Rầm!
Đúng vào lúc này, trong cơ thể của Bàn Đại Tinh đột nhiên bộc phát ra một luồng khí thế mạnh mẽ, còn mạnh hơn trước đó không chỉ mấy lần.
Nó đã thăng cấp!
Từ cấp Hoàng trung vị tiến vào cấp Hoàng thượng vị!
Trên mặt các loài Hắc Ám như Huyết Keppel, Huyết Leo đã hoàn toàn ngây ngốc, cơ thịt bên khóe mắt điên cuồng co rúm lại, giờ phút này hoàn toàn không biết nên làm biểu cảm gì.
Bảy con sinh linh Huyết Hải, chỉ vì đẩy một con sinh linh Huyết Hải cấp Hoàng trung vị lên cấp Hoàng thượng vị, chúng nó cảm thấy thiệt thòi lớn.
Cho dù chúng nó là Huyết tộc cao quý sinh ra trong mười ba thị tộc, của cải đều xa xỉ, cũng vốn không dám nghĩ đến chuyện không hợp với lẽ thường như thế.
Đó chính là bảy con sinh linh Huyết Hải!
Đặt chúng ở bên ngoài, tuyệt đối sẽ dẫn đến tranh mua, thậm chí chỉ sợ kể cả tồn tại cấp Ma Tôn đều sẽ không nhịn được động lòng.
Kết quả ở chỗ Huyết Tử này chỉ có nước bị cắn nuốt.
Thật sự.
Chúng nó hoài nghi nghiêm trọng có phải Huyết Tử vốn không biết đến giá trị của sinh linh Huyết Hải không, nhưng mà nhìn dáng vẻ bình tĩnh kia của hắn, trong lòng chúng nó lại không nhịn được trở nên dao động.
Hắn thật sự có xuất thân hạ giới sao?
Vì sao thoạt nhìn còn xa xỉ hơn cả chúng nó? Còn bình tĩnh vậy?
“Không tệ! Không tệ!” Phân thân Huyết Thần nhìn xem sinh linh Huyết Hải tăng lên một vòng ở trước mặt, cực kỳ vui vẻ trong lòng.
Không ngờ lại thuận lợi như vậy, mới mấy tiếng mà thôi đã bắt được bảy con sinh linh Huyết Hải, cũng thuận lợi khiến Bàn Đại Tinh tiến vào cấp Hoàng thượng vị.
Thật sự còn đơn giản hơn trong dự đoán của hắn rất nhiều.
Hắn vốn dự tính lần này ở biển máu Bất Tử có thể khiến cho Bàn Đại Tinh tiến vào cấp Hoàng thượng vị đã rất tốt, nhưng hiện giờ xem ra, cấp Hoàng tuyệt đỉnh cũng không phải không có khả năng.
Đương nhiên hắn cũng biết đây đều là công lao của hai người Huyết Keppel và Tử Dạ, bằng không nếu như chỉ dựa vào bản thân hắn, sợ rằng không thể bắt được nhiều sinh linh Huyết Hải trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
Quả nhiên, may mắn của ba người tăng thêm vào nhau, thật sự có thể dẫn đến một chút biến đổi về chất.
“Hai vị thật sự là ngọa long và phượng sồ của ta.” Phân thân Huyết Thần nhìn xem Huyết Keppel và Tử Dạ, không nhịn được cảm khái.
Huyết Keppel: “???”
Tử Dạ: “???”
Không biết vì sao, bọn họ cứ cảm thấy giọng điệu của phân thân Huyết Thần hết sức kỳ quái.
Hơn nữa cái gì gọi là ngọa long phượng sồ?
Đang khen ngợi bọn họ sao?
Nhưng mà bọn họ chưa từng nghe lời khen ngợi nào như thế cả.
“Khụ khụ.” Phân thân Huyết Thần đột nhiên phát hiện không ổn, quá mức cao hứng nên đã nói ra tiếng lòng, vội vàng ho một tiếng nói: “Không có gì, không có gì, các ngươi đừng nghĩ nhiều.”
“Vương Đằng đại ca, có phải ngươi đang mượn may mắn của ta không?” Tử Dạ giống như nghĩ đến điều gì, ý vị sâu xa liếc nhìn phân thân Huyết Thần, đột nhiên truyền âm nói.
“Ha ha ha…” Vương Đằng không khỏi cười khan một tiếng, truyền âm nói: “Lại đã bị ngươi nhìn ra.”
“Biểu hiện của ngươi rất rõ ràng.” Tử Dạ liếc xéo nói: “Nhưng loài Hắc Ám Huyết tộc này cũng có chỗ nào đặc thù sao?”
“Nó cũng như ngươi, đều là loại người tương đối may mắn kia.” Vương Đằng không hề giấu giếm, nói.
“Thì ra là thế.” Tử Dạ không để lại dấu vết liếc xéo Huyết Keppel, lại có một cảm giác thấy được đồng loại.
Từ nhỏ nàng đã tương đối may mắn, bằng không đã không thể ở giới Hắc Ám tầng thứ nhất lớn lên cấp tốc như vậy, trong khi loài Hỗn Huyết khác vẫn là cấp Chiến Binh, nàng đã vượt qua người trước, đạt đến cấp Chiến Tướng.
Nhưng giới Hắc Ám tầng thứ nhất rốt cuộc là phát triển cực hạn của nàng, hiện giờ Vương Đằng dẫn nàng ra, tương lai của nàng nhất định không có giới hạn.
Đối với một điểm này, trong lòng Vương Đằng cũng hơi hiếu kỳ.
“Đợi lát nữa ta cũng kiếm cho ngươi một sinh linh Huyết Hải, đến lúc đó luyện chế thành Huyết khôi lỗi, tác dụng không ít.” Vương Đằng nói.
“Ừm.” Ánh mắt Tử Dạ sáng ngời, gật đầu nhẹ đến không thể phát hiện.
Nàng đều nhìn thấy phản ứng của vài loài Hắc Ám Huyết tộc này, sinh linh Huyết Hải kia nhất định không đơn giản.
Hơn nữa nàng nhìn xem dáng vẻ của Bàn Đại Tinh, trong lòng cũng tương đối yêu thích, ngược lại rất muốn làm một con chơi đùa.
Tử Dạ dù sao vẫn là một bé gái, hơn nữa tuổi không hề lớn, sao có thể từ chối nổi một con vật cưng vừa dễ chơi lại dùng tốt, còn hơi ngốc nghếch đáng yêu chứ.
“Chúng ta tiếp tục!”
Vương Đằng cười he he, kêu phân thân Huyết Thần tiếp tục thỉnh thoảng gặp sinh linh Huyết Hải.
Thật hiển nhiên, chuyện này vốn không hề có kỹ xảo gì đáng nói, trước đó hắn có thể bắt được bảy con sinh linh Huyết Hải, hoàn toàn dựa vào ngẫu nhiên gặp được.
Nhưng một lần này, đã qua trọn vẹn năm tiếng vẫn không gặp được một con sinh linh Huyết Hải nào, khiến Vương Đằng hơi thất vọng.
“Hay là kế hoạch tác chiến may mắn của ta thất bại?”
Bên trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng không khỏi sờ cằm, thầm nghĩ trong lòng.
May mắn này hoàn toàn hư vô mờ mịt, không thể nắm lấy, có khi có tác dụng, ccos khi vốn không hề có ảnh hưởng gì.
Mới vừa rồi có thể ngẫu nhiên gặp được bảy con sinh linh Huyết Hải, đại khái là do may mắn của ba người thêm vào, sinh ra một ít phản ứng kỳ diệu.
Nhưng loại phản ứng này chưa chắc sẽ luôn luôn duy trì, có thể cần thời gian chờ đợi nhất định.
Cũng may Vương Đằng rất có kiên nhẫn, hơn nữa thời gian mới trôi qua chưa đến một ngày, hắn hoàn toàn chờ đợi được, vì thế trực tiếp khoanh chân ngồi trên tàu cao tốc Huyết Linh, để tàu cao tốc tự mình di chuyển.
Lại qua thêm ba tiếng nữa, cũng không biết tàu cao tốc Huyết Linh bay đến đâu, trước mắt đột nhiên xuất hiện một vùng sương mù máu nồng đậm.
Phân thân Huyết Thần chấn động tinh thần, chậm rãi mở mắt ra.