Thất thần trong nháy mắt mới vừa rồi kia khiến tâm thần của Nicola thất thủ, vừa lúc bị Vương Đằng tranh thủ chỗ trống tiến vào, dao động tinh thần khổng lồ nổ tung ở trong đầu nó, từng đợt tinh thần lực nhè nhẹ xâm nhập vào trong linh hồn của nó, trong im hơi lặng tiếng đã để lại một ‘Hạt giống mê hoặc’!
“Thành!” Vương Đằng hơi vui vẻ, nhưng sắc mặt lại lập tức thay đổi, không nhịn được phun ra máu tươi từ trong miệng: “Khụ khụ khụ…”
“Đáng chết!”
Vương Đằng vội vàng lấy đan dược ra cùng với máu hoàn toàn nuốt vào trong bụng, sau đó khoanh chân ngồi xuống, cấp tốc khôi phục lại.
…
Nicola dần dần khôi phục ý thức, hơi mờ mịt nhìn ra xung quanh, giống như còn chưa phản ứng lại kịp đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy Vương Đằng đang khoanh chân ngồi đó, sắc mặt của nó lập tức thay đổi, cuối cùng đã nhớ lại tất cả.
Nó lập tức kiểm tra bản thân, lại hoàn toàn không tìm được chỗ có vấn đề.
Điều này chính là chỗ quỷ dị của ‘Hạt giống mê hoặc’!
Mặc dù được trồng trong linh hồn, nhưng cực kỳ kín đáo, rất khó bị phát hiện.
Trong nháy mắt, sắc mặt của Nicola thay đổi vài lần, nhìn Vương Đằng trước mắt, sắc mặt vô cùng phức tạp.
Nó biết mình nhất định đã bị hạ thuật Mị Hoặc nào đó, hiện giờ đã không chống lại nổi thằng cha trước mắt.
Không ngờ nó một thiên kiêu của tộc Mị Yếm, lại có một ngày thật sự sẽ bị người khác dùng phương thức này để chinh phục.
Một nụ cười chua xót hiện lên bên khóe miệng nó.
Thế sự vô thường!
Kiêu ngạo trước kia, hiện giờ ở trước mặt thằng cha này đã hoàn toàn bị nghiền nát.
Nicola có phần không phục, nhưng sự thật đang bày ra trước mắt, nó không phục cũng vô dụng.
Được làm vua thua làm giặc, nói cái gì đều đã muộn.
Nó đột nhiên thật hối hận vì sao phải sinh ra một chút lòng hiếu kỳ không nên có đối với thằng cha này chứ, mời nó buổi tối đến đây một chuyến, hiện giờ hay rồi, tự bê tảng đá đập lên chân mình… rất đau!
Nicola quá tự tin, cho rằng dựa vào thủ đoạn tinh thần của mình là đủ để ứng phó với Vương Đằng, hiện giờ tự ăn quả đắng.
Đương nhiên, nó không hề biết Vương Đằng vốn định xuống tay với nó.
Giờ phút này ánh mắt của Nicola lại rơi lên trên người Vương Đằng, không nhịn được quan sát hắn.
Mới vừa rồi Vương Đằng khôi phục dáng vẻ như cũ đã khiến cho nó khiếp sợ, bằng không cũng sẽ không thể vì thế thất thần, nên bị đối phương hoàn toàn gieo xuống thủ đoạn Mị Hoặc nào đó.
Thằng cha trước mắt này quả nhiên có vấn đề.
Hắn không phải là loài Hắc Ám tộc Ma Giáp gì cả!
Ánh mắt Nicola quét nhìn trên người Vương Đằng, muốn từ đặc thù nào đó suy đoán hắn rốt cuộc thuộc về chủng tộc nào.
Lực Hắc Ám trên thân này không làm giả được, hơn nữa vô cùng nồng đậm, huyết mạch càng có thể áp chế nó thiên kiêu của tộc Mị Yếm, đủ thấy thiên phú của hắn cực kỳ mạnh mẽ.
Như vậy có thiên phú của chủng tộc nào có thể đạt đến trình độ như vậy?
“Đúng rồi, tộc Ma Giáp, còn có mùi hương của tộc Mị Yếm ta…” Nicola đột nhiên nhớ lại mùi hương trước đó đã ngửi thấy.
Chính bởi vì mùi hương đó nên nó mới sinh ra lòng hiếu kỳ với tên này.
Cộng thêm áo giáp của tộc Ma Giáp vừa rồi đã biến mất…
Ánh mắt của nó đột nhiên sáng ngời, thình lình nghĩ đến điều gì.
Đây là một loại năng lực ngụy trang nào đó!
Hoặc nói là… năng lực biến hóa!
Lại nhìn mái tóc màu tím của đối phương, một cái tên của chủng tộc mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện ở trong đầu Nicola.
Tộc Minh Thần!!!
Chẳng lẽ người này là một tồn tại của tộc Minh Thần???!
Sóng lớn ngập trời nổi lên ở trong lòng Nicola, chẳng lẽ thằng cha trước mắt này thật sự là một tồn tại của tộc Minh Thần cực kỳ thần bí sao.
Kể cả ở trong trăm tộc của loài Hắc Ám thì tộc Minh Thần cũng là một tồn tại cực kỳ thần bí vả lại mạnh mẽ, xem như là quý tộc trong quý tộc của thế giới Hắc Ám.
Nó bị suy đoán của bản thân mình hù sợ, nghi ngờ không thôi nhìn Vương Đằng ở trước mắt.
Nhưng điều khiến cho nó kỳ quái chính là vì sao thoạt nhìn thằng cha trước mắt này lại có vẻ già nua như thế, khí tức căn nguyên trên người thật yếu ớt.
Hơn nữa lại còn đổ máu toàn thân, thoạt nhìn vô cùng thê thảm.
“Hắn bị thương, vết thương thật nghiêm trọng, căn nguyên bị hao tổn.” Ánh mắt Nicola lóe lên, đoán được chút gì đó.
Xoẹt!
Đúng vào lúc này, Vương Đằng đột nhiên mở to mắt, ánh mắt hờ hững liếc nhìn nó.
“Ngươi!” Nicola hoảng hốt, bởi vì suy đoán mới vừa rồi, khi nó đối mặt với Vương Đằng thậm chí còn trở nên hơi chột dạ, do dự một chút, cẩn thận hỏi: “Đại nhân chính là… tộc Minh Thần?”
Vương Đằng hơi sững sờ, nhìn lướt qua trạng thái của mình vào giờ phút này, trong lòng không khỏi hơi cổ quái, có phải nó đã não bổ cái gì rồi không?
Nhưng nhìn thấy thái độ bất an của đối phương, một suy nghĩ lóe lên, sắc mặt hắn không hề dao động, nhàn nhạt hỏi: “Ngươi nhận ra như thế nào?”
Không biết vì sao, ghe được câu nói gần như chẳng khác nào thừa nhận này của Vương Đằng, trong lòng Nicola không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Bị một tồn tại của tộc Minh Thần chính phục, hình như không khó tiếp nhận như vậy.
“Ban ngày khi tỷ thí ở trên võ đài, hình như ta đã cảm nhận được một chút mùi hương của tộc Mị Yếm ta từ trên người đại nhân, khi đó chắc là do đại nhân đang bắt chước thể chất của tộc Mị Yếm ta đúng không.”
“Vốn ta mời đại nhân đến chính là vì tương đối tò mò với chuyện này, cho nên mới vừa rồi thấy đại nhân khôi phục lại nguyên dạng từ trong trạng thái tộc Ma Giáp, ta mới hiểu rõ là vì sao.”
Nicola cân nhắc một chút, chậm rãi nói.
Vương Đằng giật mình, không ngờ lại là nguyên nhân vì vậy, khiến cho đối phương ngộ nhận hắn là loài Hắc Ám tộc Minh Thần.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, hắn có được thiên phú ‘Thể Minh Thần’, ngụy trang thành thiên tài của tộc Minh Thần, hình như cũng thật… bình thường?
Nick ảo mới login!