Hơn nữa mới vừa rồi vì sao không thấy hắn gọi lão tổ.
Thật sự khốn nạn!
Nếu như chúng nó có hậu bối như vậy, dù thế nào cũng phải tức chết.
“Các vị lão tổ, còn chưa nghĩ ra sao? Hay là nói… các ngươi đang lừa gạt vãn bối?” Ánh mắt bên dưới mặt nạ màu máu kia của Vương Đằng hơi nheo lên: “Chuyện này không phải chuyện trưởng bối nên làm đâu.”
“…”
Tất cả loài Hắc Ám ở đây đều khóe miệng co giật, cạn lời đến cực hạn nhìn xem Vương Đằng.
Nếu như có vãn bối giống như ngươi, chỉ sợ thật sự là tổ tiên đốt nhang thơm.
“Bên trong tiểu thế giới của chúng ta chứa đựng không ít máu căn nguyên, có thể cung cấp cho ngươi hấp thu.” Các loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị như Huyết Mick liếc nhìn nhau, cố nén khuất nhục, nói.
“Thì ra là thế, vậy mời các vị tiền bối thả ra đi.” Vương Đằng như có đăm chiêu gật đầu nói.
Tiểu thế giới mới vừa rồi có lẽ chính là hình chiếu của tiểu thế giới ở trong cơ thể chúng nó, tuy rằng sau khi bị phá sẽ bị thương nặng, nhưng sẽ không có nguy hiểm đến sinh mệnh.
Cấp Ma Hoàng thượng vị, thậm chí cường giả cấp Giới Chủ bình thường đều sẽ không thả tiểu thế giới của mình ra, bởi vì cái này có liên quan đến tính mạng của chúng nó.
“Nếu như chúng ta thả máu căn nguyên ra, ngươi phải lấy tên Huyết Thần để thề, cam đoan thả chúng ta.” Huyết Gorm cắn chặt răng nói.
“Hình như các vị tiền bối không có tư cách nói điều kiện với ta đâu nhỉ.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Nếu như ta không đoán sai, ngươi muốn bổ sung máu căn nguyên cần có cho Huyết Thần đại trận này, lấy tính toán của ta, cho dù ngươi hấp thu máu căn nguyên của tất cả chúng ta, chỉ sợ cũng chưa đủ để mở ra trận pháp.” Huyết Mick nói.
Vương Đằng từ chối nêu ý kiến.
“Do đó máu căn nguyên bên trong tiểu thế giới của chúng ta mới là hy vọng cuối cùng của ngươi, nhưng nếu như chúng ta không chủ động buông tiểu thế giới ra, ngươi không chiếm được cái gì cả.” Huyết Mick thấy vậy, vội vàng nói tiếp.
“Ta có thể đợi cường giả Huyết tộc khác giáng xuống.” Vương Đằng cười nói.
“Cường giả lại giáng xuống tiếp theo chỉ sợ không phải là cấp Ma Hoàng thượng vị, ngươi xác định ngươi có thể ứng phó được?” Huyết Gorm nói.
“Ta có trận pháp này, tồn tại cấp Ma Tôn vẫn có thể diệt sát như thường.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Vậy ngươi nhất định phải tiêu hao rất nhiều máu căn nguyên, mất nhiều hơn được.” Một loài Hắc Ám Huyết tộc khác nói.
“Xem ra các vị tiền bối ăn ta sít sao.” Vương Đằng thản nhiên nói.
Nhóm loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia lập tức tim đập nhanh, hiện giờ chúng nó chỉ sợ nhìn thấy Vương Đằng cười, tên này nở nụ cười thật sự còn tà ác hơn chúng nó.
“Khụ khụ.” Huyết Gorm vội ho một tiếng, nói: “Chúng ta không có ý gì khác chính là đang thương lượng với ngươi, chúng ta cho ngươi máu căn nguyên, ngươi thả chúng ta, hai bên đều được lợi.”
“Nếu như ta thả các ngươi, về sau chẳng phải các ngươi còn muốn tìm ta gây phiền toái sao.” Vương Đằng cười nói.
“Sẽ không!” Huyết Gorm vội vàng lên tiếng, nhưng lại chần chừ một chút, nhìn thấy những cường giả Huyết tộc khác cũng như thế, lúc này mới nói: “Chúng ta tuyệt đối sẽ không tìm ngươi gây phiền toái, lúc chúng ta xuống đây, thật ra thủy tổ trong tộc đã truyền ý chỉ xuống…”
“Huyết Gorm!”
Lời còn chưa nói xong đã bị lão tổ Huyết tộc khác cắt ngang.
Điều này khiến cho Vương Đằng vô cùng kinh ngạc.
Ý chí thủy tổ?
Ý chỉ gì?
Những thiên tài Huyết tộc này mở miệng, định nói lại thôi, ánh mắt nhìn Vương Đằng lập tức tràn đầy hâm mộ ghen ghét.
“Mạng đều sắp không có, các ngươi còn để ý đến tế đàn Huyết Thần này.” Huyết Gorm liếc nhìn chúng nó, cười lạnh: “Huống hồ hắn có thể khống chế Huyết Thần đại trận, chỉ sợ sẽ là người thiên mệnh của Huyết tộc ta, nói cho hắn biết có vấn đề gì chứ.”
“Hả… người thiên mệnh? Ta?” Lúc này sắc mặt của Vương Đằng có bao nhiêu kỳ quái thì có bấy nhiêu kỳ quái.
May mà hắn đeo mặt nạ màu máu, nên không ai có thể nhìn thấy vẻ mặt của hắn.
Tuy rằng cường giả Huyết tộc còn lại không cam lòng, nhưng cũng không nói thêm cái gì.
“Ý chỉ thủy tổ, ai mở ra tế đàn Huyết Thần này, người đó là Huyết Tử của Huyết tộc ta, có được địa vị không phải bình thường trong mười ba thị tộc chúng ta, chúng ta tự nhiên không có khả năng tìm ngươi gây phiền toái.” Huyết Gorm hít sâu một hơi, nói.
“Huyết Tử?” Vương Đằng hơi sững sờ, không ngờ trong đó còn có khúc chiết như vậy, nhưng hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng đối phương như thế, trầm ngâm nói: “Các ngươi làm như thế nào để cho ta tin tưởng các ngươi?”
Vương Đằng sờ cằm, trong lòng đột nhiên cảm thấy hơi hứng thú.
Huyết Tử?
Thoạt nhìn hình như là một thân phận!
“Chuyện này đơn giản!” Huyết Gorm liếc nhìn những cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc khác, đột nhiên mở miệng, phun ra một tia sáng màu đỏ: “Cái này chính là ý chỉ của thủy tổ!”
“Mười ba thị tộc chúng ta đều nhận được ý chỉ tương ứng, ngươi có thể cùng lấy chúng nó ra, xác minh với nhau.”
“Hả?” Vương Đằng kinh ngạc nhìn tia sáng màu đỏ kia, ở dưới năng lực của ‘Đôi mắt Chân Thị’, vừa liếc mắt đã nhìn thấy trong đó rõ ràng là một cuốn da màu đỏ tươi, không biết được chế tạo từ chất liệu gì, có một cảm giác phong cách cổ xưa, sau đó hắn lại liếc nhìn những cường giả Huyết tộc khác, thản nhiên nói: “Các vị lão tổ, không ngại lấy ra để ta nhìn xem một chút.”
Các cường giả Huyết tộc như Huyết Mick vẫn có phần không cam lòng, giống như không muốn lấy ý chỉ kia ra.
Vương Đằng không hề nóng nảy, chỉ khiến xúc tua màu máu tiếp tục hút máu.
Huyết Gorm cười lạnh, không khuyên bảo chúng nó cái gì.
“Đủ!” Các loài Hắc Ám Huyết tộc như Huyết Mick lập tức sắc mặt vô cùng khó coi, cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp, ào ào há mồm phun ra một tia sáng màu đỏ, không có gì khác biệt với vật Huyết Gorm mới vừa phun ra.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, niệm lực tinh thần thổi quét ra, mở mười ba phần cuốn da màu đỏ tươi kia, bày ra ở trước mặt hắn.