Hơn nữa theo những nắm bắt phù văn Không Gian viễn cổ này, Vương Đằng trình độ Phù văn sư cấp Thánh của hắn càng ngày càng sâu hơn.
Mặc dù hắn chẳng qua mới vừa tăng lên cấp Thánh, nhưng có thể có được nhiều phù văn viễn cổ như vậy, trình độ cấp Thánh của hắn muốn không tăng lên cũng khó.
‘Phù văn sư’: 1200/30000 (cấp Thánh)
Trình độ phù văn sư cấp Thánh vốn chỉ có 100 điểm giá trị thuộc tính, coi như là vừa đủ tăng lên cấp Thánh, bây giờ lại đã đạt đến 1200 điểm giá trị thuộc tính, tăng lên không tính là ít.
“Huyết tử điện hạ, ngươi có nghe thấy âm thanh gì không?”
Tiếng nói của Huyết Keppel truyền tới từ không xa, kéo mạch suy nghĩ của Vương Đằng trở về.
“Âm thanh gì?” Phân thân Huyết Thần cau mày, niệm lực tinh thần tập trung, lắng nghe thật kỹ.
Két két két…
Một tiếng vang kỳ quái nhỏ đến cùng cực, chậm rãi truyền tới từ bên dưới.
“Cẩn thận chút, quả thật có đồ.” Sắc mặt phân thân Huyết Thần hơi thay đổi, ngạc nhiên nhìn huyết Keppel, lập tức truyền âm nói.
“Vâng!” Huyết Keppel không dám chậm trễ, lập tức gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn xung quanh.
Bản tôn Vương Đằng vốn đã mở ‘đôi mắt Chân Thị’, lúc này nhìn xuống trong bóng tối bên dưới, liếc nhìn từng tấc, tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh kia.
Bên dưới vực sâu này là một vùng đen xì, thậm chí có sương máu lan tràn, càng xuống bên dưới, sương máu càng nồng nặc, bắt đầu từ lúc hắn xuống đến khoảng cách nghìn mét, đã tồn tại sương máu, chỉ là khá mỏng, không nồng như vậy thôi.
Bây giờ đã xuống hơn ba nghìn trượng, sương mù tất nhiên đã nồng nặc đến một mức độ nhất định, cho dù Vương Đằng có thể nhìn thấy không ít khu vực thông qua ‘đôi mắt Chân Thị’, nhưng cuối cùng vẫn không thể nhìn thấy khoảng cách quá xa.
Trong mơ hồ giống như có một bóng đen lóe qua trong sương mù, khiến ánh mắt Vương Đằng không khỏi ngưng lại.
“Tốc độ nhanh quá, rốt cuộc là thứ gì?” Phân thân Huyết Thần muốn tìm bóng đen kia lần nữa, nhưng đã mất tung tích của đối phương.
Két két két…
Âm thanh kỳ quái càng ngày càng gần, bắt đầu trở nên rõ ràng, nghe vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt Huyết Keppel nghiêm trọng, giống như hơi ngạc nhiên nghi ngờ.
Song điều khiến hai người bất ngờ là mặc dù âm thanh kia không ngừng vang vọng xung quanh, nhưng lại không tới gần, khiến phân thân Huyết Thần rất bất đắc dĩ, muốn ra tay cũng không được, không ra tay cũng không được.
“Đây là đợi ta tiếp tục xuống dưới à.” Khóe miệng phân thân Huyết Thần cong lên lạnh lùng cười.
“Huyết tử điện hạ…” Huyết Keppel do dự nói.
“Đi, nếu nó đã đợi chúng ta xuống dưới, vậy chúng ta đâu thể để nó thất vọng, ta muốn xem xem là thứ gì đang giả thần giả quỷ.” Phân thân Huyết Thần ha ha nói.
Hai người tiếp tục đi xuống, tốc độ thậm chí còn không chậm hơn vừa rồi bao nhiêu.
Đối với phân thân Huyết Thần, sự tồn tại chưa biết tới kia cho dù quả thật hơi thần bí, nhưng không đủ khiến hắn sợ hãi, hơn nữa đối phương giả thần giả quỷ có thể thấy không hề mạnh mẽ là bao.
Nếu như thật sự là sự tồn tại thực lực hơn hẳn hắn, thì hoàn toàn không cần che giấu như vậy.
Nói tóm lại, với thủ đoạn của Vương Đằng, hắn tin bản thân có thể ứng phó được.
Vèo!
Khi tầm nhìn của sương mù xung quanh chỉ còn mấy trăm mét, một tiếng xé không cuối cùng đã vang lên, lao nhanh tới gần.
“Huyết tử điện hạ cẩn thận!” Sắc mặt Huyết Keppel hơi thay đổi.
Phân thân Huyết Thần lại vô cùng bình tĩnh, thản nhiên lơ lửng trong sương mù, nguyên lực tinh thần Hắc Ám trong người bùng phát, từng dây leo đột nhiên quét ra.
Dây leo này không còn hoàn toàn là màu đen tối nữa, bề mặt của nó rõ ràng đã có thêm từng đường vân màu máu, trông giống như máu ngưng tụ thành.
Ma Huyết Độc đằng!
Đây chính là Ma Huyết Độc đằng được dung hợp thành.
Trong phút chốc, tất cả dây leo bao bọc xung quanh phân thân Huyết Thần kín không kẽ hở, tạo thành phòng ngự tuyệt đối.
Uỳnh!
Phía sau phân thân Huyết Thần, một tiếng nổ vang lên, sức gió khủng bố cuốn tới, tạo thành một móng vuốt sắc bén màu đỏ sậm, cào về phía Ma Huyết Độc đằng.
Vụt vụt vụt…
Nhưng phía sau phân thân Huyết Thần giống như mọc ra con mắt, từng dây leo nháy mắt đã quét ra, quất đánh về phía móng vuốt sắc bén màu đỏ sậm kia.
Bùm!
Móng vuốt sắc bén màu đỏ sậm nháy mắt bị quất nổ, biến thành sương máu, sau đó Ma Huyết Độc đằng bùng nổ ra lực hút khủng bố, hấp thụ tất cả sương máu kia.
Két két!
Âm thanh kỳ quái gần trong gang tấc, một bóng đen xuyên qua giữa dây leo với tốc độ vô cùng khủng bố, xông về phía sau lưng của phân thân Huyết Thần.
“Đợi ngươi lâu lắm rồi.” Phân thân Huyết Thần lạnh lùng cười, bỗng nhiên đánh ra một quyền về phía bên phải.
Ầm ầm!
Quyền ấn màu đỏ sậm bùng phát, vang lên tiếng nổ to lớn, đánh mạnh lên thân thể của bóng đen kia.
Thân hình kia chợt bay ngược ra ngoài.
Thân hình của thân thân Huyết Thần chợt lóe, đuổi ngay theo, tốc độ nhanh như một tia chớp màu đỏ, trực tiếp đuổi vào trong sương mù.
Két két!
Tiếng vang kỳ quái bùng lên, bóng đen kia phát ra tiếng rống giận, âm thanh cực lớn và khó nghe, chói tai đến cực điểm.
“Ngươi câm miệng cho ta.” Trong tay phân thân Huyết Thần đột nhiên xuất hiện một chiến đao, chém mạnh ra.
Răng rắc!
Ánh đao lóe qua, thân hình kia không kịp né tránh, thân đầu trực tiếp lìa ra, rơi xuống phía dưới.
Phân thân Huyết Thần lập tức quét ra một niệm lực tinh thần, kéo lấy nó, không để nó rơi xuống dưới.
“Đây là thứ quỷ gì?” Lúc này phân thân Huyết Thần cuối cùng đã thấy rõ bộ mặt thật của bóng đen này, không khỏi cau lông mày.
“Đây… Đây lẽ nào là Huyết Sát thi?!” Tiếng kinh ngạc của Huyết Keppel ở bên cạnh truyền tới, nó đã đuổi theo tới, cũng thấy rõ bộ mặt thật của bóng đen kia, vẻ mặt hoảng sợ.
“Huyết Sát thi?” Phân thân Huyết Thần sửng sốt.
Bộ mặt thật của bóng đen trước mặt này trông giống một thi thể, làn da trắng bệch, nhưng bên trên lại quấn quanh từng đường vân màu đỏ sậm, giống như hoa văn vậy.
“Cái gọi là Huyết Sát thi chính là sau khi cường giả chết, bị khí Huyết Sát ở một số nơi có khí Huyết Sát nồng nặc xâm chiếm, lâu dần thi thể sẽ xảy ra dị biến, có khả năng hành động giống như xác chết sống vậy.” Huyết Keppel giải thích.