“Ngươi cứu ta một mạng, ta vốn nên giúp ngươi, nhưng điều này thật sự đã vượt khỏi quyền hạn của ta.” Giáp Karl hơi xấu hổ nói.
“Không cần vậy, ta cứu ngươi chẳng qua là tiện tay mà thôi.” Vương Đằng liếc nhìn nó, bình tĩnh nói.
Tên phế vật này!
Đến cả chút chuyện này cũng không làm được, có tác dụng gì chứ.
“Nhưng cũng không phải không có cách.” Giáp Karl do dự một lát, rồi đột nhiên nói: “Còn nhớ những gì ta nói với ngươi trước đó không?”
“Cái gì?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi.
“Nicola này có lẽ là một lối đột phá.” Giáp Karl nói.
“Nó?” Vương Đằng sửng sốt, nhíu mày nói: “Ngươi chắc chứ?”
“Quyền hạn của nàng chắc chắn cao hơn ta, hơn nữa đến cha ta cũng phải kiêng kỵ, không chừng là có tư cách mở lối vào giới Hắc Ám tầng thứ nhất.” Giáp Karl nói.
Vương Đằng lập tức rơi vào trầm tư, hắn vốn không định tấn công Nicola kia, nhưng xem ra bây giờ phải phí chút tâm tư rồi.
Đối với loài Hắc Ám có bối cảnh này, thật ra hắn không dám sử dụng kỹ năng mê hoặc.
Dù sao thì đây cũng là thủ đoạn của loài Hắc Ám, hắn không thể đảm bảo những cường giả loài Hắc Ám có thể nhìn ra hay không.
Lỡ như bị nhìn ra, vậy thì thật sự rất phiền phức.