Tất cả phát sinh trong khoảnh khắc, khi tinh linh hỏa diễm phục hồi tinh thần lại, nó đã không còn đường để chạy, hoàn toàn bị tấm lưới lớn bao phủ, hóa thành lồng giam.
Tsi tsi tsi…
Nó rít gào không ngừng, đụng vào tấm lưới lớn, định tránh thoát ra, nhưng đáng tiếc vốn không làm được.
Mới vừa rồi thật sự thừa nhận một kích của Icedis, nó đã sớm trở nên cực kỳ suy yếu, hiện giờ ở trong lồng giam do hai loại lực lượng kỳ lạ Hoàng Tuyền Nhược Thủy và U Minh Hàn Băng, làm sao có thể trốn thoát được.
Uỳnh!
Nhưng nó không chịu bỏ qua, toàn thân đột nhiên nổ tung, hóa thành thật nhiều ngọn lửa màu đỏ sậm thật nhỏ, một lần nữa lại ngưng tụ thành từng con rắn nhỏ màu đỏ sậm, định trốn thoát khỏi từ khe hở của lồng giam.
“Còn rất giảo hoạt!” Vương Đằng bật cười, vung tay lên, lồng giam trước mặt trực tiếp phong tỏa kín mít, kín không kẽ hở, hoàn toàn biến thành thể tứ phương không hề có một khe hở.
Tinh linh hỏa diễm rít gào lên, một lần nữa ngưng tụ, đôi ánh mắt nhân tính hóa lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu nhìn Vương Đằng, đầu gật gù, giống như đang thỉnh cầu.
“Chậc, vật nhỏ này có linh trí không thấp.” Icedis rơi lên trên bờ vai Vương Đằng, nó đã khôi phục thành kích cỡ bình thường, giống như một con rắn nhỏ màu băng lam, giờ phút này tương đối hăng hái quan sát tinh linh hỏa diễm trước mặt, giọng điệu không còn uy nghiêm giống như lúc trước, ngược lại mang theo một chút tùy tiện.
Vương Đằng biết rõ người bệnh tinh thần phân liệt này lại bắt đầu, hiện giờ chắc phân hồn là chủ đạo, trước đó đoán chừng là chủ hồn đi ra xả hơi.
“Có thể lấy trận pháp cấp Thánh đến uẩn dưỡng, linh trí của tinh linh hỏa diễm này tự nhiên sẽ không thấp.” Vương Đằng mở miệng nói.
“Ngươi tương đối may mắn, lại có thể phát hiện ra một tinh linh hỏa diễm, nhưng xem ra nó giống như được người khác nuôi ở đó, bị ngươi bắt đi, ngươi xác định không thành vấn đề sao?” Icedis nhàn nhạt hỏi.
“Có thể có vấn đề gì chứ, ai biết do ta bắt đi.” Vương Đằng cười nhạt.
“Thật nham hiểm.” Icedis liếc xéo hắn.
Tên này quả nhiên kẻ trộm đi tay không, trước đó đã như thế đối với nó.
Kể cả nó tồn tại cấp Thần đều không coi trọng, nói kêu nó nhận chủ thì nó nhất định phải nhận chủ, không hề có bất cứ chỗ trống nào để thương lượng, huống hồ là tinh linh hỏa diễm trước mắt này.
“Bình thường.” Vương Đằng cười nhẹ, không thèm để ý.
Sau đó hắn nhìn về phía tinh linh hỏa diễm trước mặt, nói: “Ngươi đừng giãy giụa làm gì, đến trong tay ta, sao có thể có đạo lý để cho ngươi bỏ trốn được.”
“Tsi tsi…”
Tinh linh hỏa diễm liếc nhìn Icedis, hơi kinh hãi, sau đó giống như biết mình không thể bỏ trốn được, tia sáng trong mắt dần dần mờ đi, lập tức cuộn tròn thân thể lại, vùi đầu vào bên trong.
“Giả chết cũng vô dụng.” Vương Đằng không khỏi bật cười.
Không ngờ mới vừa rồi tinh linh hỏa diễm còn có dáng vẻ hung dữ, lúc này lại giống như một đứa bé chơi xấu, làm rùa đen rụt đầu.
Vương Đằng lắc đầu, không nói nhảm gì, trực tiếp thu tinh linh hỏa diễm này vào tiểu vũ trụ ở bên trong cơ thể.
Nhưng đúng vào lúc này, tình huống ngoài ý muốn lại xuất hiện.
Lúc tinh linh hỏa diễm xuất hiện ở tiểu vũ trụ bên trong cơ thể hắn, lửa Hắc Ám ở bên cạnh lại đột nhiên kích động lên, lại chủ động thổi quét ra, nhằm về phía tinh linh hỏa diễm.
“Tsi tsi…”
Tinh linh hỏa diễm lập tức bị chọc giận, bị tên vô lại kia cùng với cục mụn băng đáng giận kia bắt nạt thì thôi, hiện giờ kể cả món ngon này đều bắt nạt nó, thật sự khinh người… không phải, là bắt nạt lửa quá đáng, đầu của nó đột nhiên nâng lên từ trong thân thể, không ngừng rít gào về phía lửa Hắc Ám.
Ở trong mắt nó, lửa Hắc Ám chính là món ăn ngon, hiện giờ món ngon này lại dám khiêu khích nó, sao có thể nhịn được.
“Có chuyện gì vậy?” Trong lòng Vương Đằng không khỏi khẽ động, không ngờ chỉ để tinh linh hỏa diễm vào tiểu vũ trụ ở bên trong thân thể lại đã khơi lên vẻ hung dữ của lửa Hắc Ám.
Chẳng lẽ bát tự của hai bên không hợp sao?
Hắn lại nhìn thoáng qua mấy loại lửa khác, giống như không hề có tình huống này.
Lửa Thanh Ngọc Lưu Ly, lửa Vạn Thú Chân Linh đều lẳng lặng lơ lửng ở bên cạnh, mới vừa rồi còn giống như hơi lùi về sau, không muốn đến gần.
Còn Quang Minh Thánh hỏa lại hơi xao động, biểu hiện ra cảm xúc chán ghét, nhưng cũng không hành động thiếu suy nghĩ.
Thật kỳ quái.
Ngọn lửa hệ Quang Minh không động đậy, ngược lại ngọn lửa hệ Hắc Ám và tinh linh hỏa diễm đều là hệ Hắc Ám chống lại nhau?
Vương Đằng định ngăn chặn lửa Hắc Ám, nhưng đột nhiên cảm nhận được một loại dao động cảm xúc cực kỳ khát vọng.
“Hả, ngươi định cắn nuốt tinh linh hỏa diễm này?”
Vương Đằng hơi ngạc nhiên, không ngờ lửa Hắc Ám lại muốn nuốt tinh linh hỏa diễm.
Chuyện này là thế nào?
Phản kích của đồ ăn sao?
Hắn cẩn thận suy nghĩ trong lòng một chút, giống như hiểu rõ mấy phần.
Bên trong mấy dị họa thiên địa, lửa Thanh Ngọc Lưu Ly và lửa Vạn Thú Chân Linh đều thông qua phương thức thu phục nhận được, bản thân mình chúng có được linh trí nhất định.
Quang Minh Thánh hỏa và lửa Hắc Ám đều có được thông qua nhặt bong bóng thuộc tính.
Nhưng Quang Minh Thánh hỏa ban đầu kia lại sinh ra linh trí hoàn chỉnh, đã có được tinh linh dị hỏa, lông cừu cạo ra từ trên thân cũng có được linh trí nhất định.
Ngược lại lửa Hắc Ám này yếu nhất, chỉ có một chút bản năng.
Dù sao lúc trước nhận được lửa Hắc Ám, chẳng qua chỉ cạo ra từ trên người một loài Hắc Ám cấp Ma Quân mà thôi, không hề có linh trí gì, chỉ có bản năng.
Hiện giờ lửa Hắc Ám theo điều khiển của bản năng, muốn cắn nuốt tinh linh hỏa diễm, Vương Đằng giống như đã hiểu được ý đồ của nó.
Cắn nuốt tinh linh hỏa diễm, khiến cho nó trở thành tinh linh của mình.
Tinh linh hỏa diễm cũng muốn cắn nuốt lửa Hắc Ám, từ đó khiến bản thân mình mạnh mẽ hơn.
Đại khái đây chính là cách sử dụng bản năng nhất của vật do trời đất sinh ra, phương thức làm mạnh mẽ bản thân mình chúng nó vốn chính là cắn nuốt các loại linh vật.