Nhớ trước đó ở hành tinh phòng ngự số 29 đụng phải mỹ nữ thiên tài Huyết tộc có ngoại hiệu gọi là “Huyết Yêu Cơ”, loài Hắc Ám có phải đều thích đặt cho mỹ nữ loại ngoại hiệu này?
X Cơ, XX Cơ.
Nếu như là mỹ nữ tộc Cự Ma, có phải sẽ gọi là Cự Cơ? Mỹ nữ Dương Đầu Ma tộc sẽ gọi là Dương Cơ?
Shhh, hình ảnh quá đẹp, không dám nghĩ, không dám nghĩ...
Vương Đằng lắc đầu, lập tức vứt đi mấy hình ảnh kỳ lạ nổi lên trong đầu.
“Mị Cơ là danh hiệu của Nicola, cực kỳ nổi danh ở thành Hắc Giáp chúng ta.” Giáp Karl cười nói.
Vương Đằng chỉ gật đầu, ánh mắt vẫn rơi vào trên võ đài, muốn xem xem Nicola sẽ dùng loại thủ đoạn nào ứng đối?
Hắn vẫn hơi tò mò đối với thủ đoạn tinh thần của tộc Mị Yếm.
So với thủ đoạn võ đạo, thủ đoạn tinh thần của Vương Đằng hiển nhiên không đủ nhiều, không chừng có thể cạo một ít lông cừu hữu dụng từ trên người Nicola cũng khó nói.
“Cảm ơn ý tốt của Giáp Tim thiếu gia nhiều, nhưng hình như Giáp Tim thiếu gia đã quên danh hiệu Mị Cơ của ta là làm sao có được rồi.” Nicola mỉm cười, đột nhiên há miệng phun ra một làn sương mù màu tím sẫm, chớp mắt tràn ngập cả võ đài.
Một mùi hương nồng đậm lập tức phiêu tán ra, cho dù là trận pháp phòng hộ của võ đài cũng không thể ngăn cản mùi hương đó.
“Mùi hương này...” Trong lòng Vương Đằng hơi chấn động, trong mắt không khỏi hiện lên một tia sáng kỳ dị.
Lúc hắn vừa vào Mị phường, mùi ngửi được đúng là mùi hương này, nhưng so với lúc này, quả thực nhạt gần như có thể coi như không tồn tại.
Mùi hương lúc này quá mức nồng nặc, loài Hắc Ám vây xem xung quanh ngửi được mùi hương này, ánh mắt không khỏi lộ ra một tia mê mang, sau đó hóa thành lửa nóng, trong hai mắt tựa như có lửa cháy lên hừng hừng.
“Tháp Cửu Bảo Phù Đồ!” Vương Đằng quát nhẹ trong lòng, trong “lỗ đen” của tiểu vũ trụ trong cơ thể, một toà bảo tháp màu vàng kim lơ lửng mà lên, tản ra kim quang, xua tan ảnh hưởng mãnh liệt này.
Mùi hương này không chỉ là mùi hương đơn giản như vậy, trong đó ẩn chứa dao động tinh thần mãnh liệt, sẽ ảnh hưởng đến từng người ngửi được mùi hương.
Tinh thần có thể thông qua ngũ giác đến ảnh hưởng người khác.
Ví dụ như sóng âm tinh thần, Sóng Âm Thứ Ma, vân vân Vương Đằng nắm giữ là thông qua thính giác để ảnh hưởng người khác.
Mà thủ đoạn tinh thần của Nicola, thì lại thông qua khứu giác để ảnh hưởng kẻ địch.
Vương Đằng lại nghĩ tới Huyết Yêu Cơ, đối phương cũng dùng mùi hương để ảnh hưởng tinh thần của người khác, nhưng so sánh với Nicola, không thể nghi ngờ là non nớt hơn rất nhiều.
Mùi hương của Nicola càng thêm tràn ngập mị hoặc, cũng càng thêm đáng sợ.
Sát cơ giấu trong đó, người bình thường không phát hiện được, chỉ biết hãm sâu vào đó, giống như những loài Hắc Ám xung quanh đây.
Ặc... Giáp Karl cũng là một trong số đó.
Đột nhiên, Vương Đằng ngẩn ra một thoáng, bởi vì hắn phát hiện cô gái Huyết tộc trong ngực mình cũng trúng chiêu, ánh mắt mê ly, nhìn về phía Nicola trên võ đài, hình như hơi kỳ lạ.
Shhh...
Khủng bố như vậy à!
Vương Đằng âm thầm líu lưỡi.
Trên võ đài, sương mù màu tím sẫm bao phủ lấy mọi thứ, bao gồm cả những con mắt chi chít, Giáp Tim cũng nằm trong đó, không ai biết hắn thế nào.
Vương Đằng mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, xuyên qua sương mù, thấy được dáng vẻ của Giáp Tim lúc này, sắc mặt đột nhiên hơi quái dị.
Tên này... Quỳ rồi!
Đó là quỳ xuống thật, mạnh mẽ, không hề do dự.
Vương Đằng có hơi muốn cười, tên này vừa nãy còn tràn đầy tự tin, nói lời ngang tàng, hôm nay nhất định phải chinh phục Nicola.
Kết quả là thế này đây?
Khó trách Giáp Karl nói không phải ai cũng dám tới khiêu chiến Nicola, người phụ nữ này thật không dễ chọc.
Lúc này, mùi hương dần nhạt đi, loài Hắc Ám vây xem xung quanh từ trong trạng thái mê mang khôi phục lại, không hề phát hiện, nhìn về tình hình trên võ đài, lập tức phát ra một trận xôn xao.
“Giáp Tim... Quỳ rồi?”
“Nó thua, thua cực kỳ triệt để, hoàn toàn không phải đối thủ của Nicola.”
“Lúc này mất mặt lắm luôn rồi, đường đường là một thiên tài, kết quả lại quỳ xuống trước mặt Nicola.”
“Chờ đã, các ngươi mau nhìn, nó bò về phía Nicola kìa!”
...
Mọi người sợ ngây người, ai có thể nghĩ tới Giáp Tim vừa rồi còn ngạo khí vô cùng, lúc này ở trên võ đài vậy mà đang bò về phía Nicola.
“Giáp Tim thiếu gia, ngươi đang làm gì? Đừng như vậy chứ!”
Kẻ khởi xướng Nicola lúc này lại mặt đầy vô tội, làm bộ vô cùng kinh ngạc, che miệng nhỏ kêu lên:
“Ngươi làm vậy ta sẽ rất bối rối.”
“...” Vương Đằng.
Người phụ nữ tộc Mị Yếm này hơi phúc hắc đó.
“...” Mọi người cũng cực kỳ cạn lời, làm như không ai nhìn ra đây là thủ đoạn của nó ấy.
Nhưng trong lòng bọn chúng cũng âm thầm kinh ngạc, thực lực của Giáp Tim đã tương đối tốt rồi, kết quả vẫn bị Nicola nhẹ nhàng đánh bại, cảnh giới tinh thần của người phụ nữ này quả thực làm người ta nhìn không thấu.
“Người phụ nữ này thật biến thái.” Giáp Karl phát ra một tiếng kinh ngạc tán thán trầm thấp, giống như sợ bị nghe được: “Lĩnh vực tinh thần Giáp Tim thi triển vừa nãy hẳn đã đạt tới Thực Cảnh, kết quả vẫn bị Nicola nghiền ép, quả nhiên người phụ nữ này không thể chọc vào.”
Vương Đằng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới tên này còn nhìn ra được Giáp Tim thi triển ra lĩnh vực Thực Cảnh, xem ra quả nhiên vẫn có chút thực lực.
“Ưng huynh, ngươi hẳn đã sớm nhìn ra rồi nhỉ?” Giáp Karl đột nhiên quay đầu nhìn về phía Vương Đằng bình chân như vại ngồi trên ghế, hỏi.
Mặc dù đang đặt câu hỏi, nhưng vẻ mặt đó lại hết sức chắc chắn.
Cô gái Huyết tộc trong ngực Vương Đằng cũng không khỏi nhìn về phía Vương Đằng, ánh mắt lộ ra một tia sùng bái.
Loài Hắc Ám luôn sùng bái cường giả, có thể sớm nhìn ra thắng bại cuộc chiến đấu vừa rồi, thực lực của vị đại Nhân tộc Ma Giáp này tuyệt đối không kém.
Vương Đằng cười, từ chối cho ý kiến.
Soạt!
Lúc này, xung quanh lại vang lên một trận xôn xao, hấp dẫn ánh mắt của mấy người Vương Đằng tới.
“Hay lắm, thanh danh của Giáp Tim coi như toi rồi.” Giáp Karl cười ha ha nói.