Tuy rằng cảm thấy thật xỏ lá, nhưng chúng nó cũng biết, nếu như bị vài lão tổ kia bắt được, chúng nó tuyệt đối không hề có kết cục tốt đẹp gì, do đó chỉ có thể ký thác hy vọng lên trên người Huyết Tử.
“Hừ!”
Ánh mắt phân thân Huyết Thần lóe lên, không khỏi hừ lạnh một tiếng, cười lạnh nói: “Định quấy nhiễu tốc độ của ta, còn không muốn bị tiêu hao nguyên lực, nào có chuyện tốt như vậy chứ.”
Rầm!
Vừa dứt lời, một luồng dao động nguyên lực mạnh mẽ bộc phát ra từ trên người hắn, sau đó tia sáng lưu chuyển, hóa thành một mảng bụi màu xanh đậm, chi chít dày đặc trải rộng ra ở phía trước hắn.
“Đi!”
Phân thân Huyết Thần vung tay lên, một cơn gió mạnh thổi qua, kéo theo mảng bụi màu xanh đậm kia, dung nhập vào trong màn sương mù máu phía sau.
Ám Độc Phấn Trần!
Phân thân Huyết Thần lại một lần nữa sử dụng ‘Ám Độc Phấn Trần’, hơn nữa kịch độc thêm vào một lần này càng nhiều hơn, khiến cho độc tố trở nên phức tạp vô cùng, cho dù không uy hiếp được đến sinh mệnh của cấp Ma Hoàng thượng vị, nhưng tuyệt đối đủ để cho chúng nó lĩnh đủ.
Hơn nữa loại độc tố phức tạp vô cùng này, nếu như muốn giải, trong chốc lát chắc chắn vô vọng.
Do đó một khi vài tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị kia trúng chiêu, nhất định sẽ bị ảnh hưởng.
Các loài Hắc Ám như Huyết Keppel, Huyết Leo nhìn thấy một màn này, ánh mắt lập tức lóe lên, tiếp đó nhìn ra đằng sau.
Nếu như chúng nó không nhớ nhầm, trước đó Huyết Tử đã dùng một chiêu này độc chết không ít Kiếm Huyết ngư.
“Có chuyện gì vậy?”
“Cẩn thận, có độc!”
“Đồ khốn, thằng nhãi ranh kia dùng độc!”
…
Trong thoáng chốc, các tiếng quát lớn truyền đến từ phía sau, sương mù dao động kịch liệt, vài cấp Ma Hoàng thượng vị kia điên cuồng thi triển thủ đoạn, muốn xua tan sương mù.
Nhưng mà không hề nghi ngờ chuyện này rất khó thực hiện.
Nếu như chỗ sương mù này dễ xua tan như vậy, chúng nó đã sớm xua tan rồi, việc gì phải chờ đến bây giờ.
Hiện giờ độc tố dung nhập vào bên trong lớp sương mù, không thể tách ra, chúng nó phải tránh độc tố không chỗ nào không có, nhất định phải xua tan sương mù kia.
Cái này là hố do phân thân Huyết Thần đào ra cho chúng nó.
Thật sự cho rằng hắn không có biện pháp nào để khống chế ngược chúng nó sao.
Từng tiếng gầm giận dữ vô cùng bực tức truyền đến từ phía sau, vài loài Hắc ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia hiển nhiên trúng độc không nhẹ, bằng không tuyệt đối sẽ không phẫn nộ như vậy.
Rầm!
Cuối cùng chúng nó vẫn không nhịn được ra tay, lấy thủ đoạn bạo lực tuyệt đối nghiền áp bốn phía, tạm thời đẩy sương mù ra.
Phân thân Huyết Thần cười lạnh lùng, lại ra tay lần nữa, không ngừng có ‘Ám Độc Phấn Trần’ ngưng tụ ra, bay về sau.
Thủ đoạn này là thủ đoạn công kích trên phạm vi lớn tốt nhất, hơn nữa đầy đủ… ghê tởm.
Không có lực công kích mạnh, nhưng đủ để ghê tởm những cấp Ma Hoàng thượng vị này.
Trong trận đánh giằng co này, chiến chính là sự chịu đựng, chiến chính là tốc độ, nhưng phân thân Huyết Thần lại cố tình muốn liều với chúng nó một phen xem thủ đoạn của ai càng bẩn hơn.
Dù sao không quan tâm là thủ đoạn gì, chỉ cần có thế chiếm cứ ưu thế thì chính là thủ đoạn hay.
Các loài Hắc Ám như Huyết Keppel, Huyết Leo hai mặt nhìn nhau, trong lòng vừa mừng vừa sợ, không ngờ kịch độc này lại thật sự chặn được vài vị lão tổ cấp Ma Hoàng thượng vị kia, xem ra trước đó chúng nó đã xem thường thủ đoạn này.
…
Thời gian lại lần nữa trôi qua.
Ngay khi phân thân Huyết Thần đang dây dưa với vài loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị, Vương Đằng đang cấp tốc bày trận.
Lúc tiến độ của ‘Huyết Sát Vũ Sát đại trận’ đi được hai phần ba, Vương Đằng đột nhiên cảm thấy dao động không gian ở khu trung tâm trở nên kịch liệt.
“Có chuyện gì vậy?”
Hắn không khỏi sửng sốt, nhíu mày nhìn về phía trung tâm.
Đôi mắt Chân Thị mở ra, nhìn khu vực kia, ánh mắt của Vương Đằng lập tức khẽ chớp.
“Chẳng lẽ hang ổ kia muốn mở ra sao? Hình như vài người kia đang chờ đợi cái gì đó.”
Hắn thầm suy đoán trong lòng, không khỏi trở nên hơi gấp gáp.
Nếu như hang ổ kia mở ra vào lúc này, vài người kia nhất định sẽ tiến vào trong đó trước, như vậy thật sự bất lợi cho hắn.
Ầm rầm!
Sương mù ở trung tâm bắt đầu chấn động kịch liệt lên, mơ hồ có tiếng nổ vang giống như sấm sét truyền ra, khiến sắc mặt của Vương Đằng ngưng trọng hơn vài phần.
Hắn không do dự nữa, cho dù nói như thế nào, hiện giờ trận pháp đã bố trí được hai phần ba, cũng không thể bỏ qua được, việc duy nhất hắn có thể làm chính là cấp tốc hoàn thành bố trí trận pháp này, sau đó lại tiến vào khu vực trung tâm nhìn xem tình huống cụ thể.
Đoán chừng truyền thừa kia không dễ lấy như vậy, cho dù vài người kia vào trước, cùng lắm thì để cho chúng nó dẫn đầu trước một bước mà thôi.
Ầm ầm ầm!
Tiếng động chấn động càng ngày càng kịch liệt, dao động không gian của khu vực kia cũng không ngừng tăng mạnh ở trong mắt Vương Đằng, giống như nổi lên cái gì.
"Phải nhanh một chút, bằng không dao động không gian kia thật sự có thể ảnh hưởng đến độ ổn định của trận pháp.”
Ánh mắt của Vương Đằng ngưng lại, gần như điều động niệm lực tinh thần của bản thân đến cực hạn, nhưng vẫn không đủ, chỉ mong giờ phút này phân thân Huyết Thần cũng ở đây, hai người hợp lực mới có thể tăng tốc độ lên đến nhanh nhất.
Nghĩ là làm.
Hắn đã không có biện pháp nào khác nữa, hiện giờ có thể cắn răng đưa binh đi chiêu hiểm.
Một ý niệm lập tức truyền ra, liên hệ với phân thân Huyết Thần, kêu hắn nhanh chóng đến hỗ trợ.
…
Vừa vặn giờ phút này phân thân Huyết Thần cách khu vực tràn ngập huyết sát này không xa, trước đó hắn vẫn luôn dẫn các loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia chạy vòng vòng ở bên ngoài khu vực này.
Có thể kể cả vài loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia đều không phát hiện ra, khu vực mình truy tung vẫn luôn xoay quanh trong một phạm vi.
Đương nhiên, chúng nó càng không thể tưởng tượng được, bản thể của Vương Đằng đã thoát khỏi cảm giác của chúng nó.