Tổng cộng tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị, bảo vật của chúng nó tuyệt đối không ít, nhìn xem khiến Vương Đằng hoa cả mắt.
“Phát tài! Phát tài!”
Nếu không phải vì duy trì hình tượng, giờ phút này hắn đã bật cười ha ha.
Thật sự là ngàn dặm đưa bảo vật!
Đoán chừng cho dù như thế nào thì Huyết Tàn Ma Tôn đều không thể ngờ nổi, tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị được nó phái đến đuổi giết hắn, kết quả lại thành đưa bảo vật cho hắn.
Vương Đằng để cho mình bình tĩnh lại, cũng không kiểm kê kỹ càng, hiện giờ không có thời gian, dù sao thứ này đã là của hắn, về sau có rảnh lại lấy ra.
Vì thế hắn thu huyết hạch đang cầm trong tay vào.
Huyết hạch này có thể xem như là không gian trữ vật vĩ đại, nhưng bên trong không hề có sức sống gì, không thích hợp dùng để sinh tồn, do đó chỉ có thể tích trữ vật chết.
Vương Đằng không hề tiếc nuối gì với việc này, có thể nhận được một không gian như vậy đã xem như là một thu hoạch vĩ đại.
Huyết hạch này có thể coi như là không gian trữ vật để sử dụng, cho dù nói như thế nào, nó đều xem như là một bảo bối.
“Chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
Tuy rằng Vương Đằng cố hết sức để cho mình bình tĩnh lại, nhưng khóe miệng vẫn không kiềm chế được nhếch lên một độ cong, Viên Cổn Cổn và Icedis lập tức không nhịn được hỏi.
“Huyết hạch này là đồ tốt, bên trong có không gian tiểu thế giới của tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị.” Vương Đằng không giấu giếm nữa, nói thẳng.
“Cái gì, không gian tiểu thế giới của tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị!” Viên Cổn Cổn chấn động trong lòng, có phần không thể tin nổi: “Tiểu thế giới của chúng nó không phải đã bị ngươi phá ra rồi sao?”
“Đoán chừng vào thời khắc sau cùng đã dung hợp lại với nhau, được bảo vệ.” Vương Đằng cũng không rõ ràng lắm, nhưng ngẫm lại hình dạng quỷ dị cuối cùng của quả cầu thịt kia, lại không hợp lẽ thường nữa hình như đều thỏa đáng thôi.
“Tám tiểu thế giới dung hợp, giới bích dày lên, tự nhiên có thể bảo vệ được.” Icedis nói.
“May mắn này của ngươi!” Viên Cổn Cổn tỏ vẻ cổ quái.
Vốn nếu như tiểu thế giới bị phá thì tuyệt đối không có khả năng giữ lại được, nhưng cố tình tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia lựa chọn dung hợp, bảo vệ không gian tiểu thế giới này lại, sau đó đã tiện nghi cho Vương Đằng.
“Không phải là ta may mắn, là ta gặp được người tốt!” Vương Đằng cảm khái.
Viên Cổn Cổn: “…”
Icedis: “…”
Xí, đồ không biết xấu hổ!
Nếu như tám loài Hắc Ám kia biết Vương Đằng phát cho chúng nó một tấm thẻ người tốt, đoán chừng sẽ ngay tại chỗ nhảy ra khỏi hầm mộ, cẩn thận lý luận một phen với hắn.
Ai con mẹ nó muốn làm người tốt chứ hả đồ trời đánh!?
“Đúng rồi, còn có một thứ tốt.” Vương Đằng vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Bên ngoài, phân thân Huyết Thần vẫy tay, vài lá cờ màu đỏ tươi kia đã bay từ đằng xa đến, rơi vào trong tay hắn.
Huyết Hồn phiên!
Đây là bảo vật do tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia mang đến, tạo thành một kết giới, vốn để đối phó với Vương Đằng đã đủ, ai ngờ hắn lại bố trí ra một trận pháp cấp Thánh, lập tức khiến cho tác dụng của Huyết Hồn phiên này bị giảm bớt, cuối cùng vẫn chưa phát huy ra tác dụng gì.
Chỉ có thể nói trời tính không bằng người tính, đoán chừng cho dù như thế nào chúng nó đều không thể ngờ nổi Vương Đằng vì đối phó với chúng nó, lại đã làm ra một trận pháp cấp Thánh.
Thủ đoạn này thật sự hơi nghịch thiên.
Vương Đằng quan sát Huyết Hồn phiên trước mắt, không khỏi có phần thấy cái mình thích lại thèm.
Hình như đây là một bảo vật rất không tệ.
Lấy trình độ phù văn của hắn cũng không khó nhận ra tác dụng của phù văn ở trên mặt nó, trừ bỏ hình thành kết giới ra thì Huyết Hồn phiên này còn có thể thu huyết hồn!
Huyết hồn này chính là hồn phách của một vài sinh linh được tẩm bổ bởi lực huyết tinh, do đó khiến cho nó trở thành huyết hồn, tiếp theo để cho Huyết Hồn phiên này sử dụng, có thể xem như là một loại thủ đoạn công kích tinh thần.
Đương nhiên, phương pháp chế tạo thật tà ác.
Dù sao phải thu hồn phách của sinh linh, lại còn thu số lượng lớn, thoạt nhìn không phải là bảo bối đứng đắn gì.
Nhưng mà Vương Đằng vẫn thật thích.
Cùng lắm thì không đi thu hồn phách của võ giả Nhân tộc, trực tiếp thu hồn phách của loài Hắc Ám không được sao.
Dù sao thứ này là do bản thân loài Hắc Ám chế tạo ra, dùng trên người bản thân chúng nó không có vấn đề quái gì cả.
“Tổng cộng tám Huyết Hồn phiên, có thể đạt đến cấp Tông sư đỉnh phong, nhưng hình như không hoàn chỉnh.” Vương Đằng cẩn thận nghiên cứu Huyết Hồn phiên trong tay một phen, không nhịn được sờ cằm, nói thầm.
Tạm thời cũng có thể dùng tám Huyết Hồn phiên này, nhưng hắn cảm thấy vẫn thiếu cái gì đó.
“Thiếu một lá cờ chủ!”
Vương Đằng ngẫm nghĩ một lúc, ánh mắt hơi sáng ngời.
Hắn đột nhiên nhớ ra, có một vài dụng cụ bảo vật có phân chia tử mẫu, ví dụ như một vài loại binh khí niệm lực tinh thần có phân tử mẫu, Huyết Hồn phiên này hiển nhiên nằm trong nhóm.
“Nếu thêm lá cờ chủ nữa, có lẽ có khả năng đạt đến cấp Thánh!” Vương Đằng thầm nghĩ trong lòng nói: “Chỉ không biết là bảo vật cấp Thánh đệ mấy kiếp?”
“Nếu như ta đoán không sai, có tám đến chín phần mười lá cờ chủ kia nằm trên người Huyết Tàn Ma Tôn.”
Tia sáng chớp lóe trong mắt hắn, có suy đoán.
Từ vừa mới bắt đầu hắn đã cảm thấy tám loài Hắc Ám kia là do Huyết Tàn Ma Tôn phái đến, dù sao trừ bỏ Huyết Tàn Ma Tôn ra thì không có ai có thù lớn như vậy, oán lớn như vậy với hắn.
Về phần Huyết Sát Ma Tôn kia, đoán chừng hiện giờ còn đang nghiên cứu ấm Huyết Tủy, chưa kịp phản ứng lại.
“Đáng tiếc, đối phương là cấp Ma Tôn, muốn lấy được lá cờ chủ kia còn hơi khó.” Vương Đằng không khỏi lắc đầu, cho dù hắn lại tự phụ nữa cũng không cho rằng mình có thể lấy được bảo vật của một cấp Ma Tôn từ trên người đối phương.
Huống hồ đôi bên còn có thù oán.