“Ồn ào!” Trong mắt Huyết Star lóe qua một ánh sáng lạnh, thua Huyết Tuyệt là nỗi đau lớn nhất trong lòng nó, cảnh chiến đấu hôm đó khiến mặt mũi nó mất hết, nó không muốn người khác nhắc đến nhất. Huyết Ster này lại cứ nói ra trước mặt nhiều người như vậy, chẳng phải cố tình khiến nó khó xử à.
Uỳnh!
Trong phút chốc, một dao động nguyên lực mạnh mẽ quét ngang ra từ trên người nó, ngưng tụ thành một lợi trảo màu máu, tóm mạnh về phía Huyết Ster.
“Ngươi dám!” Sắc mặt Huyết Ster thay đổi, ánh mắt sợ hãi, tức giận quát to.
“Ta có gì không dám?” Huyết Star lạnh lùng cười, lợi trảo màu máu khổng lồ kia ầm ầm rơi xuống, tóm thẳng lên người Huyết Ster.
Phụt!
Một vết thương cực lớn lập tức xuất hiện ở chỗ ngực của Huyết Ster, khiến nó phun ra máu tươi, cả người bay ngược ra ngoài.
“A…” Tiếng kêu thảm thiết vang lên từ miệng của Huyết Ster.
Nó đập mạnh lên mặt đất, làm vùng lớn cát bụi bay lên.
Không ít loài Hắc Ám Huyết tộc xung quanh nhìn tới trợn mắt há miệng.
Sao đang nói lại đánh nhau rồi?
Thực ra không ít người đều cảm thấy lời Huyết Ster nói không có vấn đề, Huyết Star này thua Huyết Tử vốn đã là chuyện rất nhiều người đều biết, sự thật bày ngay trước mắt, còn coi thường Huyết Tử khắc nơi, vậy bản thân mình bọn nó chẳng phải càng là rác à?
Nhưng nói cho cùng bọn nó cũng không cứng đầu như Huyết Ster, không dám cãi cố lại Huyết Star.
Thực lực của Huyết Star vẫn là rất mạnh, không phải cấp Ma Hoàng trung vị bình thường có thể so sánh, bọn nó càng không phải đối thủ.
“Huyết Star!”
Mắt Huyết Ster đỏ ngầu, bò dậy từ trong hố cát, ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm Huyết Star ở giữa không trung.
“Cho ngươi một bài học, đỡ cho ngươi không biết trời cao đất dày.” Huyết Star thản nhiên nói.
Huyết Ster nghiến răng nghiến lợi kêu ken két, nhưng lại không làm được gì, nó không phải đối thủ của Huyết Star, chênh lệch của hai bọn nó quá lớn.
Uỳnh!
Lúc này, một tiếng nổ chợt truyền ra từ trong bão cát Huyết Tinh, một lưỡi liềm bổ cát bụi ra, chém về phía Huyết Star.
“Ai?” Sắc mặt Huyết Star thay đổi, quay phắt người lại, không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp đánh ra một quyền.
Đùng đoàng!
Ngay sau đó, hai công kích đã va chạm mạnh vào nhau, bùng ra tiếng nổ.
Quyền ấn của Huyết Star nháy mắt bị chém vỡ, lưỡi liềm kia thế như chẻ tre, chém về phía Huyết Star.
Nhưng cú va chạm vừa rồi kia đã để lại đủ thời gian cho Huyết Star né tránh, thân hình nó chợt lóe, trực tiếp né đòn này ra.
Lúc vội vàng, trong nó vẫn vô cùng nhếch nhác, quần áo trên người đã xuất hiện vết rách sau đòn vừa rồi kia, mái tóc dài màu đỏ máu cũng hơi bù xù, nó quay đầu, ánh mắt u ám nhìn qua.
“Huyết Star, ngươi to gan lắm, dám ra tay với người của thị tộc Gangrel ta.” Chưa thấy người, nhưng một tiếng nói lại chậm rãi ung dung truyền ra từ trong bão cát Huyết Tinh.
“Huyết! Đông! Áo!”
Ba chữ này gần như là gằn từng chữ ra khỏi miệng của Huyết Star, sắc mặt nó trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt khẽ rung động, giống như hàm nghĩa cái tên này đại diện vô cùng kinh khủng.
“Chết tiệt, tại sao hắn lại ở nơi này???” Lúc này trong lòng Huyết Star rất không bình tĩnh, vốn tưởng cho dù có người của thị tộc Gangrel ở đây, cũng sẽ không hơn nó bao nhiêu, nhưng nó làm thế nào cũng không ngờ tới, người thị tộc Gangrel đến lại là Huyết Đông Áo.
Đó là sát tinh!
“Đại ca Huyết Đông Áo!” Mắt Huyết Ster lập tức sáng lên, mong chờ nhìn về phía trong bão cát Huyết Tinh.
Huyết Star đối mặt với tiếng nói kia, không dám lên tiếng nữa, sắc mặt biến đổi thất thường đứng yên tại chỗ.
“Đợi ta ra khỏi bão cát Huyết Tinh rồi xử lý ngươi.” Tiếng nói kia lại thản nhiên truyền ra, như mang theo ý cười lạnh nhạt: “Đừng có chạy, nếu không ta sẽ đi tìm ngươi trong thực tế.”
Sắc mặt Huyết Star không ngừng dao động, đúng là giống như ăn phải cứt vậy, ngột ngạt tới mức muốn hộc máu.
“Huyết Đông Áo, ngươi quá đáng rồi.” Đột nhiên, một tiếng nói truyền ra trong bão cát Huyết Tinh, mang theo ý lạnh.
“Ồ, Huyết Klee, thì ra ngươi cũng ở trong này à.” Huyết Đông Áo thản nhiên nói: “Vừa nãy lúc Huyết Star đánh người của thị tộc Gangrel ta, sao ngươi không lên tiếng?”
“Huyết Ster sỉ nhục người của tộc ta, lẽ nào không nên đánh?” Huyết Klee hỏi.
“Sỉ nhục? Sỉ nhục khi nào? Lẽ nào không phải sự thật sao?” Huyết Đông Áo bình tĩnh hỏi.
“…” Huyết Klee lập tức nghẹn lợi, nhưng rất nhanh đã hừ lạnh nói: “Không cần nhiều lời, nếu ngươi muốn đánh, thì đợi lát ta sẽ tiếp ngươi tới cùng.”
“Rất tốt, ta lại muốn xem gần đây ngươi tiến bộ bao nhiêu.” Huyết Đông Áo thản nhiên cười nói.
“Hai các ngươi bắt đầu chơi rồi, hay là thêm cả ta đi thấy sao? Ba chúng ta cũng không cần ra tay, so xem ai kiên trì được lâu hơn? Ai vào khu vực sâu hơn của bão cát Huyết Tinh, hai ngươi cảm thấy thế nào?” Một tiếng cười nhạt đột nhiên truyền ra.
“Huyết Koz à, thì ra là ngươi.” Huyết Đông Áo hơi kinh ngạc, suy tính một lát, nói: “So tài này của ngươi hơi thú vị, ta không có ý kiến gì, nhưng nếu Huyết Klee thua, nhất định phải bắt Huyết Star nhận tội xin lỗi với Huyết Ster.”
“Được.” Huyết Klee yên lặng chốc lát, hờ hững nói.
“Vậy thì quyết định như vậy đi.” Huyết Koz nói.
Ba người đều yên lặng lại, không còn nói chuyện.
Nhưng ai cũng có thể nhìn ra, ba người đều đang âm thầm so tài.
Ba bọn nó bình thường vốn đã là quan hệ cạnh tranh, bây giờ đụng phải nhau, tất nhiên phải mượn cơ hội này để so tài.
Nếu ai thắng, đồn ra ngoài sẽ có thể khiến danh tiếng của bản thân mình cao hơn một bậc.
Nói cho cùng cái thiên tài chú trọng nhất chính là danh tiếng.
Huyết Star lập tức thở phào, nếu để nó đối mặt với Huyết Đông Áo, chuyện này sợ là không dễ dàng bỏ qua như vậy, không thể thiếu một trận sỉ nhục, thậm chí còn sẽ bị đánh.
Nhưng bây giờ, chỉ cần Huyết Klee có thể thắng đối phương, thì có thể giữ được thể diện của nó.
Nó và Huyết Klee đều là thiên tài cấp Ma Hoàng trung vị, nhưng vẫn kém hơn Huyết Klee không ít, đám người Huyết Klee và Huyết Đông Áo đều là thiên tài xếp hạng top 5 gia tộc, còn xếp hạng của nó thì thấp hơn không ít.
Huyết Ster nhìn Huyết Star, trong lòng không khỏi hừ lạnh.