Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3898 - Chương 3898. Tộc Kiếm Huyết Ngư Đuổi Giết! Tiểu Thế Giới Tinh Thú Cấp Hoàng Tuyệt Đỉnh! Huyết Sát Vũ Sát Đại Trận! Cõng Nồi!

Chương 3898. Tộc Kiếm Huyết ngư đuổi giết! Tiểu thế giới tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh! Huyết Sát Vũ Sát đại trận! Cõng nồi!
Chương 3898. Tộc Kiếm Huyết ngư đuổi giết! Tiểu thế giới tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh! Huyết Sát Vũ Sát đại trận! Cõng nồi!

Ngẫm lại thật khủng bố.

“Thế nào? Không có?” Phân thân Huyết Thần liếc nhìn nó, nhàn nhạt hỏi.

“Có! Tại sao không có! Phải có!” Kiếm Ngư Bát giật nảy cả mình, vội vàng đáp lời.

Nó lập tức há mồm phun ra một tia sáng màu đỏ, bay lên trên tàu cao tốc Huyết Linh, dừng ở trong tay phân thân Huyết Thần.

Ánh mắt phân thân Huyết Thần lóe lên, phát hiện thứ này rõ ràng là một cục xương cá, trên xương cá khắc một bức bản đồ hải vực cực kỳ cẩu thả, thoạt nhìn giống như chữ gà bới.

“…” Phân thân Huyết Thần cạn lời liếc nhìn nó, hỏi: “Bản đồ này của ngươi do ai vẽ vậy? Có thể vẽ thành như vậy, đúng là nhân tài.”

“Ơ… cái này là do ta vẽ.” Kiếm Ngư Bát lúng túng nói.

“Còn có bản đồ nào kỹ càng hơn chút không?” Phân thân Huyết Thần cảm thấy đầu hơi đau, cá này là gì chứ, bản đồ còn phải tự vẽ, cá này còn có thể có chút tiền đồ hơn không?

“Không có.” Kiếm Ngư Bát rất xấu hổ, nhưng rất nhanh đã ánh mắt lóe lên, nói: “Đúng rồi, có lẽ trên thân lão tổ cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia có bản đồ càng đầy đủ hơn.”

“A?” Phân thân Huyết Thần cũng phản ứng lại, mới vừa rồi đi quá nhanh, quên lục soát thân cá.

Vèo! Vèo! Vèo…

Phía sau, một đám Kiếm Huyết ngư đuổi theo, phát động công kích về phía tàu cao tốc Huyết Linh, từng ánh kiếm màu đỏ tươi bay nhanh đến, phá vỡ lớp sương mù máu, từ trên cao hạ xuống.

“Các ngươi đi giải quyết những Kiếm Huyết ngư đó trước.”

Phân thân Huyết Thần nhíu mày, cảm thấy hơi phiền, lập tức mở miệng nói với đám Huyết Keppel.

“Dạ!”

Các loài Hắc Ám như Huyết Keppel tỏ vẻ khổ sở, mới vừa va chạm với lĩnh vực của Kiếm Huyết ngư cấp Hoàng thượng vị kia, vết thương còn chưa hoàn toàn khôi phục, hiện giờ lại phải xuất chiến, thật sự chính là cu li.

Nhưng mà đối mặt với mệnh lệnh của phân thân Huyết Thần, chúng nó không dám cãi lại, chỉ có thể thành thật ra tay.

Rầm! Rầm! Rầm…

Từng lĩnh vực bay lên từ trên thân vài loài Hắc Ám Huyết tộc này, nghiền áp ra sau lưng, chúng nó dù sao cũng là thiên tài cấp Ma Hoàng trung vị, đối phó với một vài Kiếm Huyết ngư cấp thấp vẫn dư dả.

Lập tức, có rất nhiều Kiếm Huyết ngư bị đánh chết, khiến mùi máu tanh ở xung quanh càng nồng đậm hơn.

Phân thân Huyết Thần lại một lần nữa nhắm mắt lại, vừa phóng thích niệm lực tinh thần ra, nhặt bong bóng thuộc tính ở phía sau, vừa chờ đợi tin tức từ bên phía bản thể.

Bên trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng vung tay lên, thân hình của Kiếm Huyết ngư cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia lập tức hiện ra, từng sợi niệm lực tinh thần tràn ngập ra từ chỗ mi tâm của hắn, cảm ứng thân hình của Kiếm Huyết ngư này.

“Có!”

Chỉ trong một lúc, một mảnh không gian không hề nhỏ đã xuất hiện ở trong cảm ứng của hắn.

Tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh đã có thể mở ra tiểu thế giới của bản thân, trước đó tiểu thế giới kia của nó va chạm với Elizabeth chính là ảo ảnh, tuy rằng bị hủy, nhưng sẽ không hề ảnh hưởng đến không gian tiểu thế giới ở bên trong cơ thể này, do đó có thể bảo vệ giữ lại được.

Niệm lực tinh thần của Vương Đằng lập tức xâm nhập vào bên trong tiểu thế giới này, cảm ứng một phen, ánh mắt dần dần sáng lên.

“Chậc! Bảo bối không ít.”

Hắn cảm ứng được rất nhiều bảo vật trong biển ở bên trong tiểu thế giới kia, ví dụ như huyết san hô, huyết bối vân vân.

Thậm chí có cả tinh cốt, tinh hạch của tinh thú trong biển, còn có cả một ít khoáng thạch sinh ra từ trong biển máu Bất Tử, những bảo vật này đều là bảo vật của biển máu Bất Tử, trước khi tiến vào biển máu Vương Đằng đã từng tìm hiểu tới, không ngờ hiện giờ lại có được chúng bằng phương thức này.

Cùng lúc đó, hắn còn nhìn thấy một đống Huyết Hải nguyên tinh giống như ngọn núi nhỏ.

Vừa liếc sơ qua, đoán chừng những Huyết Hải nguyên tinh này còn nhiều hơn Huyết Hải nguyên tinh trước đó hắn nhận được.

Nếu như để cho người ngoài biết, lần đầu tiên hắn tiến vào biển máu Bất Tử đã nhận được nhiều Huyết Hải nguyên tinh như vậy, đoán chừng ánh mắt đều sẽ ghen tỵ đến đỏ.

“Thật sự là chó nhà giàu! Không đúng, đây là cá nhà giàu!” Bản thân Vương Đằng cũng líu lưỡi không thôi.

Xem ra Kiếm Huyết ngư cấp Hoàng tuyệt đỉnh này đã giết đúng.

Không giết nó, làm sao có thể có được nhiều bảo vật như vậy.

Đúng rồi, còn vài Kiếm Huyết ngư cấp Hoàng trung vị kia nữa, đoán chừng bảo vật của chúng nó cũng không ít, đến lúc đó phải kiểm kê xem.

Vương Đằng cố gắng để cho mừng trộm trong lòng mình bình ổn lại, không thể nghĩ nữa, lại nghĩ nữa sẽ không nhịn được cười ra tiếng.

May mắn đáng chết này!

Sau đó hắn tìm kiếm một phen ở trong không gian tiểu thế giới của tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh này, không bao lâu quả nhiên tìm được một tấm bản đồ, không biết tường tận hơn tấm bản đồ giống như chữ gà bới của Kiếm Ngư Bát kia bao nhiêu lần.

Không có đối lập thì không có thương hại.

Hoàn toàn là khác nhau một trời một vực, có thể vẽ ra tấm bản đồ giống như chữ gà bới kia, Kiếm Ngư Bát coi như là cá tài trong Kiếm Huyết ngư rồi.

“Thật tốt, có tấm bản đồ này, sẽ dễ làm việc hơn.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, nhìn chăm chú vào tấm bản đồ trước mặt, trong lòng lập tức có chủ ý.

Ở trên tấm bản đồ này có rất nhiều dấu hiệu, chính là những nơi nguy hiểm nhất ở trong hải vực Huyết Côn này, bình thường chỉ có một vài sinh linh sinh tồn ở trong vùng hải vực này biết được, rất nhiều Huyết tộc đều không biết.

Mà một vài nơi nguy hiểm, nếu như lợi dụng tốt thì sợ rằng kể cả loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị cũng khó mà chống đỡ nổi.

Hiện giờ Vương Đằng vừa vặn có thể lợi dụng vài nơi nguy hiểm này để chôn giết vài loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia.

“Viên Cổn Cổn, tìm giúp ta một trận pháp cấp Thánh hệ Hắc Ám.” Vương Đằng không do dự nữa, lập tức ra lệnh.

“Trận pháp cấp Thánh hệ Hắc Ám?!” Viên Cổn Cổn hơi sửng sốt, lập tức phản ứng lại kịp, sắc mặt ngưng trọng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Mấy con chuột bự vẫn luôn đi theo sau lưng, tìm một cơ hội xử lý chúng nó.” Vương Đằng thản nhiên nói.

Hết chương 3898.
Bình Luận (0)
Comment