Bình thường trận pháp bị kích phát đều sẽ có bong bóng thuộc tính hiện ra, hắn đã cực kỳ quen thuộc với chuyện này.
“Nhặt!”
Vương Đằng lập tức thổi quét niệm lực tinh thần ra, nhặt những bong bóng thuộc tính này lên.
‘Huyết Hỏa Tụ Linh trận (cấp Thánh) x1000’
‘Huyết Hỏa Tụ Linh trận (cấp Thánh) x1500’
‘Huyết Hỏa Tụ Linh trận (cấp Thánh) x1200’
…
“Thật sự là trận pháp cấp Thánh.” Vương Đằng nhắm mắt lại, giờ phút này đột nhiên có một trận pháp màu đỏ sậm khổng lồ hiện lên ở trong đầu hắn, từng phù văn được thắp sáng, nháy mắt tràn ngập cả trận pháp.
Là cảm ngộ trận pháp hoàn chỉnh!
Vương Đằng vui mừng trong lòng, không ngờ lại trực tiếp có được cảm ngộ trận pháp hoàn chỉnh, hơn nữa trận pháp này lại còn là trận pháp cấp Thánh.
Là là một loại trận pháp cấp Thánh!
Vương Đằng đi đến thế giới Hắc Ám mới bao lâu chứ, từng trận pháp cấp Thánh đã để hắn nhận được, hiện giờ đã có ba trận pháp cấp Thánh.
Chứ đừng nói đến còn có cả trận pháp cấp Thần.
“Thế giới Hắc Ám thật sự là một nơi tốt đẹp.” Vương Đằng lại một lần nữa phát ra cảm thán từ tận đáy lòng.
Cùng lúc đó, một trận minh ngộ sinh ra ở trong đầu hắn, khiến Vương Đằng hiểu rõ tác dụng của trận pháp này.
Tụ tập lực hỏa diễm, lực Hắc Ám, lực huyết tinh, hội tụ vào bên trong trận pháp, thông qua lực lượng trận pháp thai nghén ra một tinh linh sinh mệnh.
Sau đó hắn lại nhìn về phía giao diện thuộc tính.
‘Huyết Hỏa Tụ Linh trận’ (cấp Thánh): 3700/5000 (nhập môn)
“Mới nhập môn sao.” Vương Đằng ngược lại không hề thất vọng, mới nhặt một lượt bong bóng thuộc tính mà thôi, chỉ là nhập môn thật bình thường, hiện giờ trận pháp đang ở trước mắt, hắn có thể cạo một đợt lông cừu, tiến vào cấp bậc thông thạo chỉ là chuyện tiện tay.
Hắn cũng không vội vã đi cạo lông cừu mà ném ánh mắt lên trên tinh linh hỏa diễm kia, ánh mắt hơi kỳ dị.
Ba con mắt!
Tinh linh hỏa diễm này có vẻ hơi kỳ lạ.
Từ trên thân nó, Vương Đằng thậm chí có thể cảm nhận được một chút uy hiếp, cảm giác kia giống như đối mặt với một dị hỏa thiên địa.
“Khá thú vị!” Vương Đằng thầm trở nên cẩn thận, Hỏa Linh do dùng trận pháp cấp Thánh đào tạo ra, đâu phải là hạng đơn giản.
Tsi tsi…
Lúc này, tinh linh hỏa diễm cũng đang nhìn chăm chú vào món ngon trước mặt ngọn lửa màu đen kia khiến trong ánh mắt lạnh như băng của nó lộ ra một chút nóng bỏng và khát vọng.
Nó… muốn ăn!
“Cục cưng, muốn ăn không?” Một chút độ cong hiện lên bên khóe miệng Vương Đằng, ngọn lửa màu đen bùng lên trong tay, giọng nói tràn đầy hấp dẫn.
Tsi tsi tsi…
Lưỡi rắn của tinh linh hỏa diễm thò thụt càng gấp gáp hơn, có vẻ tương đối nôn nóng, con mắt thứ ba của nó hơi khép kín, nhưng hai con mắt khác lại tràn đầy vẻ khát vọng.
“Đến đây! Đến đây! Mau đến đây nào…” Vương Đằng cong ngón búng ra, bắn một luồng lửa màu đen ra, rơi vào bên trong trận pháp.
Tsi tsi…
Tinh linh hỏa diễm kia hơi do dự một chút, cảnh giác nhìn thoáng qua Vương Đằng, nhưng đến cuối cùng vẫn không nhịn được hấp dẫn, thân hình khẽ động.
Nhưng hình như nó không hề nóng nảy, lười nhác di chuyển thân hình, không nhanh không chậm vòng quanh luồng lửa màu đen kia.
Dáng vẻ kia giống như một quý bà đói khát.
Trong lòng thật vội vàng, nhưng ngoài mặt nhất định phải tao nhã.
Vương Đằng khẽ chớp mắt, nụ cười nơi khóe miệng nồng đậm hơn, cực kỳ giống như bà ngoại sói đang chờ đợi cô bé quàng khăn đỏ mắc câu.
Trong thoáng chốc, tinh linh hỏa diễm đi đến trước mặt luồng lửa màu đen, đầu hơi thò tới, khẽ ngửi thử, giống như muốn ngửi mùi của ngọn lửa màu đen này.
Vương Đằng tỏ vẻ kỳ quái, một ngọn lửa, có thể có mùi vị gì chứ?
Thôi bỏ đi, thế giới của lửa, hắn không hiểu.
Ánh mắt hắn sáng quắc nhìn chằm chằm vào tinh linh hỏa diễm trước mặt.
Ăn đi, ăn đi, nhanh ăn đi…
Ăn ngon đấy.
Tinh linh hỏa diễm kia quả nhiên không nhịn được, sau khi giống như xác định không có nguy hiểm, một miếng nuốt ngọn lửa màu đen kia xuống.
Xoẹt!
Trong nháy mắt, hai con mắt của nó chợt phát sáng lên, kể cả con mắt thứ ba kia cũng đồng thời mở ra, toát ra một ngọn lửa màu đỏ sậm, giống như một ấn ký ngọn lửa, khắc sâu ở trên trán của nó, có vẻ đặc biệt kỳ dị.
“Ái chà!” Ánh mắt Vương Đằng kỳ dị, tinh linh hỏa diễm này quả nhiên tương đối đặc thù, con mắt thứ ba kia tuyệt đối có được năng lực mạnh mẽ nào đó.
Tsi tsi…
Tinh linh hỏa diễm ngước đầu nhìn Vương Đằng, lưỡi rắn thò thụt, trong ánh mắt lộ ra vẻ khát vọng nhân tính hóa.
Giống như… một con chó!
Một cảm giác giống như đã từng quen biết mãnh liệt lập tức đánh sâu vào, khiến cho sắc mặt của Vương Đằng không khỏi trở nên kỳ quái.
Dù giữ lại vẻ tao nhã và lười nhác của nó như thế nào thì đều không thể thay đổi nổi khát vọng của nó đối với ngọn lửa.
“Lại đến!” Vương Đằng mỉm cười, cười giống như một con hồ ly, sau đó lại cong ngón tay búng ra, ngọn lửa màu đen theo đó bay ra, rơi vào bên trong trận pháp.
Một lần này, tinh linh hỏa diễm không hề do dự nuốt nó vào trong bụng.
Vương Đằng lặp lại chiêu cũ, từng ngọn lửa màu đen bắn ra từ trên ngón tay hắn, mỗi một lần đều không nhiều không ít, khiến tinh linh hỏa diễm có thể nếm được ngon ngọt, nhưng cố tình lại không thể thỏa mãn, nôn nóng đến khiến cho nó hơi… phát bực!
Ngọn lửa bên trong con mắt thứ ba kia rõ ràng đang bập bùng kịch liệt, không biết có phải nhìn nhầm không, Vương Đằng cảm thấy ngọn lửa kia giống như mạnh mẽ thêm một chút.
Một lát sau, Vương Đằng dừng cho ăn, một ngọn lửa màu đen nồng đậm hơn lại bùng lên trên lòng bàn tay, dụ dỗ về phía tinh linh hỏa diễm: “Còn muốn ăn không? Muốn ăn thì rời khỏi trận pháp, ngoan ngoãn theo ta về nhà, về sau ta nuôi ngươi.
Tinh linh hỏa diễm ngoẹo đầu, không biết có nghe thấy lời hắn nói không, nhưng không hề động đậy gì, ngược lại co rụt thân thể ở trong trận pháp, dáng vẻ lười biếng.
“…”
Vương Đằng đột nhiên cảm thấy mình giống như đang liếc mắt đưa tình cho kẻ mù nhìn xem, tinh linh hỏa diễm này vốn phớt lờ hắn, thật sự hơi mất tự nhiên.
“Còn rất có nguyên tắc!”