Vương Đằng nhìn đồng hồ trí năng trước mặt, nói: “Kỹ thuật thế giới Quang Minh dùng đến là vũ trụ hư cấu, Viên Cổn Cổn, ngươi nói kỹ thuật thế giới Hắc Ám dùng là gì?”
Viên Cổn Cổn sờ cằm, sắc mặt tương đối nghiêm nghị, như có đăm chiêu nói: “Thế giới Hắc Ám cướp đoạt rất nhiều nền văn minh, không ai biết chúng nó đã chiếm được cái gì, nhưng mà chúng nó đã có thể sử dụng đồng hồ trí năng, nói vậy cũng có được kỹ thuật trí năng hư cấu.”
Vương Đằng gật đầu, hỏi: “Ngươi có thể tiến vào thế giới giả tưởng của thế giới Hắc Ám nhìn xem không?”
“Chỉ cần có cổng truy cập của thế giới giả tưởng, ta có thể tiến vào.” Viên Cổn Cổn ưỡn cái cổ ngắn ngủn lên, nói: “Ngươi đừng có coi thường ta, hiện giờ ta chính là sinh mệnh trí năng cấp Vực Chủ.”
“Dạ! Dạ! Dạ! Sinh mệnh trí năng cấp Vực Chủ tôn kính.” Vương Đằng liếc xéo, gật đầu nói: “Hiện giờ ta sẽ mở cổng truy cập ra, làm phiền ngươi hạ bước vào xem.”
“Dễ nói! Dễ nói!” Viên Cổn Cổn được hắn nịnh nọt như vậy cực kỳ sảng khoái, lập tức cười ha hả đồng ý.
Vương Đằng bật cười lắc đầu, tên này thật dễ dỗ dành, lập tức đeo đồng hồ trí năng lên, mở mạng lưới hư cấu trong đó ra, nói với Viên Cổn Cổn: “Đi thôi.”
“Được!” Viên Cổn Cổn gật đầu, không hề nói nhảm gì, đã hóa thành một tia sáng, biến mất ngay tại chỗ.
Sau đó Vương Đằng không để ý đến việc này nữa, lấy ấm Huyết Tủy mới vừa lấy được từ trong kho tàng ra, đặt vào bên cạnh bắt đầu quan sát.
Ấm Huyết Tủy mới vừa xuất hiện, cảm giác kích động kia lại một lần nữa xuất hiện ở bên trong thân thể của hắn.
Phát hiện này khiến cho hắn nhẹ nhàng thở ra.
Ít nhất thứ này không tìm nhầm.
Mặc kệ nó là cái gì, có tác dụng đối với thể Huyết Thần là được.
Cho dù không tìm thấy tác dụng của nó, nát ở trong tay mình cũng tốt hơn để cho nó ở trong kho tàng bị loài Hắc Ám khác có được.
“Để ta nhìn xem ngươi rốt cuộc có bí mật gì.” Vương Đằng mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra, một tia sáng màng vàng tím lóe lên ở dưới đáy mắt, thế giới trước mắt trở nên không giống vậy.
Ánh mắt của hắn dừng ở trên ấm Huyết Tủy, từ đầu đến chân, quét qua từng tấc.
Hiện giờ ‘Đôi mắt Chân Thị’ của hắn đã đạt đến cấp Bất Hủ, tự nhiên có thể nhìn xem bên trong của bảo vật tồn tại cấp Ma Tôn.
Ở bên dưới đôi mắt này, cấu tạo bên trong ấm Huyết Tủy hiện ra từng chút một ở trước mặt hắn, phù văn được khắc, thậm chí là nguyên liệu rèn ra vân vân đều có thể phân tích ra.
Hắn vẫn luôn quét từ đầu đến chân, nhưng mà không hề phát hiện ra chỗ nào đặc thù, giống như rất bình thường.
Vương Đằng nhíu mày thật sâu, nhìn ấm Huyết Tủy trước mắt, vẻ mặt hoài nghi.
“Ấm Huyết Tủy này chắc do một loại khoáng thạch tên là Huyết Tủy thạch làm nguyên liệu chính, phối hợp với các khoáng thạch có thể hấp thu năng lượng khác làm nguyên liệu phụ để rèn thành, thoạt nhìn tất cả đều thật bình thường.”
“Nhưng mà hình như phù văn ở đây hơi kỳ quái, cứ cảm thấy có phần không phù hợp lắm với phù văn tổng thể, giống như dư thừa…”
Hắn lại quét nhìn mấy lần, cuối cùng đã phát hiện ra một chút manh mối ở chỗ tiếp nối giữa cái bệ và thân ấm.
“Chờ chút ~!”
Ánh mắt của Vương Đằng chợt trừng lớn, mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra đến cực hạn, tia sáng màu vàng tím trong mắt càng trở nên nồng đậm, bắn ra hai tia sáng giống như có thể xuyên thấu vạn vật.
Rầm!
Một cảm giác cực kỳ huyền diệu trào lên trong lòng.
Ấm Huyết Tủy trước mắt thật sự giống như bị lột bỏ ra một tầng áo khoác, để lộ ra bí mật ở tầng sâu nhất.
Nhưng thân ấm vẫn không hề có vấn đề gì.
Chỗ chân chính khiến cho hắn cảm thấy ngạc nhiên lại là cái bệ của ấm Huyết Tủy kia.
Ở dưới ‘Đôi mắt Chân Thị’ cấp Bất Hủ, cái bệ kia lại vẫn không thể nhìn thấu, chỉ có thể nhìn thấy một vòng sáng màu đỏ tươi, tản ra tia sáng lộng lẫy.
Ong!
Cùng lúc đó, thể Huyết Thần cũng bắt đầu rung động kịch liệt lên, càng kích động hơn, máu trong cơ thể giống như đều đang sôi trào.
“Cái này là?”
Vẻ mặt Vương Đằng kinh dị, chăm chú nhìn vào vòng sáng màu đỏ tươi kia, mới vừa rồi lại không hề phát hiện ra.
Không đúng, là phù văn!
Nhất định là do phù văn bên ngoài tạo thành lực cấm chế nào đó, nếu không phải do hắn mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra đến cực hạn, vốn sẽ không phát hiện ra bí mật ở bên trong.
Bí mật này được giấu quá kỹ!
“Xem ra vòng sáng màu đỏ tươi này chính là nguyên nhân dẫn đến thể Huyết Thần kích động.” Vương Đằng sờ cằm, tương đối rục rịch.
Giấu sâu như vậy, nhất định là thứ tốt.
Hơn nữa có thể kích động thể Huyết Thần, đó là tạo hóa thật lớn đối với hắn.
Nhưng mà như vậy, nếu như muốn biết bên trong rốt cuộc là cái gì thì cần phải dỡ cái bệ xuống, còn phải bóc hết tầng kim loại ở bên ngoài ra.
Việc này hơi khó khăn.
Đối phương đã giấu thứ gì đó ở bên trong sâu như vậy, lớp bảo vệ bên ngoài chắc chắn cực kỳ chặt chẽ, nếu như mạo muội dỡ bỏ, có thể sẽ tổn thương đến thứ ở bên trong đó
Mặt khác chính là cấm chế phù văn, nếu như không cẩn thận phá vỡ phù văn nào đó, dẫn đến phản ứng dây chuyền, đoán chừng sẽ gây ra nổ mạnh.
Vương Đằng day mi tâm, cảm thấy hơi đau đầu.
Phải biết rằng nó chính là bảo vật tồn tại cấp Ma Tôn, cũng chính là Thánh khí, đâu dễ phá hủy như vậy.
Nhưng việc này không thể làm khó được Vương Đằng.
Phân thân Huyết Thần lập tức đứng lên từ tư thế khoanh chân, bước ra ngoài phòng tu luyện, hỏi Huyết khôi lỗi đang bảo vệ ở bên ngoài: “Thành phố Huyết Tinh có chỗ nào có thể luyện tạo không?”
“Có!” Huyết khôi lỗi trả lời đơn giản lại rõ ràng, chính là hơi cứng ngắc.
“Mang ta đi.” Phân thân Huyết Thần hơi đau đầu, nhìn thoáng qua Huyết khôi lỗi cho dù là dáng người hay là dung mạo đều tuyệt hảo, thở dài trong lòng, thôi bỏ đi, nhìn đẹp mắt là được, thứ khác không quan trọng.
Huyết khôi lỗi lập tức mang theo phân thân Huyết Thần rời khỏi Huyết Tử điện, hóa thành con chim màu đỏ, lưng cõng phân thân Huyết Thần, bay đến một phương hướng.