Thực lực của Giáp Bose còn yếu hơn nó một chút, đối mặt với công kích như vậy càng không chịu nổi, trên thân lập tức xuất hiện từng vết máu, ma giáp nhìn như cứng rắn kia vốn yếu ớt giống như tờ giấy ở trước mặt lực Không Gian.
“Ma Giáp!”
Hoàn toàn không kịp nghĩ nhiều, tiếng gầm thét lập tức bộc phát ra từ trong miệng Giáp Bose, ngưng tụ ra một Ma Giáp ở bên ngoài thân thể, sau đó giống như điên lao ra ngoài vòng vây của phù văn Không Gian, bóng dáng chật vật đến cực hạn.
Giờ phút này ánh mắt của nó kinh hãi, nào còn lo nghĩ đến việc trả thù Vương Đằng, chỉ thầm mong chạy lấy mạng.
“Định chạy!” Vương Đằng cười lạnh, cũng không thấy hắn có động tác gì khác, phù văn Không Gian ở bốn phía chớp động kịch liệt hơn, lực cắt không gian ở trong khu vực kia lập tức gia tăng mãnh liệt.
Rắc rắc rắc…
Ảo ảnh Ma Giáp ở trên thân hai người Giáp Pace và Giáp Bose không ngừng chớp động lên dưới lực cắt của lực Không Gian, tia sáng màu đen vốn vô cùng ngưng thực đang yếu ớt đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được, hiển nhiên không thể chống đỡ được bao lâu.
“Không có khả năng, ngươi rốt cuộc là ai? Cảnh giới của ngươi hẳn là cũng bị phong ấn, tại sao lại mạnh như vậy được!” Giáp Pace tràn đầy không cam lòng, không thể tin nổi giận dữ hét lên.
Nó tự cho mình rất cao, vẫn chưa hề coi trọng Vương Đằng, nhưng hiện giờ mới phát hiện thằng hề chính là bản thân nó.
Cảm giác khuất nhục này gần như khiến cho nó phát điên.
“Hai tên phế vật, nếu như không phải tình huống không cho phép, ta đã sớm tiêu diệt các ngươi.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Ngươi!” Giáp Pace giận dữ không kiềm chế được.
Là con trai thành chủ, thiên phú của nó chính là một trong vài tên cao nhất trong hơn một trăm người anh em, loài Hắc Ám của toàn bộ thành phố Hắc Giáp có thể so sánh được với nó vốn ít ỏi không có mấy, bây giờ lại bị chửi thành phế vật.
Thật sự không thể nhẫn nhịn được!
“Mở ra cho ta!”
Giáp Pace gầm lên, một lĩnh vực màu đen bộc phát ra, định chống đỡ phù văn Không Gian ở bốn phía kia.
“Vùng vẫy giãy chết!” Vương Đằng cười nhẹ, trong cơ thể cũng có một luồng lực lượng kỳ dị bộc phát ra.
Không Gian lĩnh vực, Thực Cảnh nhị giai!
Rầm!
Lĩnh vực màu đen của Giáp Pace chấn động kịch liệt, không ngừng truyền ra tiếng rắc rắc.
“Làm sao có thể!” Giáp Pace không thể thừa nhận sự thật này, lĩnh vực của nó lại không thể ngăn cản được đối phương, vì sao thực lực của thằng cha này lại mạnh đến như vậy chứ?
Rầm!
Ngay sau đó, còn không đợi Giáp Pace nghĩ nhiều, lĩnh vực của nó đã theo tiếng vỡ ra, hóa thành tia sáng màu đen tiêu tán đầy trời.
“Phụt!” Giáp Pace lập tức phun ra một ngụm lớn máu tươi.
“Giáp Đằng Ưng, ngươi dám giết chúng ta, cha ta sẽ không tha thứ cho ngươi.” Giáp Bose nhìn thấy một màn này, lập tức sợ hãi đến cực hạn, nó đã không quan tâm cái gì phế vật cái gì không phế vật nữa, giờ phút này trơ mắt nhìn ảo ảnh Ma Giáp của mình yếu ớt xuống không ngừng, sắp đối mặt với cái chết, nó không nhịn được kinh hãi kêu lên.
“Giết chúng ta, ngươi sẽ không trở về được.” Ánh mắt của Giáp Pace chớp động kịch liệt, cũng nói.
Có thể nói ra lời nói như vậy, hiển nhiên trong lòng nó cũng sinh ra vẻ kinh hãi, vốn không dám cứng đối cứng tiếp nữa.
Thực lực của thằng cha trước mắt vượt quá xa dự đoán trước của nó!
Cho dù nó lại không cam lòng như thế nào nữa, ở trước mặt sự thật tàn khốc này, nó cũng không thể không cúi đầu.
“Ồn ào!” Vương Đằng nhíu mày, hai loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này nhất định phải giải quyết, không thể lưu lại, bằng không sẽ chỉ ảnh hưởng đến chuyện lớn của hắn.
Huống hồ hắn báo thù chưa bao giờ cách đêm.
Trừ phi không đánh lại.
“Các ngươi nên lên đường.”
Ngay sau đó, giọng nói lạnh như băng đã truyền ra từ trong miệng Vương Đằng.
Rầm!
Chỉ thấy hắn đột nhiên chìa một tay ra, bàn tay hung hăng siết chặt, phù văn Không Gian ở xung quanh đột nhiên co rút lại ở trong lĩnh vực, lực Không Gian khủng bố bùng nổ, hóa thành vô số lực cắt không gian.
Không Gian lĩnh vực phối hợp với phù văn Không Gian viễn cổ, dùng tốt đến thần kỳ.
“Không!” Đồng tử của Giáp Pace và Giáp Bose co rút kịch liệt lại, một tiếng gầm thét không cam lòng thốt ra từ trong miệng.
Ầm rầm!
Nhưng chẳng có ích gì, lực cắt khủng bố lập tức bao phủ chúng nó, cắt hai loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này thành mảnh nhỏ.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang dội vang lên trong hư không.
Hai loài Hắc Ám tộc Ma Giáp Giáp Pace và Giáp Bose hoàn toàn bị cắt thành mảnh nhỏ, lực Hắc Ám tràn đầy bộc phát ra, phong ấn của thành chủ đã mất đi tác dụng.
Vẻ mặt Vương Đằng hơi động, cuối cùng không dám mạo hiểm, lập tức mở ra thần thông ‘Thôn Thiên Phệ Địa’.
Ầm!
Chỉ thấy hắn vươn tay, bàn tay hướng về phía trước, một vòng xoáy màu đen sâu thẳm vô cùng xuất hiện trong tay hắn.
Lực hút kéo khủng bố bộc phát!
Cắn nuốt mọi thứ hai loài Hắc Ám tộc Ma Giáp để lại.
Giáp Pace và Giáp Bose chẳng những thân thể tử vong, ngay cả thể linh hồn cũng bị lực không gian cắt thành mảnh nhỏ, sớm đã chết đến không thể chết nữa, chỉ có thể trở thành chất dinh dưỡng để Vương Đằng khôi phục bản thân, bị hắn cắn nuốt.
Trong nháy mắt, lực Hắc Ám xung quanh biến mất hết sạch, không thể ảnh hưởng đến cái gì.
Mặc dù Vương Đằng cũng không biết loại ảnh hưởng này sẽ là gì, nhưng để an toàn, cũng không nên mạo hiểm thử.
Sau đó ánh mắt hắn liếc nhìn xung quanh, niệm lực tinh thần quét qua, nhặt về bong bóng thuộc tính hai loài Hắc Ám tộc Ma Giáp rơi xuống.
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x 12000’
‘Ma Giáp Thánh Điển x 3500’
‘Ma Giáp x 2000’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x 8500’
‘Ma Giáp Thánh Điển x 2500’
‘Ma Giáp x 1500’
‘Phong ấn Cấm Ma x 1000’
Bong bóng thuộc tính tụ hợp vào thân thể Vương Đằng, hóa thành nguyên lực tinh thần Hắc Ám, cùng với cảm ngộ công pháp và chiến kỹ.
‘Ma Giáp Thánh Điển’ của Vương Đằng lại tăng lên lần nữa, từ tinh thông đạt đến cấp tiểu thành.