“Đáng chết! Loài Hắc Ám đuổi tới!” Loài Hỗn Huyết giống cái kia thay đổi sắc mặt, trong vẻ mặt lộ ra một chút hoảng hốt và sợ hãi.
Nếu như bị loại Hắc Ám bắt lấy, chúng nó tuyệt đối không hề có bất cứ đường sống nào.
Đều đã trốn đến đây, chẳng lẽ bọn họ vẫn phải chết sao?
“Ha ha ha…”
Một tiếng cười to truyền đến từ phía sau, nguyên lực Hắc Ám mạnh mẽ trực tiếp thổi quét bầu trời.
“Các ngươi không chạy thoát đâu, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, ta còn có thể khiến cho các ngươi chết thoải mái một chút.”
Giọng nói trêu tức lạnh như băng dưới lôi cuốn của nguyên lực truyền đến từ đằng xa, khiến cho tất cả loài Hỗn Huyết rơi vào trong hỗn loạn và khủng hoảng.
Bọn họ không khỏi nhìn ra đằng xa, lập tức thấy được một đám mây đen ngòm dang cấp tốc cuốn từ đằng sau đến, tản mát ra khí tức tà ác khiến lòng người sợ hãi.
Đám mây đen ngòm này… đều là loài Hắc Ám!
“Ai còn có chiến lực theo ta ngăn cản phía sau!” Zachley cắn chặt răng, hét lớn một tiếng, trực tiếp bỏ chạy trốn, đã chủ động lao ra đằng sau: “Để người già phụ nữ trẻ em đi trước.”
Loài Hỗn Huyết khác nghe được vậy, trong sắc mặt lập tức lộ ra vẻ kiên quyết, tiếng rít gào trầm thấp thốt ra từ trong miệng, ào ào lao ra đằng sau theo Zachley.
“Cha! Mẹ!”
“Ông nội!”
“Con! Con của ta!”
…
Các tiếng kêu thê lương lập tức truyền ra từ trong nhóm loài Hỗn Huyết kia, trên mặt bọn họ tràn đầy căm phẫn và tuyệt vọng, muốn lưu lại kề vai chiến đấu với người thân của mình.
“Yolanda, dẫn bọn họ đi!”
“Sắp đến rồi, chạy lên phía trước, lập tức sẽ đến nơi, mang theo một nhóm người sống sót của chúng ta đi nhìn xem thế giới bên ngoài.”
Một tiếng quát lớn truyền ra từ trong miệng Zachley.
“Chạy?”
Tiếng cười lạnh lập tức truyền đến từ sau lưng.
“Các ngươi định chạy trốn đi đâu, là nô bộc thì nên có giác ngộ của nô bộc, còn định ra thế giới bên ngoài nhìn xem? Thật sự là người si nói mộng! Buồn cười đến cực hạn!”
Trong tiếng nổ vang, những loài Hắc Ám này lập tức đến gần, vẻ mặt trêu tức lại khinh miệt nhìn xem các loài Hỗn Huyết, cười lạnh liên tục.
“Giết cho ta!”
“Một tên không lưu!”
Một loài Hắc Ám cấp Ma Tướng thập tam tinh cầm đầu vung tay lên, ánh mắt lạnh như băng, hạ lệnh.
“Giết!”
“Ha ha ha… giết!”
Các loài Hắc Ám đi ra từ trong màn sương màu đen, dữ dội lao về phía những loài Hỗn Huyết này.
“Giết!”
Các loài Hỗn Huyết như Zachley tỏ vẻ kiên quyết, lập tức nghênh đón, chém giết với những loài Hắc Ám này.
Có lẽ thực lực của bọn họ còn kém xa loài Hắc Ám, nhưng giờ phút này bọn họ đã không thèm để ý đến sống chết, tiềm lực bộc phát ra cũng vô cùng đáng sợ.
“Trận chiến vây thú!”
Loài Hắc Ám cấp Ma Tướng thập tam tinh kia cười lạnh.
Yolanda chính là loài Hỗn Huyết giống cái kia, nhìn một màn trước mắt này, nó hận không thể cũng xông lên chém giết, nhưng nó vẫn nhịn được, gần như muốn cắn vỡ răng mình, nước mắt không nhịn được chảy đầy khuôn mặt, cuối cùng hung hăng quay đầu đi, trong miệng hét lớn: “Đi!”
“Đừng để cho hy sinh của bọn họ trở thành vô ích.”
“Không, ta không đi, ta muốn chết cùng một chỗ với bọn họ.”
“Chẳng lẽ đây chính là vận mệnh của chúng ta sao.”
“Chúng ta có tội tình gì chứ, tại sao phải để cho chúng ta sinh trưởng bên trong vùng đất tệ hại như vậy, trời cao bất công xiết bao.”
…
Tất cả loài Hắc Ám phát ra tiếng gầm thét căm phẫn, hai mắt bọn họ đỏ đậm, nước mắt không nhịn được chảy xuống từ trong hai mắt của bọn họ, hận muốn điên.
“Đi đi!”
Zachley gầm thét, liều mạng ngăn cản công kích của loài Hắc Ám.
“Đi!” Yolanda lau nước mắt lần nữa, quát lớn: “Đi mau! Chúng ta phải dẫn theo một phần bọn họ tiếp tục sống tốt.”
“A… Loài Hắc Ám, ta và các ngươi thề không đội trời chung!”
Loài Hỗn Huyết phát ra tiếng gầm thét không cam lòng lại bi thương, trong lòng tràn đầy phẫn nộ, bọn họ nhìn chăm chú vào hình ảnh trước mắt, giống như muốn khắc rõ ở tận dưới đáy lòng, suốt đời không quên.
“Làm càn!!!”
Đúng vào lúc này, một tiếng quát lạnh như băng lại uy nghiêm đột ngột vang lên ở trong hư không, lúc đầu vô cùng thấp, nhưng trong nháy mắt đã hóa thành tiếng nổ vang, quanh quẩn trong trời đất, giống như được truyền đến từ một nơi cực kỳ xa xôi.
“Các ngươi dám giết người của ta ở trước mặt ta, quả nhiên là lá gan không nhỏ.”
“Ai!??”
Loài Hắc Ám cấp Ma Tướng thập tam tinh kia lập tức biến sắc, nhìn vào trong hư không.
Không có ai đáp lại nó, chỉ có một dòng sông máu kinh khủng cực kỳ đột ngột chảy ra từ trong hư không, mùi máu tanh nồng đậm lập tức tràn ngập vùng trời đất này.
Rầm!
Trong phút chốc, dòng sông máu này giống như một dải lụa màu đỏ tươi quét ngang qua không trung.
Ầm ầm ầm…
Chỉ trong nháy mắt, nơi dòng sông máu kia đi qua, tất cả loài Hắc Ám không hề có điềm báo trước nổ tung ngay tại chỗ, hóa thành sương mù máu đầy trời, dung nhập vào trong đó.
Vùng trời đất này lập tức rơi vào trong tĩnh mịch!
“Có chuyện gì vậy?”
Biến cố bất ngờ xảy ra khiến loài Hắc Ám ở xung quanh rơi vào trong kinh hãi, trải qua ngây người ban đầu, sau đó ào ào kêu lên kinh hãi, âm thanh hơi thê lương mà hoảng loạn.
Phong thủy luân chuyển!
Cảm xúc như thế này mới vừa rồi còn ở trong đám người loài Hỗn Huyết, hiện giờ lại chuyển vào trong loài Hắc Ám.
Tất cả các loài Hỗn Huyết đều thất thần ngay tại chỗ, còn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Đám người Zachley vốn vô cùng tuyệt vọng, trong mắt đột nhiên bộc phát ra tia sáng.
Chỉ trong một nháy mắt, tất cả loài Hắc Ám mạnh mẽ ở trước mặt bọn họ đều đã chết, thế cho nên công kích được bọn họ phát ra theo quán tính đều rơi vào khoảng không.
Giao chiến một phen kịch liệt với không khí.
Thật… xấu hổ!
Nhưng lúc này bọn họ hiển nhiên không có tâm tư để ý đến chuyện này, mà ào ào nhìn ra xung quanh, trên mặt không khỏi lộ ra niềm vui sống sót sau tai nạn.
Âm thanh mới vừa rồi kia hình như là đến cứu bọn họ?!
Bọn họ có thể được cứu rồi ư?
Các loài Hỗn Huyết như Yolanda đều dừng thân hình, ánh mắt lộ ra một chút hy vọng.