Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3916 - Chương 3916. Huyết Sát Vũ Sát Đại Trận, Mời Các Vị Lão Tổ Đánh Giá! (2)

Chương 3916. Huyết Sát Vũ Sát đại trận, mời các vị lão tổ đánh giá! (2)
Chương 3916. Huyết Sát Vũ Sát đại trận, mời các vị lão tổ đánh giá! (2)

Lúc hai bên chuẩn bị bùng nổ đại chiến, một tia sáng bay nhanh đến từ đằng xa, nhập vào bên trong đầu huyết lang.

“Truyền thừa Huyết Côn xuất thế?! Thú vị!”

Một giọng nói tràn ngập từ tính truyền ra từ trong miệng huyết lang, mang theo một chút hăng hái.

Grào!

Quái vật biển rít gào, thừa dịp huyết lang phân thần đã dữ dội lao về phía nó, trong miệng rít gào, một cột sáng màu đỏ sậm bộc phát ra từ trong miệng.

“Không có thời gian chơi với ngươi.”

Huyết lang ngẩng đầu lên nhìn, một âm thanh truyền ra khỏi miệng, lập tức cực kỳ tao nhã bước ra một bước.

Rầm!

Công kích của quái vật biển lập tức rơi lên trên thân hình huyết lang, hoàn toàn tiêu diệt.

Nhưng mà…

Rầm!

Ngay sau đó, bóng dáng của huyết lang lại xuất hiện lần nữa, từ trên cao hạ xuống, nện lên trên đỉnh đầu quái vật biển, một móng sói đạp tới trước, đè lên trên đầu đối phương.

Uỳnh!

Đầu của quái vật biển lập tức giống như dưa hấu nổ tung, bỏ mạng tại chỗ.

Con sói to màu máu khẽ cười, mở cái miệng lớn ra, từng sợi máu màu đỏ tươi bay ra khỏi cơ thể quái vật biển, bị nó hút vào trong bụng.

“Hương vị không tệ!”

Huyết lang chép miệng, dưới chân khẽ giẫm, đã hóa thành một tia sáng màu đỏ tươi, biến mất ngay tại chỗ.

Ở các nơi trong biển máu Bất Tử, cảnh tượng tương tự có không ít, những loài Hắc Ám Huyết tộc nhận được tin tức đều chạy đến hải vực Huyết Côn.

Một trận chiến tranh đoạt xung quanh truyền thừa Huyết Côn đã là không thể tránh né, mưa bão sắp đến.

Bên trong hải vực Huyết Côn.

Sau khi tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia truyền tin tức ra đã lập tức nhằm vào phương hướng do máu căn nguyên chỉ dẫn.

Hiện giờ phân thân Huyết Thần tiến vào hải vực Huyết Côn, vốn không có chỗ nào khác để trốn, giống như cá trong chậu.

“Truyền thừa đã mở ra!”

Bên này, Vương Đằng cũng nhìn về phía cột sáng màu đỏ tươi kia, trên mặt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.

Truyền thừa kia cuối cùng vẫn mở ra trước, không thể đợi đến khi hắn giải quyết xong vài loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia.

Nhưng chuyện này cũng không có cách nào.

Không thể tất cả đều tiến hành dựa theo dự tính của hắn, đây là nhân tố không thể khống chế.

“Phải nắm chặt thời gian, ta cảm thấy chúng nó đã rất gần đây.”

Ánh mắt Vương Đằng khẽ chớp, lập tức cùng với phân thân Huyết Thần tăng nhanh tốc độ bày trận.

Hiện giờ còn dư lại ba trăm đường phù văn chưa minh khắc xong, nói nhiều thật ra không nhiều, nhưng ở dưới tình huống giành giật từng giây này, ba trăm đường phù văn thật sự có khả năng chính là mấu chốt liên quan đến sinh tử.

Viên Cổn Cổn ở bên cạnh càng nín thở, không dám thở mạnh, sợ quấy rầy đến Vương Đằng.

Hai trăm tám mươi đường!

Hai trăm năm mươi đường!

Hai trăm ba mươi đường!

Một trăm chín mươi đường!

Số lượng phù văn không ngừng giảm bớt, trận pháp càng ngày càng hoàn thiện, chẳng qua đây là trận pháp trong mắt Vương Đằng, hắn quan sát toàn cục, giống như trận pháp vô hình đang ở ngay trong mắt hắn.

Nhưng người ngoài tạm thời không nhìn thấy, càng không thể tưởng tượng nổi hắn đang bày ra một sát trận cấp Thần khủng bố bên trong hải vực mờ mịt này.

Rầm!

Nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng động nổ vang, càng ngày càng gần, càng lúc càng gần, mang theo một khí thế khủng bố cuốn đến.

“Huyết Tuyệt, ngày chết của ngươi đã đến!”

Một tiếng quát lớn cuồn cuộn đến, quanh quẩn ở trên không biển máu, kể cả khí huyết sát ở xung quanh đều bị tản đi không ít.

Viên Cổn Cổn và Icedis hơi biến sắc, quay đầu nhìn ra nơi xa.

Trong mơ hồ có thể nhìn thấy mấy bóng dáng đang cấp tốc đến.

Bên ngoài thân thể chúng nó tản ra tia sáng màu máu nồng đậm, có vẻ đặc biệt chói mắt trong sương mù màu máu.

“Vương Đằng!” Hai đứa Viên Cổn Cổn và Icedis lập tức nhìn về phía Vương Đằng.

Nhưng hai người Vương Đằng và phân thân Huyết Thần giống như không hề nghe thấy, tập trung khắc rõ phù văn cuối cùng.

Hết đường này đến đường khác, dưới niệm lực tinh thần của hắn vận chuyển, phù văn phức tạp huyền ảo kia lặng yên hạ xuống, hóa thành một ảo ảnh trận pháp cực lớn. Mỗi một đường phù văn đều nối tiếp, quấn quýt với nhau, tạo thành một tổng thể.

Một trăm đường phù văn!

Chín mươi đường phù văn!

Bảy mươi đường phù văn!

Thời gian trôi qua từng giây, tám loài Hắc Ám Huyết tộc kia lại càng đến gần, hùng hổ xông đến.

Rầm!

Chúng nó ra tay, cảm thấy khoảng cách đã đủ gần, hoàn toàn có thể đánh chết phân thân Huyết Thần.

Từng đường công kích nguyên lực hóa thành dấu quyền, dấu chưởng, dấu trảo vân vân, gào thét về phía chỗ Vương Đằng và phân thân Huyết Thần.

Nhưng điều khiến cho người ta kinh ngạc là phân thân Huyết Thần và Vương Đằng vẫn bất động, kể cả trốn đều không trốn đi, ánh mắt không hề chớp liếc nhìn hư không trước mắt, từng đường niệm lực tinh thần tuôn trào ra từ chỗ mi tâm của bọn họ, minh khắc phù văn ở trên hư không.

Viên Cổn Cổn và Icedis vô cùng khẩn trương, ánh mắt hoảng sợ, nhưng cũng biết giờ phút này chúng nó ở trong này cũng không thể giúp đỡ được gì, cuối cùng cắn chặt răng, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Nếu như để cho vài loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia nhìn thấy bọn nó, khó tránh khỏi sẽ hoài nghi.

“Ha ha ha, chết đi…”

Tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia phá tan từng lớp sương mù, chúng nó cảm nhận được phân thân Huyết Thần vẫn đứng tại chỗ không động đậy, cho rằng hắn đã không còn đường để chạy, lập tức vô cùng thoải mái cười ha ha.

Giờ phút này, khí tức của phân thân Huyết Thần và bản thể hoàn toàn đồng nguyên, vì thế kể cả mấy loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị này đều không nhận thấy được tồn tại của bản tôn Vương Đằng.

Nhưng cho dù cảm giác được, đoán chừng cũng sẽ không thèm để ý.

Bởi vì ở trong mắt chúng nó lúc này, phân thân Huyết Thần hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho dù có những người khác tồn tại hay không, trực tiếp đánh chết là được.

Rầm! Rầm! Rầm…

Cuối cùng từng đường công kích kia đều hạ xuống, đồng thời bao phủ lấy phân thân Huyết Thần và Vương Đằng, khơi dậy rất nhiều nước biển màu đỏ tươi ở vùng hải vực kia, sóng biển ngập trời.

“Đã chết chưa?!”

Hết chương 3916.
Bình Luận (0)
Comment