“Giáp Karl, ngươi cút ra.” Giáp Bose lạnh lùng nhìn chằm chằm nó, lên tiếng nói.
“Giáp Đằng Ưng là bạn của ta, nếu như muốn muốn động vào hắn, thì nhất định phải qua ải này của ta.” Giáp Karl nói.
“Ngươi tưởng ta không dám đánh ngươi sao?” Giáp Bose lạnh băng hỏi.
“Ngươi có thể thử xem.” Giáp Karl đối chọi gay gắt, đứng ở trước mặt Vương Đằng, không nhường một bước.
Vương Đằng hơi bất ngờ, không nhìn ra Giáp Karl này còn rất coi trọng nghĩa khí, thực lực của Giáp Bose trước mặt này rõ ràng mạnh hơn nó chút, nhưng nó lại không có chút ý chùn bước nào.
Hắn không có ý định ra tay, để hai loài Hắc Ám này chó cắn chó không tốt à?
Hơn nữa nói thật, hắn hoàn toàn không đặt Giáp Bose này vào trong mắt, theo hắn thấy, loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này hoàn toàn chính là tên hề nhảy nhót, thật sự khiến hắn không có nổi chút hứng thú.
Thực lực của đối phương ngay cả một phần năm của Giáp Quinton ban đầu kia cũng không bằng, có gì đáng đánh chứ, ngay cả lông cừu cũng làm hắn lười cạo.
Rác!
“Ngươi muốn chết!”
Thấy Giáp Karl lại chống đối với mình, Giáp Bose giống như cảm thấy uy nghiêm anh trai của mình đã bị khiêu khích, lập tức thẹn quá hóa giận, nắm chặt nắm đấm, nguyên lực tinh thần Hắc Ám trong cơ thể bộc phát ra, ngưng tụ trên nắm đấm thành quyền ấn, muốn cho nó một bài học.
Uỳnh!
Giáp Karl cũng không chịu yếu kém, trong cơ thể cũng có nguyên lực tinh thần Hắc Ám bộc phát ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương.
Hai người giương cung bạt kiếm, sắp sửa ra tay.
Ánh mắt của Giáp Bose càng ngày càng lạnh băng, cuối cùng cũng không nhẫn nhịn được lửa giận trong lòng, giẫm ra một bước, xông nhanh về phía đối phương.
Rắc!
Mặt đất cứng chắc nháy mắt đã nứt ra, vô số vụn đá bắn tung tóe ra xung quanh.
Ánh mắt Giáp Karl khựng lại, không ngờ đối phương lại trực tiếp ra tay, nhưng cũng không sợ, nó cũng bóp ra quyền ấn, xông nhanh ra.
Ngay sau đó, hai người đều là khí tức nháy mắt tăng vọt, tạo thành dao động nguyên lực khủng bố tản ra xung quanh.
Bùm!
Hai quyền ấn cùng lúc va chạm vào nhau, bùng lên tiếng nổ vang, dao động nguyên lực mạnh mẽ quét ra, không ít kiến trúc xung quanh bị phá hủy.
Là tồn tại cấp Ma Hoàng hạ vị, hai loài Hắc Ám này ra tay ở trong thành, lực phá hoại tạo ra tất nhiên không phải chuyện vừa.
“Chuyện gì vậy?”
Trong Mị Phường, không ít loài Hắc Ám bị động tĩnh bên ngoài thu hút ra ngoài.
“Giáp Karl và Giáp Bose đánh nhau rồi.”
“Hay lắm, bọn nó không biết không thể tùy tiện ra tay ở trong thành à?”
“Ha ha, cậy bản thân là con của thành chủ thôi.”
“Nhưng mà tại sao hai bọn nó lại đánh nhau vậy? Không lẽ là vì chuyện vừa nãy hả?”
“Nếu như là vì người đẹp còn nói được, kết quả hai tên này thì hay, đánh đập tàn nhẫn vì một giống đực, cũng coi như một đáng ca ngợi, ha ha ha…”
…
“…” Trên trán Vương Đằng lập tức xuất hiện một đống tuyến đen.
ĐCM cái gì gọi là ra tay đánh nhau vì một giống đực?
Giống đực kia không phải chính là nói hắn à?
Con mẹ nó những loài Hắc Ám trà trộn thị trường hải sản này quả nhiên không có một con bình thường.
Nếu không phải tình hình không cho phép, thì hắn đã không nhịn được muốn ra tay đập chết bọn nó rồi, đúng là không thể nhịn.
Hắn đường đường là thiên kiêu Nhân tộc, có khi nào từng chịu nhục nhã như vậy.
Nếu như để những cường giả và bạn bè Nhân tộc kia biết từng có hai loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đánh đập tàn nhẫn vì hắn, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.
Đây đúng là lịch sử đen mà!
Nicola cũng xuất hiện ở một cửa sổ nhìn ra bên ngoài, rõ ràng cũng bị động tĩnh này thu hút qua đây.
Nhưng mà nó không hề quan sát chiến đấu của Giáp Karl và Giáp Bose, ánh mắt ngược lại đặt trên người Vương Đằng, giống như muốn nhìn xem liệu hắn có ra tay không.
Đáng tiếc nó sự mong chờ của nó cuối cùng cũng không xuất hiện, Vương Đằng hoàn toàn không có ý định ra tay.
Vương Đằng đã chú ý tới ánh mắt chăm chú của Nicola, hắn ngẩng đầu nhìn về phía nó, khóe miệng cong lên.
Nhưng mà dưới áo giáp che phủ, đối phương không biết hắn đang cười.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Nhưng trong chốc lát ngắn ngủi, chiến đấu của Giáp Karl và Giáp Bose đã ảnh hưởng đến phạm vi ngoài mấy nghìn mét, rất nhiều kiến trúc đã bị phá hủy, biến thành từng đống đổ nát.
Vương Đằng thầm tặc lưỡi, hai tên này chắc chính là kẻ ăn chơi trác táng của thế giới Hắc Ám rồi, xem đã làm cả thành trì này bị hủy thành dáng vẻ gì rồi.
Đồ phá của!
Hắn hình như quên mất kẻ đầu têu của trận chiến đấu này rõ ràng chính là hắn.
Kết quả lúc này hắn lại ở một bên xem náo nhiệt, dáng vẻ hoàn toàn không liên quan tới hắn, làm rất nhiều loài Hắc Ám cạn lời đến cực hạn.
Nicola rất có hứng thú đáng giá Vương Đằng, nó cảm thấy loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này vô cùng khác biệt. Nếu loài Hắc Ám khác đối mặt với chuyện này, thì đã ra tay lâu rồi, sẽ không để Giáp Karl chiến đấu một mình, nhưng hắn lại vẫn còn tâm trạng ở bên cạnh xem náo nhiệt, cũng không biết rốt cuộc trong đầu của hắn đang nghĩ cái gì.
Cuộc chiến của hai con loài Hắc Ám không ngừng nâng cao, bọn nó rõ ràng cũng biết cuộc chiến của mình sẽ tạo ra phá hoại cực lớn đối với thành trì, cho nên có ý định dẫn cuộc chiến lên trời cao. Nhưng trong không trung xuất hiện từng màn sáng màu đen ngăn cản thân hình của bọn nó.
Uỳnh!
Từng dư ba nguyên lực do công kích tạo thành quét ngược ra xung quanh, đánh lên trận pháp, khuấy động ra gợn sóng.
“Chắc đây chính là trận pháp cấp Thánh của thành phố Hắc Giáp rồi.” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, trong mắt đã khởi động ‘đôi mắt Chân Thị’.
Hắn vẫn khá hứng thú với trận pháp phòng ngự của thế giới Hắc Ám.
Trong tầng hai Tàng Thư các, hắn cũng đã nhặt được một vài bong bóng thuộc tính loại trận pháp, có không ít hiểu biết đối với trận pháp của thế giới Hắc Ám.
Về cơ bản không chênh lệch quá nhiều so với trận pháp của Nhân tộc, nhưng mà chủ yếu vẫn dùng phù văn Hắc Ám là chính, phù văn khác là phụ, tự mình tạo ra một hệ thống đặc biệt.