Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3817 - Chương 3817. Huyết Đông Áo! So Tài! Biến Hóa Kỳ Dị Của Bão Cát Huyết Tinh

Chương 3817. Huyết Đông Áo! So tài! Biến hóa kỳ dị của bão cát Huyết Tinh
Chương 3817. Huyết Đông Áo! So tài! Biến hóa kỳ dị của bão cát Huyết Tinh

Trong chớp mắt, tất cả vết thương đã biến mất.

Đây chính là điểm mạnh mẽ của thể Huyết Thần, cho dù là thương thế rất nặng, chỉ cần máu đủ, thì sẽ có thể nhanh chóng khôi phục.

Bình thường có thể làm được điểm này chỉ có tồn tại cấp Bất Hủ.

Bởi vì bọn họ nắm giữ vật chất bất hủ, có thể nói là bất hủ.

Nhưng phân thân Huyết Thần có ‘thể Huyết Thần’ cho dù chưa phải tồn tại cấp Bất Hủ, loại lực khôi phục này cũng không hề kém hơn bao nhiêu.

“Ở đây đi.” Phân thân Huyết Thần lên tiếng.

“Ừ.” Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng gật đầu.

Thế là phân thân Huyết Thần lại ngồi xếp bằng, bắt đầu chùy luyện tế đàn Huyết Thần.

Lực lượng vô hình ở đây tập kích tới càng mạnh mẽ hơn, khiến thể tinh thần của Vương Đằng và phân thân Huyết Thần đều chịu sự xung kích mãnh liệt.

Một loại đau khổ xé rách truyền ra từ chỗ sâu nhất trong thể tinh thần, giống như muốn hoàn toàn xé nát hắn vậy.

“Giữ vững tâm thần!” Vương Đằng quát.

Đồng thời bản thân hắn cũng lập tức sử dụng tinh thần cấp Vực Chủ, lúc trước hắn chỉ sử dụng tinh thần cấp Vũ Trụ, bây giờ đối mặt với đau khổ như vậy, cho dù là hắn cũng không thể không sử dụng tinh thần cấp Vực Chủ rồi.

Chân Long Chiến thể, mở!

Ngũ Hành Thần Táng, mở!

Tinh Thần Thánh thể, mở!

Hắc Ám chi tâm, mở!

Thể Huyết Thần, mở!

Các loại thể chất mạnh mẽ được hắn khởi động, khiến thân xác của hắn trực tiếp đột phá giới hạn cấp Vũ Trụ, có sức mạnh và năng lực chịu đựng mạnh mẽ.

Uỳnh!

Ngay sau đó, một tinh thần lực mạnh mẽ quét ra từ “lỗ đen” của vũ trụ nhỏ trong người hắn, lan ra trong đầu hắn, ý lạnh băng tràn ngập khiến đau đớn trong đầu hắn dịu đi không ít.

Sau đó những tinh thần lực này lại có một phần tràn vào trong đầu của phân thân Huyết Thần, giúp hắn ổn định tâm thần.

Cả người phân thân Huyết Thần chấn động, không hề do dự, có tinh thần lực dồi dào kia của bản thể trợ giúp, hắn lập tức vứt bỏ ý nghĩ hỗn loạn, giữ vững tâm thần, thôi thúc Hỏa Thần chùy và Lôi Thần chùy tiếp tục luyện tế đàn Huyết Thần.

Keng keng keng…

Tiếng vang như vàng sắt giao nhau kia lại bắt đầu vang vọng trong đầu của hắn, không ngừng dội lên, nhưng không biết có phải lỗi giác không, hắn cảm thấy thôi thúc Hỏa Thần chùy và Lôi Thần chùy hình như trở nên khó khăn hơn rất nhiều, cứ như đã chịu một lực ngăn cản mạnh mẽ nào đó.

“Là loại sức mạnh tới từ bão cát Huyết Tinh kia sao?” Trong lòng Vương Đằng hơi kinh ngạc, thầm nghĩ.

Đây không hẳn là chuyện xấu.

Thôi thúc Hỏa Thần chùy và Lôi Thần chùy trở nên khó khăn, nhưng mỗi lần đập xuống như đều trở nên nặng nề hơn, hiệu quả càng tốt hơn.

Tiếng đập kia giống như dần dần trở nên nặng trĩu, không khác nào đập vào mặt kim loại vô cùng cứng chắc, phát ra tiếng vang “Coong! Coong! Coong!”.

“Xem ra quả thật có hiệu quả.” Trong lòng Vương Đằng vui vẻ, càng ra sức thôi thúc hai loại chùy.

Thời gian dần dần trôi qua trong sự luyện tạo như vậy.

Đau khổ vô biên không ngừng cuốn tới, không những có đau khổ về thân xác, mà còn có giày vò về tinh thần

Hơn nữa trên tinh thần có đau đớn bản thân mình khi đập, còn có đau đớn cắt xé xâm nhập của thế giới bên ngoài, càng khiến người ta không thể chịu đựng hơn.

Nếu như không phải lực ý chí của Vương Đằng đủ mạnh mẽ, tinh thần lực cũng đủ dồi dào, thì lúc này sợ là đã suy sụp rồi.

Ngay lúc Vương Đằng chịu đựng đau khổ không thể hình dung kia, thế giới bên ngoài có từng bóng dáng từ xa bay nhanh tời.

“Ha ha ha… Bão cát Huyết Tinh, xem ra vận may của ta không tệ.”

Một loài Hắc Ám Huyết tộc sắc mặt lạnh nhạt xuất hiện ở gần đó, đứng thẳng giữa không trung, nhìn bão cát kinh khủng trước mặt, lại không khỏi cười to ha hả.

“Huyết Koz, không ngờ ngươi cũng đến rồi.”

Mấy loài Hắc Ám Huyết tộc khác ở hướng khác bay nhanh tới, sắc mặt nghiêm trọng nhìn về phía loài Hắc Ám Huyết tộc kia.

“Huyết Klee!” Huyết Koz lạnh lùng hừ một tiếng: “Hừ, người của thị tộc Fansit đúng là như chó hoang, mũi rất thính.”

“Huyết Koz, ngươi đừng quá đáng quá, nghĩ chúng ta sợ ngươi chắc.” Một loài Hắc Ám Huyết tộc lập tức tức giận, lạnh lùng quát.

“Các ngươi có thể thử xem.” Mắt Huyết Koz híp lại, một ánh sáng lạnh lóe qua.

Sắc mặt những loài Hắc Ám của thị tộc Fansit kia lập tức ngưng lại, mặc dù bọn nó số đông, nhưng cảm nhận được khí tức tỏa ra trên người Huyết Koz, bọn nó vẫn không khỏi hơi kinh ngạc.

Huyết Koz này là thiên tài của thị tộc Brujah, thực lực đã đạt đến cấp Ma Hoàng trung vị, vô cùng mạnh mẽ.

“Bão cát Huyết Tinh rộng lớn như vậy vô cùng hiếm gặp, chúng ta đừng ở đây lãng phí thời gian vô nghĩa nữa.” Ánh mắt loài Hắc Ám Huyết tộc đứng đầu được gọi là Huyết Klee kia khẽ lóe lên, thản nhiên nói.

Huyết Koz không nói thêm gì nhiều, nhìn nó một cái thật sâu, rồi tự ý xông vào bão cát Huyết Tinh trước mắt.

“Huyết Koz này kiêu ngạo quá!”

“Nó chưa chắc đã là đối thủ của đại ca Huyết Klee, kiêu ngạo cái gì?!”

“Thực lực của đại ca Huyết Klee chắc chắn vượt xa Huyết Koz, lần sau nhất định phải cho hắn một bài học.”

Một đám loài Hắc Ám Huyết Tộc nhìn bóng lưng biến mất trong bão cát Huyết Tinh của Huyết Koz, đều tức giận bất bình, nhao nhao nói.

“Được rồi, mau chóng vào bão cát Huyết Tinh, đừng bỏ lỡ cơ hội lần này.” Ánh mắt Huyết Klee chợt lóe, cắt ngang lời của mọi người, nói: “Có ân oán gì thì đợi rời khỏi thế giới hư cấu rồi xử lý, lần này ta không phải vì Huyết Koz, mục tiêu của ta là một người khác…”

Vừa dứt lời, nó đã biến thành một lưu quang màu đỏ, xông vào trong bão cát Huyết Tinh.

Thấy vậy loài Hắc Ám Huyết Tộc khác lập tức không nói thêm gì nữa, nhao nhao tiến lên theo

Huyết Klee nói không sai, bão cát Huyết Tinh này chỉ có thể gặp mà không thể cầu, nhất là quy mô như vậy càng hiếm thấy hơn, nếu như có thể vào trong tôi luyện thật tốt, thực lực của bọn nó chắc chắn có thể nâng cao không ít.

Thời gian dần trôi, loài Hắc Ám bị bão cát Huyết Tinh thu hút đến càng ngày càng nhiều, bọn nó tất nhiên cũng không dám chậm trễ, nhao nhao tiến vào trong tôi luyện bản thân mình, không muốn lão phí chút xíu thời gian.

Hết chương 3817.
Bình Luận (0)
Comment