Huyết Đồng Ma Tôn chưa bao giờ coi trọng bất cứ thiên tài nào như thế, kể cả Huyết Tử trước kia cũng tuyệt đối không có đãi ngộ như vậy, bằng không đã sớm truyền ra tiếng gió.
Một chút vẻ kinh dị cũng lóe lên trong mắt phân thân Huyết Thần, cảm giác Huyết Đồng Ma Tôn này hình như có phải đối xử với hắn quá mức đặc thù rồi không, lại tự rót rượu.
Đối phương chính là tồn tại cấp Ma Tôn, cho dù hắn là Huyết Tử, cũng không cần làm đến mức độ này chứ?
Nhưng rượu ngon đã rót, lại nói lời gì khác cũng không có ý nghĩa gì cả, hắn có thể thản nhiên tiếp nhận.
Huyết Đồng Ma Tôn tự đưa ly rượu trong tay tới, ngón tay của nó trắng như tuyết lại thon nhỏ, óng ánh trong suốt, mỗi một ngón tay đều giống như hành bằng ngọc, từng đốt rõ ràng, cực kỳ đẹp mắt.
Bên trong không gian cắn nuốt, bản thể Vương Đằng không khỏi líu lưỡi.
Dáng vẻ của những loài Hắc Ám Huyết tộc này thật sự hơi yêu nghiệt.
Hắn tự nhận 136 điểm thuộc tính nhan sắc của mình đã đủ cao, cho dù ở trong Huyết tộc cũng đã là nhan sắc đứng đầu, nhưng mà hắn có một dự cảm, chỉ sợ nhan sắc của Huyết Đồng Ma Tôn này cực kỳ kinh người, thậm chí còn ở trên hắn.
Tuy rằng giữa đàn ông và phụ nữ không có gì hay để so sánh, nhưng nhan sắc nghịch thiên như vậy thật sự khiến cho người ta than thở.
Vương Đằng đột nhiên có một cảm giác hiểu nhau không cần nói.
Người xinh gái đẹp trai luôn có thể hấp dẫn lẫn nhau.
Đáng tiếc đối phương là một loài Hắc Ám Huyết tộc, bằng không hắn nhất định sẽ càng thêm thưởng thức đối phương.
Đương nhiên, Huyết tộc thì Huyết tộc, nếu như thật sự có cơ hội, hắn thật sự muốn nhìn xem dung mạo của Huyết Đồng Ma Tôn này, coi như thêm kiến thức.
Về sau đi ra ngoài tiện khoác lác.
Sau khi phân thân Huyết Thần tiếp nhận ly rượu, nhẹ nhàng lắc lư, trong mắt càng lộ ra vẻ kinh dị.
Ly rượu này có phần không bình thường.
Từng mùi rượu kỳ dị bay vào trong mũi hắn, sau đó lập tức lan tràn ra trong cơ thể hắn, tế bào trong toàn bộ thân thể đều hơi run rẩy lên, rơi vào trạng thái say.
“Rượu thật mạnh!”
“Công hiệu thật kỳ lạ!”
Bên trong không gian cắn nuốt, ánh mắt của bản thể Vương Đằng hơi trợn trừng, hắn không tự ngửi thấy mùi rượu này, nhưng thông qua phân thân Huyết Thần có thể cảm nhận được rõ ràng.
Huyết Hải Nguyên Nhưỡng này thật sự không hề đơn giản, còn độc đáo hơn Bloody Mary.
Chỉ ngửi mùi rượu này mà thôi, hắn cảm thấy tinh thần và thân thể của phân thân Huyết Thần đều nhận được tăng lên một chút ít, đây là công hiệu hai tầng.
Hơn nữa không biết có phải cảm nhận nhầm không, Vương Đằng cảm thấy lực sinh mệnh bên trong cơ thể phân thân Huyết Thần giống như bị kích thích, tăng nhanh một chút tốc độ hấp thu.
Ban đầu lúc hoàn thành lột xác ở giới Hắc Ám tầng thứ nhất, trong cơ thể phân thân Huyết Thần còn có rất nhiều lực sinh mệnh chưa được hấp thu.
Hơn nữa hình như hắn đã đạt đến một bình cảnh, rất khó tăng lên tiếp.
Nhưng mà hiện giờ dưới kích thích của mùi rượu Huyết Hải Nguyên Nhưỡng này lại giống như có dấu hiệu thả lỏng.
Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ một mùi rượu đã có hiệu quả kỳ lạ như vậy.
“Rượu ngon!” Phân thân Huyết Thần mở miệng, than thở nói.
Huyết Đồng Ma Tôn mỉm cười: “Ngươi thích thì tốt.”
“Huyết Hải Nguyên Nhưỡng phối với Huyết Ma Loạn Vũ, có lẽ sẽ có hưởng thụ không giống bình thường.” Yale Thánh giả nói.
Có như vậy phân thân Huyết Thần mới nhớ ra hình như mình đã quên mất linh thực cấp Thánh này.
A… chuyện này không thể trách hắn được.
Muốn trách thì trách Huyết Hải Nguyên Nhưỡng quá mức mê người!
“Khụ khụ!” Phân thân Huyết Thần vội ho một tiếng, đi đến trước mặt Yale Thánh giả, hít sâu một hơi, mở lồng bàn ra, một tia sáng màu đỏ tươi lập tức nở rộ ra.
Đó là một cảm giác như thế nào, giống như là một đóa hoa màu máu nở rộ, vô cùng kỳ dị.
Mà đến cùng theo với đó chính là từng mùi hương nồng đậm đến mức độ tận cùng, lập tức phiêu tán ra từ trong lồng ngăn của đĩa thức ăn kia, tràn ngập trong cả nhà hàng.
“Thơm quá!” Euphelia hít sâu một hơi, vẻ mặt hơi kích động, ánh mắt đều nheo lên.
“Mỗi một lần ngửi thấy linh thực của Yale Thánh giả đều là một loại hưởng thụ.” Huyết Đồng Ma Tôn khẽ cười nói.
“Ma Tôn đại nhân đã khen quá lời.” Ánh mắt Yale Thánh giả lộ ra một chút đắc ý, nhưng vẫn cực kỳ khiêm tốn hành lễ với Huyết Đồng Ma Tôn nói.
Phân thân Huyết Thần nhìn linh thực trước mắt, ánh mắt lộ ra một chút thán phục.
Rầm!
Đúng vào lúc này, chỉ thấy một bóng sáng đột nhiên bay lên từ trên linh thực kia, ở trong sương mù nồng đậm hóa thành từng đóa hoa màu đỏ diêm dúa lòe loẹt, đang nở rộ.
Sau đó từng cánh hoa màu đỏ tươi nhẹ nhàng nở ra.
Trong cánh hoa đầy trời kia, từng bóng dáng xinh đẹp nhiều vẻ hiện lên, nhẹ nhàng nhảy múa, điệu múa kia có một ma thuật quỷ dị, khiến mỗi người nhìn thấy nó đều không khỏi đắm chìm vào trong.
Huyết Ma Loạn Vũ!
“Hóa ra đây chính là Huyết Ma Loạn Vũ!” Giờ phút này phân thân Huyết Thần giống như mới hiểu rõ hàm nghĩa của cái tên này, không phải là món khó ăn gì, là Huyết Ma Loạn Vũ chân chính.
E rằng chỉ bên trong loài Hắc Ám mới có thể có được điệu múa ma thuật này.
Đây là khác biệt về nền văn minh.
Bên trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng cảm khái không thôi, cảm thấy bản thân mình thật sự tăng thêm kiến thức, không nghĩ tới còn có thể như vậy.
Một món linh thực đều có thể chơi ra hoa, thật sự không gì không có.
‘Thật sự - chơi ra hoa’ JPG
Nhưng nó dù sao cũng là linh thực cấp Thánh, trước đó món Băng Thần Vụ Ảnh Ngư Long Vũ do Vương Đằng nấu nướng ra còn có thanh thế lớn hơn thế này không ít.
“Thế nào?” Yale Thánh giả muốn nhìn xem phản ứng của phân thân Huyết Thần, đáng tiếc hắn đeo mặt nạ, chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt hơi chớp động, vì thế dò hỏi.
“Quả nhiên kinh người.” Phân thân Huyết Thần cười nói: “Yale Thánh giả danh bất hư truyền.”
“Mời nếm thử.” Yale Thánh giả nói.
Phân thân Huyết Thần không vội nếm thử, mà ánh mắt rơi lên trên món linh thực kia, ánh mắt hơi chớp lóe, vui mừng trong lòng.