“Vậy vì sao ngươi bình tĩnh như thế?” Huyết Gorm hơi buồn bực hỏi.
“Ta rất kinh ngạc, nội tâm chấn động, rất lâu khó có thể bình tĩnh, chỉ là các ngươi không nhìn thấy mà thôi.” Phân thân Huyết Thần nghiêm trang nói.
“......”
Vẻ mặt một đám loài Hắc Ám Huyết tộc đều cạn lời nhìn hắn, đột nhiên có luồng xúc động, muốn lột mặt nạ của hắn xem thử biểu cảm giờ phút này của hắn, có phải là trợn mắt nói dối không?
“Không phải nói Ma Tôn đại nhân đang chờ sao?” Phân thân Huyết Thần nói.
“Đúng!” Huyết Gorm hít một hơi thật sâu, phục hồi tinh thần lại, vội vàng dẫn đường ở phía trước: “Đi thôi.”
Đại điện truyền tống mà bọn họ ở lúc này nằm ở vị trí trung tâm của thành Huyết Tinh, nơi này là một quần thể kiến trúc giống như thành bảo, khắp nơi đều là thành bảo đủ loại hình thức.
Mà ở vị trí trung tâm nhất của những thành bảo này, lại là một quảng trường rộng lớn, đầy đất đều là gạch lát đỏ như máu tạo thành, bên trong lờ mờ có thể nhìn thấy từng đường hoa văn đỏ như máu, nhìn đi nhìn lại đều thấy cực kỳ kỳ dị.
Lúc này, phía trên quảng trường này, sớm đã có rất nhiều loài Hắc Ám Huyết tộc khí tức mạnh mẽ tụ tập, chúng nó mặc phục sức quý tộc chỉ có Huyết tộc có, cơ bản đều là một trường bào, cổ tay áo, cổ áo huyết sắc v.v.. tất cả vị trí đều có huyết văn và hoa văn hắc ám đan xen, hết sức trang nghiêm, giống như sắp tiến hành nghi thức thần thánh nào đó.
“Nghe nói chưa? Có Huyết tộc khác lấy được truyền thừa kia! Cũng không phải là thiên tài mười ba thị tộc chúng ta đoạt được.”
“Không biết là thiên tài từ đâu đến, lại còn cao quý hơn huyết mạch thiên tài của mười ba thị tộc chúng ta sao.”
“Có thể lấy được truyền thừa của một vị thuỷ tổ để lại, tất nhiên là tồn tại huyết mạch cực kỳ thuần túy.”
“Thật sự là khiến người ta không thể ngờ tới, ở giới Hắc Ám hạ đẳng khác, vậy mà có thể sinh ra thiên tài cỡ đó, tỷ lệ này thật sự quá thấp.”
“Hừ! Còn không biết rốt cuộc thiên phú của hắn như thế nào? Hiện tại nói những điều này không khỏi quá sớm.”
“Là tộc Fansit à, nghe nói truyền thừa này vô cùng có khả năng là bộ tộc của chúng nó, hiện giờ truyền thừa bị người ngoài đoạt được, phỏng chừng hơi chua.”
“Chậc chậc chậc...... Tộc Fansit cũng chỉ hơi xíu độ lượng đó.”
“Nếu đổi thành tộc của ta, ắt hẳn tha hồ mượn sức vị thiên tài kia, kêu hắn gia nhập tộc của ta.”
“Ồ, sao ngươi dám có loại suy nghĩ này?”
“Làm sao, có vấn đề gì?”
“Vị thiên tài kia tất nhiên là thuộc tộc Bruch của ta, các ngươi đừng hòng cướp!”
“Có bao xa thì cút đi bấy nhiêu xa cho ta, thực lực của tộc Gangrel ta đứng top ba trong mười ba thị tộc, vị thiên tài đó không gia nhập chúng ta, chẳng lẽ còn gia nhập các ngươi? Buồn cười!”
“......”
Một đám loài Hắc Ám Huyết tộc không nhịn được cãi nhau, còn chưa nhìn thấy người, đã bắt đầu tranh đoạt.
Đối với các thị tộc lớn mà nói, một thiên tài vẫn là thứ yếu, quan trọng là... truyền thừa trên người đối phương, cho dù hắn gia nhập thị tộc nào, cuối cùng truyền thừa đó đều sẽ rơi vào tay thị tộc đó, chuyện này dường như đã là ngầm thừa nhận.
Cho nên chúng nó mới có thể cãi nhau đến không thể chấm dứt như thế.
Truyền thừa của một vị Thủy tổ Huyết tộc, thật sự quá mức quan trọng, đây là nội tình, bất kỳ truyền thừa của một vị thuỷ tổ nào đều là nội tình to lớn, không có thị tộc nào có thể ngồi yên không quan tâm đến.
“Đến rồi!”
Đột nhiên, một tiếng quát khẽ vang lên trong đám người.
Tất cả loài Hắc Ám Huyết tộc rơi vào một mảnh yên tĩnh, rồi sau đó đều nhìn về phía một bên quảng trường.
Đám cường giả Huyết Gorm của Huyết tộc dẫn theo phân thân Huyết Thần từ bên ngoài đi đến.
“Cừ thật! Ở đây muốn làm tà đồ tụ hội sao?” Phân thân Huyết Thần liếc mắt một cái, nhìn thấy từng loài Hắc Ám Huyết tộc khí tức mạnh mẽ lại tà ác, không khỏi sửng sốt.
Trong mắt hắn, bức tranh này quả thực chính là quần ma loạn vũ, lại phối hợp với bầu không khí bốn phía, quỷ dị khiến cho hắn vô lực châm biếm.
Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng một tay nâng cằm, nhìn tình hình bên ngoài, cảm giác bản thân mình thật sự được tăng kiến thức.
Nhưng bị nhiều cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc nhìn chằm chằm như vậy, thật sự khiến đáy lòng người ta hơi sợ hãi.
May mà lần này có phân thân Huyết Thần ở bên ngoài chống đỡ, không cần hắn tự thân xuất mã, cảm giác tốt hơn nhiều.
Phân thân Huyết Thần chính là thân thể Huyết tộc thuần túy, ai dám nói hắn không phải Huyết tộc, hắn nổi nóng với người đó.
“Mời!”
Huyết Gorm nhìn quanh một vòng, vươn tay làm tư thế mời.
Phân thân Huyết Thần bình tĩnh gật đầu, bước về phía trước.
Từng loài Hắc Ám Huyết tộc bốn phía đều đặt ánh mắt màu đỏ tươi trên người phân thân Huyết Thần, ánh mắt nóng rực đó giống như nhìn chằm chằm một trân bảo hiếm có.
Điều này khiến cho trong lòng Vương Đằng trong không gian cắn nuốt không thoải mái lắm, không khỏi cười lạnh.
Những Huyết tộc có ý đồ gì, trong lòng hắn thấy rõ mồn một.
Nhưng mà...... cũng không vội, tính toán của chúng nó cuối cùng đều sẽ thất bại.
Đồ vật đến trên tay hắn, chưa từng có khả năng nhổ ra.
Ngược lại là những loài Hắc Ám Huyết tộc này.
Lông cừu trên người chúng nó, hắn vô cùng thèm mắt.
Cuối cùng ai mới là người thắng, mọi người chờ xem.
Đám người Huyết Gorm không biết khi nào đã dung nhập vào đám người, mà đám người bốn phía chậm rãi tách ra một con đường, để Vương Đằng thông hành.
Đáy lòng phân thân Huyết Thần kinh ngạc, nhưng cũng không lộ ra chút bối rối, ánh mắt chỉ là hơi chợt lóe, ánh mắt vẫn bình tĩnh, bước về phía trước.
Theo đám người tách ra.
Phía trước, một thạch đài huyết sắc cao hơn mười trượng xuất hiện ở trước mắt hắn.
Thạch đài huyết sắc đó cực kỳ cổ xưa, phía trên khắc từng huyết văn viễn cổ, không biết có tác dụng gì, dưới ánh trăng của huyết nguyệt trên bầu trời, lộ ra một loại cảm giác thần bí.
Trước thạch đài huyết sắc là hết thềm đá này đến thềm đá khác, không ngừng kéo dài mà lên, nối thẳng đến đỉnh của thạch đài.
Con đường chính giữa đám người vẫn kéo dài tới dưới thềm đá.