“Bổn tọa chuyển thế sống lại, chứng đạo ở kiếp này, không nghĩ tới lại bị tên oắt con nhà ngươi phát hiện.” Phân thân Huyết Thần nói nhỏ.
Suy diễn của Huyết Keppel, đúng lúc mượn dùng, hù chết Huyết tộc kia.
“?????” Huyết Kỳ La cũng bối rối cả người.
Thật hay giả vậy?
Chẳng lẽ người này thật sự là lão tổ chuyển thế trọng sinh?
Nếu không sao lại biến thái như vậy?
“Nhãi con, đã biết thân phận còn không mau quỳ xuống bái lễ.” Phân thân Huyết Thần bình tĩnh nói.
“...” Mặt Huyết Kỳ La xám ngắt.
Lại bảo nó quỳ xuống bái lễ!
Nếu thật sự là một vị lão tổ thì cũng thôi đi, chắc chắn nó sẽ quỳ, nhưng là một cấp Ma Hoàng hạ vị, còn không tự biết thân biết phận, sao nó có thể quỳ lạy được.
Quả thật là vô lý mà.
Nhưng lỡ đâu là thật thì sao?
Không sợ nhất vạn chỉ nhất vạn.
Lỡ đâu là thật, vậy chẳng phải nó đắc tội vị lão tổ này rồi sao, sau này sợ không thể lăn lộn trong Huyết tộc nữa?
“Sao vậy, còn không quỳ xuống!” Phân thân Huyết Thần chợt quát to một tiếng.
Vẻ mặt Huyết Kỳ La thay đổi không ngừng, do dự chốc lát, cuối cùng vân cắn răng, bịch một tiếng… quỳ xuống!
“...” Phân thân Huyết Thần.
Vãi bíp, quỳ thật này!
Huyết tộc này đúng thật là mẹ nó thiếu tâm nhãn.
Trong không gian thôn phệ, Vương Đằng trực tiếp cười ha ha, Viên Cổn Cổn và Icedis cũng không nhịn được cười.
“Nghịch, cũng là ngươi nghịch!” Viên Cổn Cổn không nhịn được giơ ngón cái về phía Vương Đằng.
“Ha ha ha… Huyết tộc này chắc chắn thiếu não!” Vương Đằng cười to nói.
“Khụ khụ!” Bên ngoài, phân thân Huyết Thần vội ho một tiếng nói: “Dập đầu! Dập đầu cho lão tổ ba cái, lão tổ liền ban thưởng cho ngươi một cơ duyên, giúp ngươi thuận lợi thăng lên cấp Ma Hoàng thượng vị.”
“Cơ duyên?!” Huyết Kỳ La hơi sững sờ, ngay sau đó mắt sáng lên, bình bịch dập đầu ba cái, không hề do dự.
“Đứa nhóc ngoan! Đứa nhóc ngoan! Lão tổ ta rất vui mừng, bây giờ liền ban thưởng cơ duyên cho ngươi.” Phân thân Huyết Thần nín cười, nói: “Tương lai ngươi không tốt cho lắm.”
Huyết Kỳ La chờ đợi nhìn hướng bóng tối.
Kết quả...
Ầm!
Một trận tiếng nổ vang lên, ở trong bóng tối, một ánh đao lớn mấy trăm trượng ầm ầm chém ra, ảnh ngược của ánh đao phát sáng kia chính là khuôn mặt mờ mịt của Huyết Kỳ La.
Huyết Kỳ La vừa sợ vừa giận.
Trong nháy mắt ánh đao giáng xuống, nó sửng sốt.
Nhưng cùng lúc đó nó cũng biết, mình bị lừa rồi.
Đệt cmn chứ lão tổ, lão tổ cái rắm, tên khốn này tuyệt đối là lừa nó, mệt nó còn ngây ngốc tin tưởng.
Cho tới bây giờ nó cảm thấy bản thân chưa từng ngốc như vậy.
Chủ yếu là trước đó bị thủ đoạn của đối phương dọa sợ, nó sử dụng lực căn nguyên, kết quả bị lĩnh vực của đối phương âm thầm nuốt mất.
Đây căn bản không phải thủ đoạn cấp Ma Hoàng hạ vị có thể có.
Cho nên nó mới có thể sinh lòng hoài nghi.
Kết quả bị lừa dối vớ vẩn một trận, nó suýt nữa tin.
Quỳ xuống dập đầu chẳng qua là thà tin rằng là có còn hơn là là không, sợ về sau bị nhớ thương.
Đừng xem thường phân lượng của một tồn tại cấp Thuỷ Tổ.
Đối với loài Hắc Ám mà nói, Thuỷ Tổ là tồn tại cực kỳ đáng sợ lại thần bí, thậm chí là nơi phát ra huyết mạch của bọn chúng, cho nên từ nhỏ trong huyết mạch bọn chúng đã có kính sợ không gì sánh nổi đối với Thuỷ Tổ.
Nếu không thiên tài như Huyết Kỳ La, sao sẽ bị tuỳ tiện bị doạ sợ.
Nói cho cùng, điều này có quan hệ lớn lao với phương thức truyền thừa của Huyết tộc.
Ầm ầm!
Lúc này, ánh đao đã ầm ầm chém xuống, trực tiếp bao phủ Huyết Kỳ La vào trong, nó hoàn toàn không kịp phản ứng.
Thật sự là ánh đao này quá đột ngột, hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của Huyết Kỳ La.
“Aaaaa...”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhưng lập tức bị tiếng ầm vang bao phủ.
Một đao kia, phân thân Huyết Thần thế mà sử dụng lực căn nguyên, cho dù Huyết Kỳ La có nội tình thâm hậu, cũng phải bị thương nặng hấp hối.
Một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị đỉnh phong, muốn giải quyết vẫn phải tốn chút thủ đoạn.
Bóng dáng phân thân Huyết Thần hiện ra trong Hắc Ám lĩnh vực, nhìn qua nơi bị ánh đao bao phủ trước mặt, không khỏi lắc đầu.
Tên nhóc ngốc này, thật dễ lừa gạt!
Nhưng mà nói trở lại, nếu như đối phương không dễ lừa gạt như vậy, hắn cũng không thể dễ dàng giải quyết đối phương như thế.
“Loài Hắc Ám Huyết tộc này quả thực bị ngươi lừa được.” Âm thanh tràn ngập ý cười của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.
“Chuyện này cũng không thể trách ta, muốn trách thì trách Huyết Keppel đi, đây là mưu kế của nó, ngươi đừng nói, còn dùng rất tốt.” Vương Đằng sờ cằm, khá vui vẻ: “Ta đây là chiêu mộ một nhân tài, thật đúng là có chút không nỡ giết nó.”
“...” Viên Cổn Cổn.
Hay lắm, người ta trung thành tuyệt đối với ngươi, ngươi thế mà vẫn muốn giết nó.
Viên Cổn Cổn không nhịn được thay Huyết Keppel mặc niệm ba giây.
Làm loài Hắc Ám Huyết tộc, thật là làm khó ngươi.
Nhưng điều này cũng không trách ngươi, sự ra đời của ngươi đã quyết định kết cục của ngươi.
Giữa lúc trò chuyện, ánh đao trước mặt cũng dần lắng xuống, phân thân Huyết Thần định thần nhìn lại, lại không khỏi nhướn mày.
Chỉ thấy Huyết Kỳ La hoàn toàn bị ánh đao chém thành hai nửa, máu me đầm đìa, dòng máu màu đỏ tươi nhuộm bóng tối thành đỏ tươi hoàn toàn, cực kỳ chói mắt.
Nhưng điều chân chính khiến phân thân Huyết Thần cau mày là, đối phương thế mà không chết.
Một đao ẩn chứa lực căn nguyên kia, thế mà không thể hoàn toàn giết được loài Hắc Ám Huyết tộc này, quả thực làm cho người ta kinh ngạc.
Huyết Kỳ La này có hơi ngốc, nhưng có thể thành danh ở nghìn năm trước, đủ để chứng minh sự bất phàm của nó.
Đúng lúc này, cái đầu vỡ ra hai nửa của Huyết Kỳ La thế mà đột ngột ngẩng lên, ánh mắt oán độc nhìn về phía phân thân Huyết Thần, một âm thanh theo đó truyền ra: “Tiểu súc sinh, nhục nhã hôm nay, ta nhớ kỹ rồi.”
“Ù ôi, còn chơi hung ác với ta à, hôm nay ngươi có thể đi hay không vẫn là vấn đề đó.” Ánh mắt phân thân Huyết Thần lạnh băng, lười nói nhảm với nó, Hắc Ám lĩnh vực xung quanh lập tức động đậy, lực lượng ăn mòn khủng bố tuôn trào về phía Huyết Kỳ La.