Vương Đằng không nghĩ nhiều nữa, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Thế giới bên ngoài, giờ phút này phân thân Huyết Thần cũng mở to mắt, một luồng tinh quang hiện lên, rồi sau đó không chút do dự đi ra khỏi hang núi dưới mắt.
Một luồng ánh sáng chiếu vào trong mắt hắn, u ám bốn phía hoàn toàn tiêu tán, hắn giương mắt nhìn lại bốn phía, phát hiện bản thân lại ở dưới một chân núi lớn, bốn phía đều là cây cối màu đỏ sậm, cùng với nham thạch màu đỏ sậm phơi bày ra bên ngoài.
Ngẩng đầu nhìn lại, rõ ràng chính là mấy ngọn núi lớn mà hắn nhìn thấy phía xa trước đó.
Tổng cộng ba ngọn núi.
Gắn bó thành một thể, đứng lặng yên trên Huyết Hải, mặt đất dưới chân tựa như một hòn hòn đảo.
Một luồng viễn cổ, huyết tinh, hung thần chi ý như có như không tràn trong không gian này, vờn quanh ba ngọn núi nguy nga cao lớn này.
Giống núi ngọn núi viễn cổ, chứ không phải là ngọn núi của thời đại này, có một loại tang thương năm tháng.
Đỉnh ba ngọn núi này quá lớn.
Từ chân núi nhìn lại, thậm chí không nhìn thấy đỉnh, hơn phân nửa đỉnh ngọn núi bị huyết vụ bao phủ, tựa như ảo mộng.
Hơn nữa cứ như vậy nhìn đi, cảm giác trước mắt là một thạch bích, chứ không phải là ngọn núi.
Bởi vì hình dáng núi thật sự quá khổng lồ, bằng không với người nhãn lực phi thường như Vương Đằng, vẫn chưa chắc có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng.
“Cuối cùng tìm được rồi.” Ánh mắt phân thân Huyết Thần nhất thời sáng lên, thì thầm một câu, thân thể chợt lóe, hóa thành một đường lưu quang bay tới đỉnh núi.
Nhưng mà...
Ầm!
Vừa nãy từ trên mặt đất cất cánh, một luồng áp lực cực lớn ầm ầm hạ xuống, đập lên trên thân thể hắn.
Đùng!
Phân thân Huyết Thần nhất thời không phòng bị, dưới áp lực này, cả người hung hăng đập xuống nền đất.
Đại thụ bốn phía theo đó sập xuống, một làn khói bụi bay ra.
Trên mặt đất rõ ràng xuất hiện một hang động khổng lồ.
“Khụ khụ...”
Phân thân Huyết Thần ho khan bò ra từ trong hố dưới đất, vỗ quần áo trên người, có hơi cạn lời nhìn phía đỉnh đầu.
Cừ thật, vừa tới đã phủ oai đầu!
Trâu bò!
Trên mấy ngọn núi lớn này, rõ ràng có tồn tại ý chí viễn cổ và Huyết Sát chi ý cực kỳ lớn mạnh, hơn nữa đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, vẫn bàng bạc như thế, dường như chưa bao giờ tiêu tán.
Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng chợt mở to mắt, ánh mắt nhất thời trở nên cực kỳ nóng rực, nhìn phía mấy ngọn núi lớn kia.
Ý chí viễn cổ và Huyết Sát chi ý của hắn dường như đã trì trệ không tiến, nhưng ba ngọn núi này lại làm cho hắn nhìn thấy một tia hy vọng.
Khí tức nồng đậm như thế, bàng bạc như thế, phía trên tuyệt đối có tồn tại bong bóng thuộc tính.
Thể Huyết Thần, mở!
Phân thân Huyết Thần không có chút chậm trễ, lập tức mở ra thể Huyết Thần tam giai.
Cùng lúc đó.
Ầm! Ầm!
Ý chí viễn cổ ngũ giai!
Huyết Sát chi ý tứ giai!
Hai luồng lực ý chí đặc thù bùng nổ ra từ trong cơ thể hắn, sau đó hắn không chút do dự, lập tức phóng lên trên núi.
Ầm!
Tiếng gầm rú nhất thời vang lên.
Khí thế bàng bạc lần thứ hai xuất hiện, hung hăng nghiền đè ép xuống, giống như ba ngọn núi cao nguy nga vô cùng đó giờ phút này kết thật dừng trên đỉnh đầu của hắn.
Nhưng mà lần này, thân thể của phân thân Huyết Thần chỉ hơi bị kiềm hãm, sau đó lại nghịch không mà lên.
Trong phút chốc, hắn đã xông lên khoảng cách vài trăm thước.
“Bong bóng thuộc tính!”
Đột nhiên, ánh mắt phân thân Huyết Thần chợt sáng ngời, nhìn ra ngoài một sơn thể, chỉ thấy mấy bong bóng thuộc tính rõ ràng lơ lửng giữa không trung.
“Nhặt!”
Phân thân Huyết Thần không chút do dự, lập tức thổi quét niệm lực tinh thần ra, nhặt mấy bong bóng thuộc tính kia.
‘Ý chí viễn cổ x100’
‘Ý chí viễn cổ x120’
‘Huyết Sát chi ý x1500’
‘Huyết Sát chi ý x1200’
...
“Tốt! Quả nhiên là hai loại lực ý chí này!” Vương Đằng không khỏi mừng rỡ, lập tức hấp thu tiêu hóa cảm ngộ, rồi sau đó hóa thành ý chí của bản thân.
Tương đối mà nói, ý chí viễn cổ tăng lên khá ít, Huyết Sát chi ý tăng lên khá nhiều.
Nhưng mà cũng có thể hiểu, dù sao ý chí viễn cổ của Vương Đằng đã đạt tới ngũ giai, cao hơn tròn một giai so với Huyết Sát chi ý, hiện giờ cũng không dễ dàng tăng lên như vậy.
Có thể phía trên ba ngọn núi lớn này lại lấy được thuộc tính ý chí viễn cổ, Vương Đằng đã cực kỳ vui vẻ.
Với độ cao của ba ngọn núi lớn này để phán đoán, cứ như vậy tiếp tục nhặt, thuộc tính ý chí viễn cổ của hắn vô cùng có khả năng đạt tới lục giai.
Lục giai à!
Đó là ý chí và lực khí thế tương đương với cấp bậc cấp Bất Hủ tôn giả, hơn nữa còn là loại lực ý chí viễn cổ liên quan tới năm tháng, đây là lớn mạnh và hiếm thấy cỡ nào, ngẫm lại thì biết có bao nhiêu khủng bố.
Hiện giờ có cơ hội tăng lên tới cấp bậc lục giai, làm sao Vương Đằng có thể không kích động.
Về phần Huyết Sát chi ý kia, Vương Đằng dường như có thể khẳng định, lần này nhất định có thể tăng lên tới ngũ giai.
Ngũ giai làm cơ sở, có thể nhìn về phía lục giai một chút.
Vì thế giống như hắn đã bơm máu gà, tiếp tục phóng về phía trên đỉnh núi.
Giờ khắc này, không ai ngăn được trái tim nhặt thuộc tính của hắn.
Ầm! Ầm! Ầm...
Phân thân Huyết Thần một đường nghịch không mà lên, tiếng gầm rú không ngừng quanh quẩn bên tai hắn, áp lực phía trên đỉnh đầu cũng càng lúc càng lớn.
Hắn đã lên không trung khoảng cách mấy nghìn thước, bong bóng thuộc tính nhặt được cũng không ít.
Ý chí viễn cổ và Huyết Sát chi ý đều vững bước tăng lên.
Điều này khiến cho hắn rơi vào một vòng tuần hoàn tốt, vừa nhặt thuộc tính làm cho ý chí bản thân tăng lên, vừa không ngừng trèo lên, lại có thể nhặt bong bóng thuộc tính.
Nhưng mà bất ngờ sẽ luôn xuất hiện.
Ầm!
Khi hắn đạt tới độ cao sáu nghìn mét, một công kích nguyên lực hung mãnh xảo quyệt thổi quét đến từ trên một sơn thể.
Đó là một luồng đao quang, xuất hiện cực kỳ đột ngột, trước khi nó xuất hiện, căn bản không có chút dấu hiệu.
“Ừm!”