Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4002 - Chương 4002 - Loài Hắc Ám Theo Dõi! Tính Toán Của Vương Đằng! Hài Cốt Huyết Côn Phân Giải!

Chương 4002 - Loài Hắc Ám theo dõi! Tính toán của Vương Đằng! Hài cốt Huyết Côn phân giải!
Chương 4002 - Loài Hắc Ám theo dõi! Tính toán của Vương Đằng! Hài cốt Huyết Côn phân giải!

“Chuyện này...”

Trong không gian cắn nuốt, hai người Viên Cổn Cổn và Icedis cũng nhìn thấy cảnh này, trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Vương Đằng thực sự đạt được truyền thừa!”

Trong lòng Viên Cổn Cổn rung động, không nhịn được lẩm bẩm.

Bất kể là bên ngoài xuất hiện hài cốt thân thể Huyết Côn, hay là hình thể Huyết Côn từ ngưng tụ thành phù văn bên ngoài cơ thể Vương Đằng lúc này, đều nói rõ một sự thật...

Vương Đằng đã đạt được truyền thừa!

Cho dù là Icedis lúc này cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đạt được truyền thừa trong thời gian ngắn như vậy, sao tên này làm được?

Phán đoán từ hơi thở kia, Huyết Côn trước mắt này khi còn sống tuyệt đối là tồn tại cấp Thần, truyền thừa của tồn tại cấp Thần không có dễ lấy như vậy, cho dù Vương Đằng lấy được “chìa khoá”, cũng không dễ dàng như vậy được.

Nhưng Vương Đằng đạt được truyền thừa trong thời gian ngắn, hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của nó.

“Thật là kinh người!”

Nó tự lẩm bẩm, trong lòng càng không lo lắng về việc đặt cược với Vương Đằng nữa.

Trước đó khi nhìn thấy Vương Đằng bày ra đủ loại thiên phú, nó đã cảm thấy hơi thấp thỏm, bây giờ lại nhìn thấy ngay cả truyền thừa của cự thú Tinh Không cấp Thần hắn cũng đạt được dễ dàng như thế, càng không nhịn được lắc đầu thở dài.

Nó không ngại giúp Vương Đằng một tay, nhưng nghĩ đến chuyện bản thân sẽ luôn ký kết khế ước chủ tớ với tên này, nó lại hơi buồn bực, không tiếp thu nổi.

“Chẳng qua, thật không nghĩ tới thân thể Huyết Côn vậy mà giấu ở đây.” Ánh mắt Icedis chợt rơi vào trên thân hình khổng lồ của Huyết Côn, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía lỗ lớn trên đỉnh đầu, trong lòng có phần trầm trọng: “Hẳn là Huyết Thân cấp Ma Hoàng thượng vị làm, đây là vò mẻ không sợ rơi? Hay là có mưu đồ khác?”

“Có người tới!” Viên Cổn Cổn đột nhiên nghiêm trọng nói.

Bọn chúng nhìn về nơi xa, mấy luồng lưu quang màu đỏ tươi đang lấy tốc độ cực nhanh lao đến.

“Những loài Hắc Ám này là tới cướp đoạt truyền thừa Huyết Côn, bây giờ Vương Đằng còn đang hấp thu truyền thừa Huyết Côn, tuyệt đối không thể bị quấy rầy.” Viên Cổn Cổn gấp giọng nói.

“Gấp cái gì, hắn không phải có hai con thú sủng sao, trong đó có một con vẫn là cấp Hoàng tuyệt đỉnh, cho dù là loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị đến, cũng có thể tạm thời kéo dài thời gian một lát.” Icedis không hoảng hốt, mắt sáng lên, nhìn về một hướng nào đó trong không gian cắn nuốt, hờ hững nói.

“Đúng! Đúng! Còn có Elizabeth, có nó ở đây, cấp Ma Hoàng thượng vị bình thường đều không chiếm được chỗ tốt gì.” Viên Cổn Cổn phản ứng lại, gật đầu lia lịa nói.

Giữa lúc trò chuyện, mấy luồng lưu quang đã nơi xa đã đến gần.

“Ha ha ha...”

Một trận tiếng cười to truyền đến, quanh quẩn giữa không trung, mang theo ý cực nóng rõ ràng.

“Truyền thừa Huyết Côn là của ta.”

Người đến nơi trước bất ngờ là Huyết Lang Huyết Kỳ La, tốc độ của nó nhanh hơn người khác không ít, là người đầu tiên đến đây.

Lúc này nó nhìn về phía sương mù máu màu đỏ sẫm, ở trung tâm vòng xoáy, trên lưng hài cốt thân thể Huyết Côn, thấy được hình thể Huyết Côn do phù văn ngưng tụ mà thành, hơi nhỏ hơn một size.

Trong nháy mắt, mắt nó sáng rực lên, tràn ngập ý cực nóng, khắp khuôn mặt đều là tham lam và điên cuồng.

Có vô số phù văn ngưng tụ tại đó, tựa như vô cùng vô tận, khó có thể tưởng tượng được rốt cuộc có bao nhiêu phù văn ngưng tụ thành hình thể Huyết Côn kia.

Mỗi phù văn đều óng ánh trong suốt, tản ra ánh sáng màu đỏ sẫm, thần quang sáng láng, làm cho người ta say mê.

Trong phù văn đó dường như ẩn chứa lực quy tắc thiên địa không cách nào tưởng tượng, huyền diệu vô cùng, quả thực còn huyền ảo hơn lực quy tắc căn nguyên cường giả cấp Ma Hoàng thượng vị nắm giữ.

“Truyền thừa Huyết Côn!!”

Trên mặt Huyết Kỳ La lộ ra vẻ mừng như điên, truyền thừa Huyết Côn quả nhiên ở đây, hơn nữa còn ở ngay trong hình thể Huyết Côn phù văn ngưng tụ.

“Tên này cười lên thật khó nghe!”

Mặc dù Vương Đằng đang tiếp thu truyền thừa, nhưng không phải hoàn toàn không biết gì chuyện bên ngoài.

Bây giờ có người đến, hắn tự nhiên phải chú ý một chốc.

“Haiz, đều do Huyết Thân cấp Ma Hoàng thượng vị, đây là đào hố cho ta đó.”

Vương Đằng thở dài, có phần bất đắc dĩ, nhưng hắn chợt nghĩ đến gì đó, lại lạnh lùng cười:

“Nhưng mà ai đào hố cho ai còn chưa nhất định đâu.”

Lực chú ý của hắn đặt lên trên hài cốt Huyết Côn phía dưới.

Từ nơi sâu xa, hắn cảm giác chính mình dường như đã thành lập một tia liên hệ với hài cốt Huyết Côn này.

...

“Không nghĩ tới đây chính là truyền thừa Huyết Côn!”

Ngay lúc Huyết Kỳ La đang vui mừng khôn xiết, một âm thanh lại từ phía sau truyền đến.

Huyết Kỳ La biến sắc, quay đầu nhìn lại, là ba loài Hắc Ám Huyết Noqui, Huyết Tia, Huyết Rosa chạy tới.

Bọn chúng vốn từ cùng chỗ với Huyết Kỳ La chạy đến, cho dù tốc độ kém một chút, lúc này cũng đã chạy tới.

“Hừ!”

Huyết Kỳ La không khỏi hừ lạnh một tiếng, sắc mặt không quá đẹp.

Nếu không phải vết thương của nó chưa khỏi hẳn, sao lại bị mấy tên này đuổi kịp.

“Là bọn chúng à!”

Vương Đằng cũng chú ý tới người tới, khóe miệng nổi lên một đường cong.

“Đừng nói nhảm, giành truyền thừa trước đã, nếu để người khác đuổi tới thì không kịp đâu.” Huyết Rosa nhìn Huyết Côn trước mặt, mắt tỏa sáng, lúc này nói.

“Được!”

Huyết Noqui và Huyết Tia lập tức phóng tới hình thể Huyết Côn ngưng tụ ở trung tâm vòng xoáy, hoàn toàn không hề do dự.

Huyết Rosa càng không nhiều lời, lời vừa nói xong, nàng đã xông ra.

“Khốn kiếp!” Sắc mặt Huyết Kỳ La khó coi, không dám lơ là, lập tức đuổi theo.

Cho dù nó đã nhìn ra, ba tên này hiển nhiên đã liên thủ, nhưng truyền thừa Huyết Côn không thể không giành.

Truyền thừa ở trước, hươu chết vào tay ai còn chưa biết được.

Ầm!

Huyết Noqui tới gần, lập tức ra tay, bên ngoài thân thể ngưng tụ ra hình thể Huyết Mãng khổng lồ, xông vào trong vòng xoáy sương mù máu.

Gào!

Huyết Mãng khổng lồ há miệng phát ra một trận tiếng gào thét, đinh tai nhức óc, vang vọng đất trời, bay thẳng đến trung tâm.

Bình Luận (0)
Comment