“Làm sao có thể?” Vẻ mặt Giáp Bose khó coi, cảm thấy hơi khó tin.
Tên đó vậy mà không bị ‘thể Mị Yếm’ ảnh hưởng.
Nó biết Nicola có được ‘thể Mị Yếm’, đây không tính là bí mật gì, đồng thời đây cũng là nguyên nhân những loài Hắc Ám bọn chúng cực kỳ kiêng dè Nicola.
Nhưng lúc này, tên rõ ràng rất nhát vừa nãy, vậy mà không bị ‘thể Mị Yếm’ của Nicola ảnh hưởng.
Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của nó.
Đừng nói là nó, loài Hắc Ám khác cũng là như thế, mắt hơi trừng lớn, không nhịn được thấp giọng nghị luận.
“Tên này hình như... Không đơn giản?!”
“Chẳng lẽ vừa rồi hắn vẫn luôn đang giả heo ăn hổ? Muốn dùng loại phương thức hèn hạ nhất này ngắt xuống Nicola?”
“Cmn! Nicola của ta chẳng lẽ phải bị người hái đi sao?”
“Đáng giận, tên đó quá vô sỉ, vậy mà giả heo ăn thịt hổ.”
...
Giáp Karl không khỏi siết chặt nắm đấm, trong mắt không nhịn được lộ ra vẻ hưng phấn.
Giáp Đằng Ưng thế mà mạnh như vậy!
Đây là điều nó không nghĩ tới.
Trước đó khi đánh giết Bạo Long Hắc Ám, là sủng thú của đối phương ra tay, cho nên nó cũng không hiểu rõ thực lực của Vương Đằng, chỉ đơn thuần cho rằng Vương Đằng phải dựa vào sủng thú để đánh giết Bạo Long Hắc Ám, thực lực bản thân ước chừng không mạnh lắm.
Nhưng hôm nay xem ra, hình như cũng không phải là chuyện như vậy.
Có lẽ lúc đó hắn chỉ lười ra tay mà thôi.
Bây giờ Giáp Đằng Ưng thể hiện ra thực lực không tầm thường, nó cảm giác chính mình lập tức tìm về được mặt mũi, không khỏi đắc ý nhìn qua Giáp Bose.
Tên này không phải vẫn luôn coi thường nó sao?
Hiện tại để Giáp Bose nhìn xem, bạn nó cũng không phải loại người lung tung lộn xộn gì đó.
Vừa nhìn thấy bộ dạng khó có thể tin của Giáp Bose, nó lại càng sảng khoái, nếu không phải kết quả so tài của chưa ra, nó thậm chí hận không thể trào phúng ngược lại.
“Giáp Đằng Ưng thiếu gia quả nhiên khiến người ta kinh ngạc ha.” Nicola ngạc nhiên nhìn Vương Đằng, ánh mắt đã có chút nghiêm túc.
Nó rốt cuộc không dám coi khinh Vương Đằng nữa, một tồn tại có thể chống lại ‘thể Mị Yếm’ tứ giai của nó, tên này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài.
“Cũng thường thôi, thật ra ta sắp không chịu nổi, không bằng ngươi thêm ít sức đi.” Vương Đằng hờ hững nói.
“...” Nicola không khỏi hơi cạn lời.
Ta tin ngươi mới lạ!
Bộ dạng bình đạm đến cực hạn của tên này, không nhìn ra bất cứ xu hướng suy tàn sắp không nhịn được nào cả.
Cố ý, tên này nhất định cố ý.
“...”
Loài Hắc Ám vây xem xung quanh cũng cạn lời một trận, không nghĩ tới loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này xem ra lại nhây thế.
Đôi mắt đẹp của Nicola hơi híp lại, đem ‘thể Mị Yếm’ của bản thân mở ra đến cực hạn, trực tiếp đạt đến ngũ giai.
Ầm!
Một khí thế vô hình từ trên người nàng bộc phát ra, mùi hương tràn ngập khắp võ đài chợt cuồn cuộn, càn quét tới Vương Đằng.
Mùi hương đó giống như từng sợi tơ mảnh đến cực hạn, muốn từ mọi nơi trên cơ thể Vương Đằng chui vào, đặc biệt thấm người và khủng bố.
Ánh mắt Vương Đằng hơi ngưng tụ, cũng không dám sơ suất chút nào.
Trong mùi hương đã ẩn chứa lực lượng lĩnh vực, hơn nữa mức độ của lĩnh vực đó có thể đạt tới Thực Cảnh tứ giai.
Vụt!
Ngay sau đó, trong mắt hắn lập tức bộc phát ra một luồng ánh sáng màu đỏ sẫm chói mắt, chỉ là trong cái chớp mắt của hắn, hư không xung quanh lập tức vặn vẹo, từng con mắt hiện ra, sau đó từ từ mở ra.
Tà ác, hỗn loạn, vô tự...
Cảm giác quỷ dị khó có thể tưởng tượng từ trong vô số tròng mắt nở rộ mà ra.
Vù!
Trong nháy mắt mà thôi, trên võ đài này liền rơi vào trong một vùng lĩnh vực vô cùng quỷ dị, tà ác.
Mùi hương kia đột ngột ngưng trệ giữa không trung, cách Vương Đằng chỉ còn mấy mét, lại không thể đến gần thêm một xíu nào nữa.
“Lĩnh vực này?!” Nicola cau mày, nó cảm giác được, lĩnh vực này và lĩnh vực Giáp Tim thi triển trước đó rất giống nhau, nhưng dường như càng mạnh mẽ hơn, càng tà ác hơn.
“Đây!!!”
Loài Hắc Ám vây xem xung quanh giật nảy mình.
Một màn này, cùng chiến đấu với Giáp Tim và Nicola lúc trước tương tự biết bao.
Cũng là mùi hương nồng đậm, cũng là lĩnh vực Tà Nhãn chi chít.
Nhưng cũng hoàn toàn không giống.
Lĩnh vực Tà Nhãn của Giáp Tim trước đó hoàn toàn bị áp chế, nhưng lĩnh vực Vương Đằng thi triển lúc này lại không phân cao thấp với Nicola.
Hơn nữa bọn chúng rõ ràng cảm giác được, lĩnh vực Tà Nhãn của Vương Đằng dường như còn đáng sợ hơn lĩnh vực Tà Nhãn của Giáp Tim, lại có ý tà ác càng thêm thuần túy.
Dù có trận pháp phòng hộ ngăn trở, loài Hắc Ám xung quanh cũng có thể cảm nhận được một luồng lực lượng quỷ dị làm tim đập nhanh từ trong ánh sáng màu đỏ sẫm những con mắt chi chít kia nở rộ ra.
Loại lực lượng này nếu trực tiếp tác dụng trên người bọn chúng, không có mấy ai dám đảm bảo chính mình có thể ngăn cản được.
“Ưng huynh mạnh như vậy?!!” Giáp Karl cũng trừng lớn mắt, càng ngày càng cảm thấy khó có thể tin.
Nó chưa bao giờ nghĩ tới người bạn bản thân tùy tiện kết thế mà có được trình độ tinh thần mạnh như vậy, quả thực không thua Nicola.
“Tên đó sao có thể có loại thực lực tinh thần này?” Giáp Bose đã nói không nên lời, vẻ mặt cực kỳ khó coi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm so tài trên võ đài, không thể tiếp thu được.
Ầm!
Ngay lúc này, trên võ đài bỗng nhiên truyền ra một trận ầm vang, một cơn dư âm năng lượng vô hình đột nhiên quét ra, đụng vào trên trận pháp phòng hộ của võ đài, khơi dậy từng gợn sóng.
Hai người Vương Đằng và Nicola song song lùi lại mấy bước, xa xa nhìn nhau, sau đó nở nụ cười.
“Giáp Đằng Ưng thiếu gia thật là lợi hại, Nicola không thắng được ngươi đâu.” Nicola làm điệu bộ hoa si, mặt đầy vẻ lấy lòng.
“Ngươi cũng rất lợi hại, ta không thắng được ngươi.” Vương Đằng nhìn chằm chằm nó, bình đạm nói.
“Vậy chúng ta hoà nhau là được rồi.” Nicola cười tủm tỉm nói.
“Được, ta không ý kiến.” Vương Đằng thuận miệng trả lời một câu, bay về chỗ cửa chắn, không hề do dự.
“???”
Loài Hắc Ám vây xem xung quanh đều nhìn ngẩn người, mặt đầy ngơ ngác.
Tình huống gì đây?
Thế này là kết thúc rồi?