Lực căn nguyên của nó vậy mà còn không bằng tiểu bối cấp Ma Hoàng hạ vị kia.
Đây quả thực còn khiến người ta khiếp sợ hơn so với nó nhìn thấy lực căn nguyên mà đối phương nắm giữ.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, tiếng nổ khủng bố cuối cùng vang vọng ra, đao quang mà bóng dáng đó thi triển hoàn toàn nổ tung, hóa thành quang điểm huyết sắc đầy trời, mà đao quang do phân thân Huyết Thần thi triển lại thế đi không giảm, hung hăng chém xuống đối phương.
“Không có khả năng!”
Bóng dáng đó vẫn không thể tin, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, co người lui mạnh về.
Nhưng đã không còn kịp rồi, đao quang trực tiếp dừng trên người, bao phủ nó.
Ầm!
Đao mang chém dừng trên vách núi, để lại một vết đao ngân hẹp dài đến trăm trượng, giờ phút này từ vị trí phân thân Huyết Thần, kéo dài về phía trước, tựa như chẻ ngọn núi lớn này ra.
Uy thế như vậy, đủ thấy sự khủng bố của một đao này!
Phân thân Huyết Thần đứng cầm đao, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm phía trước.
Chỉ chốc lát sau.
Quang mang màu đỏ máu do đao mang bộc phát ra chậm rãi tiêu tán, cuối cùng lộ ra tình hình sau lưng.
Trên thạch bích đó, một bóng dáng khảm vào trong đó, cả người tràn ngập huyết vụ, không thấy rõ dáng vẻ cụ thể.
“Không chết?” Phân thân Huyết Thần không khỏi nhíu mày.
Một đao vừa rồi chẳng những tập trung lĩnh vực Dung Cảnh tam giai, lại dung nhập căn nguyên Huyết tam giai, uy lực tuyệt đối đủ để giết chết phần lớn tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị đỉnh phong.
Hắn biết người này là huyết thân của một tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, cho nên tuyệt không dám chậm trễ, nhưng thật sự không ngờ cho dù là một huyết thân, vậy mà cũng khó chơi như thế.
“Gào!”
Một tiếng gầm lên giận dữ truyền ra từ trong bóng dáng tràn ngập huyết vụ đó, rõ ràng mang theo một tia lúng túng.
Bị một cấp Ma Hoàng hạ vị nghiền áp, chuyện này nếu truyền ra, nó khẳng định sẽ bị người ta chê cười.
Ầm ầm ầm!
Huyết vụ kịch liệt quay cuồng, sức mạnh khủng bố nổi lên trong đó.
“Chẳng lẽ sắp Ma biến?!” Ánh mắt phân thân Huyết Thần nhất thời ngưng trọng, gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng trước mắt này.
Thủ đoạn của cấp Ma Hoàng thượng vị, tuyệt đối không thể khinh thường.
Cho dù Vương Đằng từng dùng trận pháp cấp Thánh hố giết tám tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, hắn cũng chưa bao giờ dám khinh thường một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị.
Hiện tại không có trận pháp cấp Thánh, chỉ có bản thân đối mặt, không ai biết sẽ xuất hiện tình huống thế nào.
Đương nhiên, hắn cũng có thể triệu hồi Elizabeth ra, nhưng không cần thiết.
Từ lúc bắt đầu hắn đã từng nghĩ, không cần thiết, hắn sẽ không triệu hồi Elizabeth ra tác chiến.
Bởi vì chiến đấu mới là con đường duy nhất để một võ giả trưởng thành, nếu cái gì cũng dựa vào ngoại lực, vậy hắn còn làm võ giả cái gì, còn tu võ đạo cái gì, không bằng về nhà ăn chơi trác táng, mỗi ngày có chiến lực lớn mạnh bảo vệ, chẳng phải thoải mái vô cùng.
“Gào!”
Bóng dáng tràn ngập huyết vụ lần thứ hai truyền ra một tiếng rống giận, lập tức huyết vụ cả người sôi trào, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Phân thân Huyết Thần trận địa sẵn sàng đón quân địch, chiến đao trong tay lờ mờ tản mát ra quang mang, lực lĩnh vực đã dâng lên.
Vù!
Chính vào lúc này, một luồng lưu quang lao ra từ trong huyết vụ, xông thẳng tới đỉnh núi của núi lớn.
“???”
Phân thân Huyết Thần nhất thời sửng sốt một chút, đầu đầy dấu chấm hỏi.
Chạy... Chạy rồi?!
Con mẹ nó vậy mà nó lại chạy!
Tốt xấu cũng là một huyết thân cấp Ma Hoàng thượng vị, không khác lắm với đích thân cấp Ma Hoàng thượng vị đến, hiện giờ lại chạy như vậy.
Uy nghiêm của cấp Ma Hoàng thượng vị đã nói đâu?
Đáng sợ của cấp Ma Hoàng thượng vị đã nói đâu?
Vừa nãy còn một dáng vẻ trâu bò hò hét, hiện tại con mẹ nó ngươi lại chạy.
Chẳng lẽ những loài Hắc Ám này đều cầm tinh con chó sao?
Chỉ biết chạy?
Hắn một đường qua đây đụng phải ba loài Hắc Ám, đầu tiên là người đàn ông tóc tảo biển kia, tiếp theo là Huyết Rosa, sau đó nữa chính là huyết thân của loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị này.
Tất cả đều là một đức hạnh.
Một lời không hợp thì ra tay, kết quả đánh không lại thì bỏ chạy.
Còn có chút tiết tháo không?
Còn có chút tôn nghiêm không?
Giờ này khắc này, Vương Đằng thật sự đầy bụng không trút ra không thoải mái.
Nhưng mà mắt thấy đối phương sắp chạy mất dạng, hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, lập tức nhặt bong bóng thuộc tính bốn phía, không có thời gian đi kiểm kê, lập tức đuổi theo.
“Đừng chạy!”
“Ở lại chiến ba trăm hiệp nữa với ta!”
Phân thân Huyết Thần ở phía sau vừa kêu to, vừa đuổi theo.
Chỉ thấy bàn tay to của hắn vung lên, từng dây đằng màu đen sẫm trải rộng đường hoa văn màu đỏ máu thổi quét ra, xông mạnh về bóng dáng phía trước.
“Mé!”
Bóng dáng đó không khỏi giận dữ, sắc mặt đã đen như đáy nồi.
Nghĩ nó đường đường là tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, lại bị một cấp Ma Hoàng hạ vị đuổi đánh, quả thực chính là sỉ nhục.
Nếu không phải vì truyền thừa, giờ phút này nó tuyệt đối quay lại không tiếc cái giá đánh chết tiểu bối kia.
“Để lại họ tên, chuột nhắt nhát gan như ngươi, chỉ biết chạy trốn sao?” Phân thân Huyết Thần kêu lên.
“Tiểu bối, ngươi muốn chết!” Bóng dáng đó tức giận tột độ, chỉ cảm thấy một luồng huyết khí nháy mắt thẳng tới ót, cả người đều sắp thổi bay.
“Ngay cả tên cũng không dám để lại, ngươi kiêu ngạo cái gì.” Phân thân Huyết Thần hô lớn.
“Vô liêm sỉ!” Bóng dáng đó nghiến răng nghiến lợi, nhưng trước sau vẫn chưa bại lộ thân phận của bản thân.
Nó biết tiểu bối này đang khích nó, nếu thật sự báo ra họ tên, đó mới là ngốc...
“Tiền bối ngươi nhất định không phải Huyết tộc nhỉ, không chừng là gian tế do bộ tộc Hắc Ám Thử phái tới, lá gan nhỏ như vậy, tuyệt đối là cầm tinh con chuột.” Phân thân Huyết Thần không ngừng dùng ngôn ngữ kích thích đối phương, vừa dùng công kích ‘Ma Huyết Độc đằng’, hy vọng chặn loài Hắc Ám này lại.
Đối phương là huyết thân cấp Ma Hoàng thượng vị, hiện giờ nếu đã trở thành kẻ địch, thì không thể buông tha nó nữa.
Giữa huyết thân và bản thể có liên hệ, nhưng mà lúc huyết thân chưa trở về, bản thể tuyệt đối không biết đã xảy ra cái gì.