Không biết đã đi bao lâu, đột nhiên trong lớp cát dưới chân vang lên tiếng nổ ầm, đất cát nổ tung, cát bụi bay đầy trời, một bóng đen khổng lồ đột nhiên lao ra từ trong đất cát, lao về phía phân thân Huyết Thần giữa không trung.
Gào!
Tiếng gầm gừ vang lên khắp nơi, khí tức mang theo mùi Huyết Tinh nồng đậm cuộn lên từ phía dưới.
Phân thân Huyết Thần không hoảng hốt không vội vàng, nhìn xuống dưới, ánh sáng màu tím vàng trong mắt lóe lên, phát hiện đó là một con Đại Hắc Ngư có cái đầu khổng lồ, trong cái miệng lớn mở to có một hàng răng thép dữ tợn lập lòe hàn quang, điều này khiến trong mắt hắn không khỏi lóe lên một tia kỳ lạ.
Cá trong sa mạc?
Hắn thật sự không ngờ tinh thú Hắc Ám trong sa mạc này lại có dáng vẻ như vậy.
Nhưng Đại Hắc Ngư này chỉ là cấp Hoàng trung vị, không uy hiếp được hắn.
Đại Hắc Ngư lao tới với tốc độ cực nhanh, miệng lớn đột nhiên khép lại, răng rắc một tiếng, nhưng lại cắn hút.
Vị trí vừa rồi phân thân Huyết Thần đứng đã chỉ còn lại một hư ảnh, hắn đột nhiên xuất hiện ở trên đầu của Đại Hắc Ngư, cả người treo ngược, hai mắt đối diện với thụ đồng hung dữ kia của Đại Hắc Ngư, khóe miệng nhếch lên, rồi đột nhiên đè một chưởng xuống.
Ầm!
Nguyên lực đáng sợ dao động thoát ra từ trong cơ thể hắn, đánh mạnh vào giữa đầu Đại Hắc Ngư.
Một khắc sau, con Đại Hắc Ngư đó đến cả rên rỉ cũng không phát ra tiếng được, một đôi mắt lớn hung ác lại để lộ ra vẻ sợ hãi, sau đó ầm ầm nổ tung, máu thịt bay đầy trời.
Xoẹt!
Phân thân Huyết Thần lại lóe lên, biến mất ngay tại chỗ, hoàn hảo tránh được sương mù dày đặc kia.
Đợi đến khi sương mù dần tản ra, hắn mới quay về phía trên nơi Đại Hắc Ngư chết, quan sát tình hình bên dưới.
Một hố sâu khổng lồ xuất hiện trong sa mạc, trước đó Đại Hắc Ngư rõ ràng ẩn thân dưới đất cát, khiến người khác kinh ngạc.
“Ở đây chắc là không có nguồn nước đâu nhỉ? Mặc dù là tinh thú, nhưng dù sao nó cũng là cá mà?”
Phân thân Huyết Thần hơi khó hiểu nghĩ.
Cho dù là tinh thú, bình thường cũng sẽ tuân theo những quy luật sinh học tự nhiên nào đó, ví dụ như tinh thú hệ cá, thì sẽ sinh tồn ở trong nước, chứ không phải chạy vào trong sa mạc lang thang, ví dụ như tinh thú hệ chim, vậy thì chắc chắn bay trên trời, chứ không phải có cánh không dùng, đi ở trên mặt đất.
“Đó không phải cá, có lẽ là Thiết Đầu Sa Ngư thú, vừa rồi ngươi không phát hiện sao? Nó có chân.” Viên Cổn Cổn nói.
“Thiết Đầu Sa Ngư thú, vậy còn không phải...Cá.” Phân thân Huyết Thần nói.
“Chậc...Ngươi nói đúng.” Viên Cổn Cổn cạn lời.
Ánh mắt của phân thân Huyết Thần quét qua bên dưới, quả nhiên nhìn thấy vài bong bóng thuộc tính, lập tức nhặt lấy.
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x4000’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x5200’
‘Thuộc tính trắng x12500’
‘Sa Ngư Thiết Đầu Chùy x1000’
...
“Hả? Sa Ngư Thiết Đầu Chùy???” Trong không gian căn nuốt, Vương Đằng thu được cảm ngộ bong bóng thuộc tính phản hồi lại, khuôn mặt đầy vẻ hoang mang.
Hắn hình như cảm nhận được ác ý của hệ thống.
Những bong bóng thuộc tính trước đó rất bình thường, nhưng Sa Ngư Thiết Đầu Chùy này là cái quái gì vậy?
Hắn nhặt thuộc tính lâu như vậy, chưa từng gặp phải thuộc tính kì lạ thế này, chiến kỹ này này có lợi ích gì chứ? Chẳng lẽ muốn hắn dùng cái đầu này đập trong trận chiến sao?
Nghĩ tới cảnh tượng đó, đã khiến người ta cảm thấy vô cùng hố.
Không dám nghĩ! Không dám nghĩ!
Vương Đằng lắc đầu, ném cảnh tượng đó ra sau đầu, sau đó nhìn vào bảng thuộc tính.
‘Sa Ngư Thiết Đầu Chùy’ (cấp Ma Hoàng): 1/3000 (Thông thạo);
“Khá lắm, trực tiếp đạt được cấp thông thạo.” Vương Đằng hơi cạn lời.
Hắn lập tức dời ánh mắt, sợ mình còn nhìn nữa, huyết áp sẽ tăng cao.
Ngoại trừ bong bóng thuộc tính hơi hố này ra, một số thuộc tính nguyên lực tinh thần Hắc Ám và thuộc tính trắng còn lại.
Thuộc tính trắng là thuộc tính Vương Đằng thích nhất, đã lâu chưa lấy được thuộc tính trắng, lúc này cuối cùng cũng thu hoạch được.
Hắn nhìn sa mạc màu máu trước mặt, trong mắt lập tức lộ ra tinh quang.
“Ở đây chắc chắn còn có rất nhiều tinh thú Hắc Ám.”
Ở trong mắt Vương Đằng, sa mạc màu máu trước mắt quả thật chính là một vùng đất màu mỡ.
Hắn không hoài nghi nữa, vội vã đi ra xa.
Ầm! Ầm! Ầm...
Trong thời gian tiếp theo, trong sa mạc màu máu này liên tục truyền tới tiếng nổ vang, vang vọng không thôi.
Chỉ là sa mạc quá lớn, phân thân Huyết Thần đi vòng quanh cả nửa ngày, cũng không gặp được loài Hắc Ám Huyết tộc nào khác, những người khác có vẻ đều bị truyền tống tới một nơi rất xa, không quấy nhiễu lẫn nhau.
Theo thời gian trôi qua, bong bóng thuộc tính Vương Đằng lấy được càng ngày càng nhiều, thuộc tính trắng lên tục tăng lên, tinh thú Hắc Ám hắn gặp phải chủ yếu là cấp Hoàng trung vị, thượng vị, căn bản không phải kẻ địch của hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể giải quyết.
Ngay cả tiêu hao một nửa nguyên lực, cũng được bong bóng thuộc tính nhặt được bổ sung lại, hơn nữa nguyên lực bổ sung còn nhiều hơn tiêu hao.
Do đó lần thu hoạch này có thể nói là vô cùng thoải mái, quả thật giống như đang nghỉ phép vậy.
Hắn không biết những người khác thế nào, nhưng hắn thật sự không cảm thấy khó chút nào.
Lúc này, Vương Đằng lại liếc nhìn bảng thuộc tính, trong mắt không khỏi lộ ra sự vui mừng.
‘Thuộc tính trắng’ :3155000
Thuộc tính trắng từ hơn hai triệu trở lại hơn ba triệu, bổ sung được rất nhiều.
Điều này khiến Vương Đằng lại có cảm giác an toàn.
“Không tồi, tiếp tục!” Trong mắt Vương Đằng đột nhiên lộ ra ánh sáng, thực sự quá đã, thuộc tính trắng nhiều như vậy, cho dù là ở trong hiện thực, cũng rất khó lập tức nhổ được.
Trong hiện thực muốn gặp được vùng đất kỳ lạ tụ tập loài tinh thú này tương đối khó khăn, cũng chỉ trong thế giới hư cấu, vì để tiến hành rèn luyện cho võ giả, mới tụ tập nhiều tinh thú cùng một chỗ như vậy, hơn nữa những tinh thú này hiển nhiên không yếu lắm, thuộc tính trắng rơi xuống đương nhiên cũng nhiều hơn.
Nhưng thuộc tính ở phương diện lĩnh vực, chiến kỹ rất ít, không đáng để Vương Đằng chú ý tới.