“Đại nhân, chuyện này rốt cuộc là sao?” Vera không nhịn được nhỏ giọng hỏi.
Vị đại nhân này lén lút đi vào, chưa đến nửa tiếng đã nghênh ngang đi ra, lại nghênh ngang dẫn nó đi vào một lần nữa.
Nếu không phải thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy một hai hộ vệ, nó đều hoài nghi có phải chúng nó đang ngủ gật không.
Nhưng chuyện này không phải là trọng điểm, trọng điểm là dáng vẻ của Vương Đằng…
Rõ ràng là tộc Ma Giáp, sao lại biến thành như vậy?
Rất nhiều dấu chấm hỏi màu đen hiện lên ở trên trán nó, khiến cho nó trăm mối không có lời giải.
“Chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi nhiều.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“A ~” Vera nghiến răng, gật đầu đáp.
Sau khi Vương Đằng dẫn Vera vào trong Mị Phường đã không để ý đến nó nữa, tự nhiên khoanh chân ngồi khôi phục.
Trước đó vì sử dụng tinh thần cấp Vực Chủ, hắn không thể không sử dụng nhiều loại thể chất, loại lực lượng kia hoàn toàn vượt qua phạm vi thừa nhận của hắn hiện giờ, khiến cho căn nguyên của hắn lại hao tổn lần nữa.
Căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn hấp thu được do đánh chết vài loài Hắc Ám trước đó, hiện giờ lại đã tiêu hao hết, quay trở về thời kỳ trước giải phóng.
Trạng thái này thật sự là đồ phá hoại.
Nếu như là bình thường, kể cả mở ra nhiều loại thể chất cũng vốn sẽ không sinh ra vấn đề hạ thấp thuộc tính căn nguyên.
“Haizz!”
Vương Đằng thở dài, cảm thấy thật bất đắc dĩ.
Nhưng mà nếu như lần này có thể thuận lợi đi đến giới Hắc Ám tầng thứ nhất, coi như đáng giá.
“Đúng rồi, quên hỏi Nicola, tầng hiện giờ là giới Hắc Ám tầng thứ mấy.” Vương Đằng đột nhiên phản ứng kịp, không khỏi lắc đầu trong lòng.
…
Sáng sớm ngày hôm sau, Nicola xuất hiện lần nữa ở trước mặt Vương Đằng: “Đại nhân.”
“Như thế nào?” Vương Đằng hơi thay đổi sắc mặt, hỏi.
“May mắn không làm nhục mệnh.” Nicola mỉm cười, giống như tranh công, trình một tấm lệnh bài lên: “Đây là lệnh bài của một vị lão tổ tộc Mị Yếm ta, chỉ cần cầm tấm lệnh bài này đi gặp thành chủ, nó sẽ ra tay phong ấn cảnh giới của ngươi, sau đó mời nó mở trận pháp truyền tống ra.”
“Phải gặp thành chủ?” Vương Đằng nói.
“Tự nhiên, trận pháp truyền tống thông đến giới Hắc Ám tầng thứ nhất là do một mình thành chủ chưởng quản.” Nicola nói: “Thiếp thân phải cầu thật lâu mới khiến cho lão tổ trong tộc đáp ứng đấy.”
“Làm không tệ.” Vương Đằng tán thưởng gật đầu.
Xem ra tìm Nicola này là tìm đúng rồi, không khiến cho hắn thất vọng.
“Đại nhân cần phải đi vào lúc này sao?” Nicola hỏi.
“Đi thôi.” Vương Đằng gật đầu.
Trạng thái hiện giờ của hắn thật sự không tốt, nếu như có hy vọng, đương nhiên việc này không nên chậm trễ, miễn cho đêm dài lắm mộng.
Sau đó hắn đã đi theo Nicola đến phủ thành chủ, chuẩn bị gặp thành chủ trong truyền thuyết kia một lần.
Phủ thành chủ.
Dọc theo đường đi, canh phòng nghiêm ngặt, các loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đứng ở trên cương vị, giống như các bức tượng điêu khắc mặc áo giáp màu tối đen, không hề động đậy, đặc biệt ác lạnh và nghiêm trang.
Vương Đằng phát hiện phủ thành chủ này có phần không đơn giản lắm, khắp nơi đều lộ ra khí tức quỷ dị lại tà ác, từ nơi xa nhìn lại giống như có một con cự thú phủ phục ở đó.
Trong phủ thành chủ này tất nhiên có không ít cường giả đang ngủ đông, bằng không sẽ không mang đến cho hắn cảm giác này.
Phải biết rằng đến cảnh giới võ đạo và cảnh giới tinh thần như hiện giờ của Vương Đằng, một nơi bình thường vốn sẽ không mang đến cho hắn cảm giác như vậy.
Trừ phi tồn tại uy hiếp nào đó.
Mà phủ thành chủ hiển nhiên chính là như thế, khi mới vừa đến thành phố Hắc Giáp, hắn đã từng nhìn từ xa phủ thành chủ cao lớn nguy nga này ở trong chỗ ở của Giáp Karl, lúc đó không hề có cảm nhận mãnh liệt như vậy, hiện giờ khi chân chính muốn đi vào trong đó mới hiện ra cảm giác uy hiếp này.
Vương Đằng cảnh giác trong lòng, đồng thời cũng thấy may mắn vì mình không làm mưa làm gió ở đây, bằng không thật sự quá nguy hiểm.
Lấy trạng thái hiện giờ của hắn, nếu như thu hút sự chú ý của cường giả nơi này, vốn chính là không hề có cơ hội để trốn chạy.
Dọc theo một lối đi rộng mở, Vương Đằng và Nicola bước vào trong một pháo đài ở trung tâm nhất phủ thành chủ.
Mới vừa đến trước pháo đài.
Có một bóng dáng đi ra từ trong đó.
“Nicola!” Giáp Bose nhìn thấy Nicola, không khỏi sửng sốt, nhiệt tình cười nói: “Sao ngươi lại đến đây? Muốn gặp cha ta sao? Ta dẫn ngươi đi.”
Vì không để cho người khác phát hiện lạ thường, Vương Đằng kêu Nicola đi phía trước, hắn đi theo phía sau, hơn nữa đã khôi phục dáng vẻ của Giáp Đằng Ưng.
Nhìn từ phản ứng trước đó của Nicola, nếu như biến thành dáng vẻ của tộc Minh Thần, khả năng sẽ khiến cho người ta chú ý đến quá mức, lỡ như thành chủ kia đi điều tra hắn thì sao?
Do đó vẫn nên khiêm tốn một chút.
“Không cần, ta đã hẹn thành chủ rồi.” Nicola cười nhẹ, giọng điệu xa lạ.
Giáp Bose cảm nhận được lạnh nhạt của Nicola, không khỏi hơi lúng túng, nhưng ở phủ thành chủ này nó cũng không dám làm càn, huống hồ mới vừa lĩnh phạt xong, đang chuẩn bị dẫn người rời đi, lại chú ý đến Vương Đằng ở phía sau Nicola: “Là ngươi!”
“Sao ngươi lại ở đây?”
Sắc mặt của nó lập tức lạnh lùng, ánh mắt màu đỏ tươi nhìn chằm chằm Vương Đằng.
“Vì sao ta không thể ở trong này?” Vương Đằng nhìn thấy đối phương cũng thật kinh ngạc, nhưng vẫn chưa quá quan tâm, thản nhiên nói: “Phủ thành chủ này quy định ta không thể đến?”
“Ngươi!” Sắc mặt của Giáp Bose càng thêm lạnh như băng.
Tất cả người ngày hôm qua được nó phái đi theo dõi đối phương đều đã chết, hơn nữa mãi buổi sáng hôm nay nó mới biết được, không cần phải nói, nhất định là do tên trước mặt này làm ra.
Độ giảo hoạt của đối phương đã vượt qua dự đoán trước của nó!
Vốn tưởng rằng nếu như đã mất dấu, rất khó tìm được đối phương, không ngờ đối phương lại một lần nữa xuất hiện ở trước mặt nó.
“Thật tốt, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông đến.” Giáp Bose cười lạnh.