Tiếng kêu trầm thấp truyền ra từ trong miệng mười ba huyết mãng vĩ đại kia, thân hình của chúng nó điên cuồng đong đưa trong không trung, nhưng cuối cùng không thay đổi được kết quả, tất cả đều bị Huyết Tinh đại trận trên đỉnh đầu hấp thu, hóa thành sương mù máu trong đó.
Mà sương mù máu bên trên Huyết Thần đại trận cũng càng ngày càng nồng đậm, không ngừng tràn ngập ra, che khuất mười ba huyết mãng vĩ đại kia.
Khoảnh khắc này, mười ba huyết mãng vĩ đại đã hoàn toàn biến mất ở trong sương mù máu, giống như bị cắn nuốt, cuối cùng không nhìn thấy nữa.
Rầm!
Huyết Thần đại trận phát ra tiếng nổ vang, tế đàn Huyết Thần ở dưới chân Vương Đằng cũng chấn động càng kịch liệt hơn, khiến cho người ta không khỏi hoài nghi tế đàn Huyết Thần này sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.
“Vậy là đủ rồi chứ?”
Ánh mắt của mười ba cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc kia nhìn chăm chú vào trận pháp, trong lòng thậm chí có phần bất an.
Chúng nó đối mặt với tình hình giờ khắc này, trong lòng thậm chí hơi bất an, chuyện này thật sự không thể nào tin nổi.
May mà loại cảm xúc giờ phút này, trừ bỏ bản thân chúng nó ra cũng không có người khác có thể cảm nhận được, bằng không chúng nó thật sự muốn tìm một cái hang để chui vào.
Đường đường tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, lại sẽ bởi vì một cấp Ma Quân mà sinh lòng sợ hãi, nói ra sợ rằng đều sẽ trở thành một câu chuyện cười.
Mười ba cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc này không khỏi liếc nhìn nhau, sau đó lập tức chột dạ tránh ánh mắt của đối phương.
Trong lòng có quỷ, nhìn ai đều giống như đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng chúng nó.
“Vẫn… không đủ!”
Đúng vào lúc này, một giọng nói sâu xa đột nhiên truyền ra từ trong miệng Vương Đằng, khiến trong lòng mười ba cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc này không khỏi lộp bộp, cả trái tim đều bị nhấc lên.
Trên tế đàn, Vương Đằng ngẩng đầu lên, tia sáng đỏ tươi chói mắt trong mắt, phù văn màu máu chớp động lên trong đó, thoạt nhìn đặc biệt quỷ dị và rợn cả người.
“Đù má!”
Mười ba cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc kia lập tức hoảng hốt, ánh mắt của thằng nhãi kia rõ ràng đang rơi lên trên người chúng nó, thoạt nhìn còn tà ác hơn cả chúng nó!
Cuối cùng vẫn không tránh khỏi sao?
Suy nghĩ này mới vừa hiện lên, xúc tua màu máu quấn quanh trên người chúng nó lập tức bắt đầu co rút, các nhánh thật nhỏ lại một lần nữa sáp nhập vào bên trong thân thể chúng nó, tiến hành điên cuồng hấp thu máu.
“Đừng lo lắng, ta sẽ lưu lại cho các ngươi một chút máu căn nguyên.” Giọng nói sâu xa của Vương Đằng lại một lần nữa truyền vào trong tai chúng nó: “Dù sao ta chính là người giữ chữ tín.”
“…”
Thần cmn giữ chữ tín!
Mười ba cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc thật sự muốn chửi má nó, nhưng đối diện với ánh mắt quỷ dị kia của Vương Đằng, chúng nó vẫn lựa chọn theo trái tim.
Vào lúc như này tốt nhất vẫn không nên mạnh miệng làm gì, bằng không đối phương lỡ không cẩn thận, tay hơi run, có thể kể cả một chút máu căn nguyên cuối cùng đều sẽ bị hút khô, như vậy thật sự không có chỗ để khóc.
Lúc này những thiên tài loài Huyết tộc cũng hoàn toàn yên tĩnh, trốn ở bên cạnh run rẩy, cố hết sức giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, sợ Vương Đằng đặt lực chú ý lên trên người chúng nó, cuối cùng lại muốn hút máu căn nguyên của chúng nó.
Chúng nó đã không chịu đựng được nữa!
Cứ để cho các lão tổ thừa nhận thêm một chút đi, dù sao máu căn nguyên của các lão tổ nhiều, hấp thu nhiều một chút không có vấn đề gì cả.
Vương Đằng nhìn mười ba cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc yên tĩnh lại, không khỏi dở khóc dở cười.
Xem ra tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị vẫn thật thức thời!
Ít nhất còn thức thời hơn mấy thiên tài Huyết tộc kia.
Quả nhiên người trẻ tuổi chính là mạnh mẽ, vẫn là lớn tuổi đáng tin.
Nếu như mười mấy cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc kia biết rõ ý tưởng của Vương Đằng, không biết có tức giận đến hộc máu không?
Sau đó Vương Đằng lại thu hồi ánh mắt, nhìn lên Huyết Thần đại trận ở trên đỉnh đầu, tia sáng chớp lóe trong mắt, chỉ thiếu một chút nữa, có lẽ máu căn nguyên của mười mấy loài Hắc Ám Huyết tộc này đủ để cho tế đàn Huyết Thần mở ra.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Vương Đằng đứng ở bên trên tế đàn Huyết Thần, không khỏi nhíu mày lại.
Máu căn nguyên của mười ba cường giả Huyết tộc kia đã hấp thu gần hết, nhưng vẫn còn thiếu một chút.
Cmn chỉ một chút như vậy, sao giống như lấp mãi không đầy chứ.
Điều này khiến cho Vương Đằng có một cảm giác bất đắc dĩ.
“Hấp thu tiếp nữa, chỉ sợ mười mấy cấp Ma Hoàng thượng vị này sẽ thật sự chết.”
Không phải là hắn không muốn giết chúng nó, chủ yếu là tình huống bây giờ thật sự đặc thù, nếu như giết mười ba tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị này, không biết thân phận Huyết Tử của hắn có thể nhận được tán thành hay không?
Cái này là băn khoăn của hắn!
Hắn vốn không có những băn khoăn này, làm xong trực tiếp chạy trốn là được, hắn đã nghĩ kỹ đường lui, nhưng những cường giả loài Hắc Ám này đột nhiên nói cho hắn biết, nếu như hắn nhận được truyền thừa của tế đàn Huyết Thần thì sẽ được công nhận làm Huyết Tử, việc này hình như có thể làm một phen.
Trở thành Huyết Tử của Huyết tộc, chẳng khác nào đánh vào bên trong Huyết tộc, luôn tốt hơn hiện giờ hắn không hề có bất cứ thân phận gì, có lẽ còn có thể biết rõ một ít tin tình báo hành động của loài Hắc Ám cũng chưa biết chừng.
Hơn nữa một võ giả của phe Quang Minh trở thành Huyết Tử của Huyết tộc…
Chậc!
Ngẫm lại chính là có một chút kích thích nho nhỏ!
“Đừng… đừng hút! Chúng ta sắp không xong!” Giọng nói của Huyết Gorm có vẻ cực kỳ suy yếu, nửa chết nửa sống kêu lên.
“Nhưng mà còn thiếu một chút nữa.” Vương Đằng nói: “Do đó… vì cứu mạng, các ngươi còn có biện pháp nào khác không?”
“…” Các cường giả loài Hắc Ám như Huyết Gorm lập tức không nói được gì.
Vì để cứu mạng, chúng nó còn phải tự nghĩ cách, con mẹ nó còn có cảnh ngộ nào thê thảm hơn thế này không?