Loại hung hiểm khi trước, chỉ mình hắn có thể cảm nhận được.
Không cẩn thận, có thể sẽ phải thua cả ván cờ mất.
Hơn nữa chỉ bố trí ‘Huyết Sát Vũ Sát đại trận’ kia cũng đã tốn hết mấy chục vạn Huyết Hải Nguyên tinh của hắn, nếu lại làm thêm một cái, không phải lột luôn quần lót của hắn à.
May mà đồ sót lại trong tiểu thế giới của mấy loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị làm hắn hồi máu lại một đợt, xem như là vạn hạnh trong bất hạnh.
Vương Đằng chậm rãi nhắm mắt lại, không nghĩ nhiều nữa.
Bên ngoài, thân hình phân thân Huyết Thần lóe lên, về tới trên tàu cao tốc Huyết Linh.
“Huyết tử điện hạ, người vừa nãy hẳn là thiên tài tộc Huyết Sát —— Huyết Rosa đó!” Huyết Keppel xông tới, nói.
“Huyết Rosa!” Phân thân Huyết Thần liếc mắt nhìn nó, hỏi: “Huyết Rosa này rất nổi tiếng?”
“Quả thật cực kỳ nổi tiếng, nàng chẳng những có thiên phú cực cao, còn có vẻ ngoài xinh đẹp tuyệt luân, được người ta xưng là Huyết Sát Ma Cơ, là cô gái cực kỳ được hoan nghênh trong tộc Huyết Sát, rất nhiều thiên tài Huyết tộc ta đều muốn liên hôn với nàng. Dù sao, nếu dựa theo huyết mạch mà nói, từ trên người thiên tài như Huyết Rosa, lại càng dễ truyền thừa được huyết mạch tộc Huyết Sát.” Huyết Keppel nói.
“Huyết mạch? Các ngươi thật đúng là rất thực tế ha, nhưng mà tên này, Huyết Sát Ma Cơ...” Phân thân Huyết Thần bất lực bình luận.
Huyết Yêu Cơ!
Huyết Sát Ma Cơ!
Những danh hiệu này, thật đúng là có cảm giác phụ hoạ không hiểu được.
“Huyết Rosa này cũng hẳn là thiên tài thành danh đã lâu nhỉ?” Phân thân Huyết Thần lắc đầu, hỏi.
“Đúng vậy.” Huyết Keppel gật đầu.
“Vậy thì chính là một bà cô già rồi!” Phân thân Huyết Thần vuốt cằm nói.
“???” Huyết Keppel.
Huyết Sát Ma Cơ xinh đẹp vô cùng, thế mà lại bị gọi là bà cô già, mạch não của vị Huyết tử này kín có phải bị lệch dây nào rồi không?
Nếu để những thiên tài theo đuổi Huyết Sát Ma Cơ nhiều năm biết, không biết có thể bị tức ói máu hay không nữa.
Huyết Sát Ma Cơ bọn chúng theo đuổi lại là bà cô già, vậy ánh mắt bọn chúng không phải có vấn đề sao?
Không đúng, người có vấn đề là Huyết tử mới phải!
Suýt nữa là bị hùa theo rồi.
“Tiếp tục tìm kiếm Huyết Mộc tinh, nơi này nhất định còn có Huyết Mộc tinh vạn năm tuổi.” Mắt phân thân Huyết Thần tỏa sáng, ánh mắt đảo qua trên vùng rừng rậm này nói.
“Vâng!” Huyết Keppel cũng hứng thú dạt dào nói.
Nó không dám nghĩ đến Huyết Mộc tinh vạn năm tuổi, nhưng nếu như Huyết tử lấy được mấy viên Huyết Mộc tinh vạn năm tuổi, nhất định chướng mắt Huyết Mộc tinh nghìn năm tuổi, không chừng có thể thưởng cho nó mấy viên.
Tiếp đó, Vương Đằng tiếp tục dùng ‘đôi mắt Chân Thị’ tìm kiếm Huyết Mộc tinh, trực tiếp chỉ ra vị trí, để Huyết Keppel đi xẻ cây, lấy ra Huyết Mộc tinh.
Nó là một chân chạy vặt.
Mà bên Vương Đằng mới là công việc cần kỹ thuật.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, một giờ, hai giờ, ba giờ...
Toàn bộ rừng rậm gần như đều bị Vương Đằng quét sạch, hắn lần nữa lấy được hơn năm nghìn viên Huyết Mộc tinh.
Trong đó, Huyết Mộc tinh nghìn năm tuổi có chừng hơn sáu trăm viên, gần như tương đương với tỷ lệ một phần mười.
Thậm chí có ba mươi mấy viên là năm nghìn năm tuổi trở lên.
Về phần Huyết Mộc tinh vạn năm tuổi, lại không gặp được, khiến Vương Đằng buồn bực thật lâu.
“Xem ra Huyết Mộc tinh vạn năm tuổi không dễ trưởng thành như vậy được.” Phân thân Huyết Thần bất đắc dĩ nói.
“Có thể là trước kia có người vào đây lấy nó đi.” Huyết Keppel cũng hơi thất vọng, nói.
Phân thân Huyết Thần gật đầu, chuyện đó cũng không phải không thể, người khác cũng không thể tìm được chính xác mỗi viên Huyết Mộc tinh như hắn, cho nên nhất định sẽ đưa ánh mắt về phía những gốc cây già tuổi cực cao.
Trong một mảnh rừng rậm, cây nào tuổi cao nhất, không thể nghi ngờ là rất dễ tìm.
Giống như ánh đèn sáng trong đêm tối, lực sinh cơ, lực huyết tinh nồng đậm kia, rất dễ bị cảm nhận được.
“Được rồi, đi thôi, có thể tìm được một viên Huyết Mộc tinh vạn năm tuổi, ít nhất không tính là không hề có thu hoạch.” Phân thân Huyết Thần cũng không cưỡng cầu, lắc đầu nói.
“...” Huyết Keppel.
Vị Huyết tử điện hạ này có phải có hiểu lầm gì đó với Huyết Mộc tinh không?
Nếu như để người khác biết ý nghĩ của hắn, ước chừng sẽ hung hăng nhổ lên mặt hắn.
Hơn năm nghìn viên Huyết Mộc tinh, trong đó có hơn sáu trăm viên nghìn năm tuổi, cái này còn kêu không hề có thu hoạch sao?
Huyết tử, ngươi thật đúng là thuỷ tổ khoe khoang!
Huyết Keppel lén nhìn phân thân Huyết Thần, cuối cùng cái gì cũng không dám nói.
Lúc này tàu cao tốc Huyết Linh bay vào trung tâm rừng rậm, phân thân Huyết Thần vẫn chưa đi thăm dò nơi đó.
Bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được, nơi đó hẳn là nơi mấu chốt nhất của hòn đảo này, cho nên cũng không liều lĩnh tới gần.
Không đến một lát sau, tàu cao tốc Huyết Linh đã đến trung tâm rừng rậm, đang chuẩn bị nhích tới gần.
Vút vút vút...
Từng tiếng xé gió bỗng nhiên từ phía dưới truyền đến.
Ánh mắt phân thân Huyết Thần ngưng tụ, nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy từng thứ gì đó màu đỏ sẫm giống như dây leo đang cuốn lên.
Rậm rạp chi chít!
Thoạt nhìn ít nhất cũng chừng hơn trăm sợi.
Ầm!
Phân thân Huyết Thần nhướn mày, nguyên lực trong cơ thể phun trào, sau đó bộc phát ra, hóa thành từng sợi dây leo màu đen sẫm, lập tức triền đấu với dây leo màu đỏ sẫm.
Ầm! Ầm! Ầm...
Hai bên nổ ra tiếng ầm vang to lớn, lôi kéo lẫn nhau, quật xuống.
Phân thân Huyết Thần hơi kinh ngạc, dây deo màu đỏ sẫm kia vậy mà có thể chống lại ‘Ma Quỷ Độc đằng’ của hẳn, không hề rơi xuống thế yếu.
“Đây rốt cuộc là thực vật dây leo gì?” Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng tức thì mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, nhìn xuống bên dưới.
“Shhh!”
Nhất thời, vô số quả cầu ánh sáng màu đỏ sẫm chi chít đập trong mắt hắn, làm hắn không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh.
“Đây mẹ nó là thứ quỷ gì?”
Vương Đằng văng tục, vốn cho rằng chỉ có một thể sinh mạng loại thực vật, không nghĩ tới lại là một đống.
Liếc mắt nhìn qua, bên ngoài khu vực trung tâm này toàn bộ đều là quả cầu ánh sáng màu đỏ sẫm.