Đoán chừng đối phương không thể ngờ đến nổi, khống chế của thể Huyết Thần đối với máu căn nguyên đã đạt đến trình độ không phải người, chỉ cần có người động tay chân với máu căn nguyên của hắn, nhất định sẽ bị hắn cảm ứng được.
Nếu như khoảng cách rất xa, cảm ứng này có thể còn không rõ ràng như thế, nhưng có lẽ đôi bên đều ở trong biển máu Huyết Tử này, khoảng cách sẽ không quá xa.
Đoán chừng lúc trước những thiên tài nắm giữ thể Huyết Thần đều ngầm hiểu ở trong lòng chứ không nói ra chôn giấu bí mật này ở dưới đáy lòng, bởi vậy người ngoài vốn không biết đến huyền bí của thể Huyết Thần.
Chuyện này cũng thật bình thường, sẽ không có ai tùy tiện tuyên dương ra ngoài bí mật về thể chất của mình, luôn phải lưu lại vài át chủ bài.
Lại vừa vặn để lại cho Vương Đằng một chút tính khả thi.
“Hừ!”
Vương Đằng hừ lạnh một tiếng, sát ý sôi trào trong lòng.
“Ta ngược lại muốn nhìn xem là kẻ nào động vào máu căn nguyên của ta?”
Máu căn nguyên chính là thứ then chốt nhất của một sinh linh, hiện giờ lại bị người lấy phương thức như vậy trộm đi, sao trong lòng hắn có thể bình tĩnh được, nhất định phải tìm ra đối phương, để giải quyết.
Bên ngoài, ở trên tàu cao tốc Huyết Linh, một chút minh ngộ cũng dâng lên ở trong lòng phân thân Huyết Thần. Hắn chậm rãi mở to mắt, một đường sắc bén lóe lên nơi đáy mắt.
“Huyết Tử điện hạ, chúng ta phải đi vào trong màn sương mù máu này sao?”
Huyết Keppel thấy phân thân Huyết Thần thật lâu không nói gì, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, thấy giờ phút này hắn mở to mắt ra, nó mới dám hỏi.
“Các ngươi có biết nơi đây là đâu không?” Phân thân Huyết Thần hỏi.
“Mới vừa rồi bọn ta đã nhìn xem bản đồ, cũng không tìm được miêu tả có liên quan với nơi đây.” Huyết Keppel lắc đầu nói.
Phân thân Huyết Thần nhíu mày, lấy tấm bản đồ kia của thị tộc Gangrel ra nhìn xem.
Thật ra phương hướng ở bên trong biển máu Bất Tử rất khó phán đoán.
Vùng biển này quá mức rộng lớn, hơn nữa một vài hải vực vốn không có tồn tại mang tính tiêu chí gì cả, rất khó phân rõ phương hướng và khu vực.
Ở trên tấm bản đồ của thị tộc Gangrel chỉ đánh dấu các khu vực chúng nó đã từng thăm dò, thêm với đánh dấu một vài nơi có tính tiêu chí.
Nếu như không đến những nơi có tính tiêu chí này, tuyệt đối rất khó phán đoán được vị trí của chỗ giờ phút này.
Thậm chí cho dù đã đến những nơi đó cũng chưa chắc đã có thể phối hợp được với nơi đánh dấu trên bản đồ. Bởi vì rất nhiều chỗ trong biển máu Bất Tử cực kỳ tương tự nhau, không vào sâu bên trong đó, rất khó hoàn toàn phân rõ ràng.
Một chỗ tương tự nhất trong đó hoàn toàn chính là chỗ bao phủ sương mù máu hoàn toàn không tiêu tan này.
Phân thân Huyết Thần nhíu mày, trước đó hắn không đặc biệt chú ý đến hướng đi của tàu cao tốc Huyết Linh, kết quả trong bất tri bất giác đã bay đến nơi đây, hiện giờ cũng rất khó phán đoán vị trí của nơi này.
“Thôi bỏ đi, nếu như là nơi tập hợp may mắn của ba người bọn ta, nơi này lại kém cũng sẽ không thể kém được đến đâu.”
Ánh mắt hắn lóe lên, không nghĩ nhiều nữa, lập tức vung tay lên, để cho tàu cao tốc Huyết Linh bay nhanh vào trong sương mù phía trước.
Vù ~
Một trận gió mạnh thổi qua, sương mù màu đỏ tươi nồng đậm đến cực điểm kia không hề có vẻ gì sẽ tiêu tán đi, ngược lại càng nồng đậm hơn.
Sau khi tiến vào màn sương mù máu, phân thân Huyết Thần lập tức cảm thấy tinh thần lực của mình nhận lấy lực cản, giống như rơi vào trong vũng bùn, dừng bước ở ngoài trăm mét, không cách nào tiếp tục cảm ứng được nơi ở xa hơn nữa.
Các loài Hắc Ám như Huyết Keppel hiển nhiên cũng cảm thấy một điểm này, thậm chí còn không bằng hắn, chỉ có thể cảm ứng được trong phạm vi mấy chục mét, sắc mặt của chúng nó lập tức ào ào thay đổi.
“Đều cẩn thận một chút, sương mù của nơi này không thích hợp.” Phân thân Huyết Thần thản nhiên nói.
Khác với màn sương mù máu bị ngọn lửa ở dưới đáy biển bốc hơi lên, sương mù máu của nơi này rõ ràng có vấn đề.
Bên trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng mở to mắt, từng sợi niệm lực tinh thần điên cuồng thổi quét ra từ chỗ mi tâm của hắn, nhập vào trong đầu phân thân Huyết Thần, sau đó tuôn ra từ trong đầu hắn.
Trong phút chốc, phân thân Huyết Thần lập tức cảm thấy trước mắt sáng rõ, phạm vi có thể cảm ứng được trở nên rộng rãi lên.
Vốn chỉ có thể cảm ứng được trong phạm vi trăm mét, hiện giờ ít nhất có thể cảm ứng được trong phạm vi năm trăm mét.
Khoảng cách này đủ để cho hắn kịp thời làm ra ứng đối với một vài nguy hiểm.
Vèo!
Đúng vào lúc này, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên, trong cảm giác của Vương Đằng, một tia sáng màu đỏ đột nhiên bắn ra từ dưới đáy biển, mục tiêu nhằm thẳng vào Tử dạ ở bên cạnh phân thân Huyết Thần.
“Đi!”
Phân thân Huyết Thần hơi híp mắt lại, vung tay lên, từng tia sáng màu đen bộc phát ra từ trong tay hắn, hóa thành từng Hỏa Thiệt màu đen, nghênh đón tia sáng màu đỏ kia.
Rầm!
Đôi bên va chạm vào nhau, bộc phát ra một trận nổ vang.
Tia sáng màu đỏ kia giống như không ngờ phân thân Huyết Thần có thể cảm ứng được tồn tại của nó, định né tránh đã không còn kịp, trực tiếp đụng phải, vừa lúc bị trói gô lại.
Dáng vẻ của nó cũng theo đó lộ ra hoàn toàn, rõ ràng là một loại cá dài nhỏ tản ra tia sáng màu đỏ tươi.
“Kiếm Huyết ngư!” Các loài Hắc Ám như Huyết Keppel vừa thấy đã nhận ra nó, không nhịn được kinh giọng nói
Kiếm Huyết ngư?
Phân thân Huyết Thần nghe thấy tiếng kêu kinh hãi của các loài Hắc Ám như Huyết Keppel, chân mày không nhịn được cau lại.
Tên thật chuẩn xác.
Hắn quan sát loài cá có thân hình dài nhỏ trước mặt, thoạt nhìn thật sự giống như một thanh kiếm ngắn.
Chủ yếu nhất là đầu và bên cạnh thân thể của nó đều vô cùng sắc bén, thân thể có vảy màu đỏ tươi nhưng lại tản mát ra sáng bóng của kim loại, nếu như bị nó đánh trúng, chỉ sợ không hề có gì khác bị một thanh kiếm đánh trúng.