Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4004 - Chương 4004 - Loài Hắc Ám Theo Dõi! Tính Toán Của Vương Đằng! Hài Cốt Huyết Côn Phân Giải! (3)

Chương 4004 - Loài Hắc Ám theo dõi! Tính toán của Vương Đằng! Hài cốt Huyết Côn phân giải! (3)
Chương 4004 - Loài Hắc Ám theo dõi! Tính toán của Vương Đằng! Hài cốt Huyết Côn phân giải! (3)

Dù sao trong thời gian ngắn, ý chí của bọn chúng căn bản không thể tăng lên.

Cho nên bọn chúng cũng không thể tăng thêm tốc độ, có thể duy trì tốc độ hiện tại cũng đã không tệ.

Mà phần lưng hài cốt thân thể Huyết Côn lại cực kỳ dày rộng, bốn loài Hắc Ám muốn tới gần khu vực trung tâm vòng xoáy, trong thời gian ngắn hoàn toàn không làm được.

Đến mức sắc mặt bọn chúng đều trở nên hơi khó coi, giống như bị người ta cưỡng ép đút một ngụm phân.

Vốn cho rằng chỉ cần đến đây là có thể cướp đoạt truyền thừa Huyết Côn, ai ngờ được mới vừa đến đây, ngay cả một góc của truyền thừa cũng chưa đụng được, liền bị ý chí mạnh mẽ như thế nghiền ép, quả thật là khổ sở.

Vút vút vút...

Lúc này, nơi xa lần nữa truyền đến tiếng xé gió.

Từng bóng người từ nơi xa chạy nhanh đến, nháy mắt dừng lại gần đó, lộ ra bóng dáng của một Huyết tộc và một Kiếm Huyết ngư.

“Huyết Kings!”

“Kiếm Ngư Chinh!”

Đám loài Hắc Ám Huyết Noqui và Huyết Kỳ La đều hơi biến sắc mặt.

“Huyết Noqui, Huyết Kỳ La!” Huyết Kings cũng thấy được đám loài Hắc Ám Huyết Noqui trên phần lưng hài cốt thân thể Huyết Côn, ánh mắt hơi lóe lên.

“Không nghĩ tới lại có người còn sớm hơn bọn ta.” Kiếm Ngư Chinh cười mỉa nói: “Nhưng mà xem ra cũng không có tác dụng gì, các ngươi căn bản không đến gần được truyền thừa Huyết Côn.”

“Hừ! Chúng ta không đến gần được, ngươi cho rằng ngươi có thể đến gần sao.” Sắc mặt Huyết Noqui u ám, hừ lạnh nói.

“Muốn khích ta?” Kiếm Ngư Chinh cười ha ha.

“Ngươi không dám?” Huyết Noqui cười khẩy.

“Đừng tùy tiện mắc lừa.” Ánh mắt Huyết Kings đảo qua trên phần lưng hài cốt thân thể Huyết Côn, dường như cảm ứng được gì, cau mày nói: “Trên hài cốt thân thể Huyết Côn dường như có một loại lực ý chí mạnh mẽ áp chế bọn chúng, khiến bọn chúng không thể bay.”

“Ồ!” Mắt Kiếm Ngư Chinh sáng lên, nhếch miệng cười lớn nói: “Thì ra các ngươi hoàn toàn không thể di chuyển nhanh chóng, khó trách cứ như kiến bò, ha ha ha...”

“Đừng nói là bọn ta, các ngươi cũng không thể chống lại lực ý chí này, đắc ý cái gì chứ.” Huyết Noqui lạnh giọng nói.

Sắc mặt Kiếm Ngư Chinh hơi cứng lại, nhìn về phía hình thể Huyết Côn ở trung tâm vòng xoáy, ánh mắt lóe lên.

“Đây chính là truyền thừa Huyết Côn!” Trong mắt Huyết Kings lóe lên một tia tinh quang, hơi kích động lẩm bẩm.

Truyền thừa Huyết Côn!

Rốt cuộc nó cũng tìm được truyền thừa Huyết Côn!

“Đừng để ý đến bọn họ, nhanh tới gần truyền thừa Huyết Côn, bọn chúng muốn tiếp cận cũng không dễ dàng như vậy, chúng ta còn có ưu thế.” Huyết Tia truyền âm nói.

Đám loài Hắc Ám Huyết Noqui, Huyết Kỳ La âm thầm gật đầu, lập tức phóng tới truyền thừa Huyết Côn.

Huyết Kings và Kiếm Ngư Chinh thấy cảnh này, không khỏi liếc mắt nhìn nhau.

“Làm sao đây? E rằng chúng ta cũng rất khó chống lại ý chí này đó.” Kiếm Ngư Chinh hỏi.

“Ngươi đi thử xem.” Huyết Kings nói.

“...” Cơ bắp trên mặt Kiếm Ngư Chinh co quắp lại.

Mẹ nó, sao ngươi không tự mình đi đi.

“Đi nhanh lên, đừng lãng phí thời gian.” Huyết Kings thúc giục nói: “Chẳng lẽ ngươi không tin ta?”

“Được thôi, tin ngươi một lần.” Kiếm Ngư Chinh dường nhu nghĩ tới điều gì, gật đầu nói.

Vút!

Nó lập tức hóa thành một vệt sáng, xông vào phần lưng hài cốt thân thể Huyết Côn.

Ầm!

Lực ý chí tràn đầy nháy mắt trấn áp xuống, khiến cho toàn thân Kiếm Ngư Chinh chấn động, rơi xuống sau lưng thân thể Huyết Côn.

“Ha ha ha...” Huyết Noqui lập tức cười ha ha.

“Đệt!” Kiếm Ngư Chinh tức khắc văng tục, không nghĩ tới lực ý chí này lại khủng bố như vậy, khó trách mấy người Huyết Noqui lại nửa bước khó đi.

“Kiếm Ngư Chinh, thế nào, ngươi có được không vậy?” Huyết Noqui cười khẩy ha ha nói.

“Đệt, ngươi nói ai không được?” Sắc mặt Kiếm Ngư Chinh khó coi, nháy mắt đứng lên, bước đi về phía khu vực trung tâm vòng xoáy.

Ánh mắt Huyết Kings lấp lóe, quan sát một màn này, sau đó thân hình chợt động, đi thẳng tới trên phần lưng thân thể Huyết Côn.

Khoảnh khắc này, nó cũng cảm nhận được lực ý chí khủng khiếp kia.

“Viễn cổ, Huyết Sát... Vậy mà là loại ý chí này.” Trong lòng Huyết Kings hơi động: “Muốn chống lại lực ý chí, chỉ có lực ý chí.”

Nó đột nhiên lấy ra một vật từ trong trữ vật không gian.

Đó là một chiếc chiến phủ loang lổ vết máu, một luồng ý chí huyết tinh mạnh mẽ từ trong đó lan tràn ra.

“Quả nhiên.”

Huyết Kings liền cảm giác cả người buông lỏng, khóe miệng lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.

Sau đó bước về chỗ trung tâm vòng xoáy, không đến một lát đã đến bên cạnh Kiếm Ngư Chinh.

“Thứ này!?” Đám loài Hắc Ám Huyết Noqui, Huyết Kỳ La lập tức biến sắc, có chút khó có thể tin.

Một chiếc chiến phủ loang lổ vết máu, lại có thể chống lại lực ý chí nơi đây.

Đây rốt cuộc là chuyện gì?

“Chiến phủ trên tay nó có vấn đề.” Huyết Rosa trầm giọng nói.

“Hẳn là một loại chiến binh cổ, có được lực ý chí cường giả để lại.” Mắt Huyết Tia sáng lên, bỗng nhiên nói.

“Cổ binh?!” Mọi người chợt sững sờ, cả mặt đều là kinh ngạc.

“Chết tiệt, sao nó có thể có được loại đồ vật này chứ, quả thực là vận cứt chó.” Huyết Noqui cực kỳ khó chịu, cắn răng nói.

Cổ binh vô cùng thưa thớt, bởi vì một vài binh khí trải qua ăn mòn của thời gian, rất khó bảo tồn lại, cho dù là binh khí cấp Tông sư, trải qua tác động của một vài ngoại lực, cũng sẽ dần bị tổn hại.

Huống chi cổ binh này còn ẩn chứa lực ý chí đặc thù, đây càng là cực kỳ đặc biệt.

Muốn ẩn chứa lực ý chí, ngoài phải được cường giả nào đó mang theo người thời gian rất lâu, đồng thời trải qua một vài tình huống đặc biệt cùng với cường giả ra, còn phải trải qua thai nghén của lực thiên địa ở một vài nơi đặc thù, dần dà, mới có thể hoàn toàn bảo lưu lại lực ý chí đó, sau đó dung hợp với cổ binh, đảm bảo không tiêu tan.

Ngẫm lại là biết điều này khó khăn nhường nào, cho nên cổ binh ẩn chứa lực ý chí mới có thể thưa thớt như thế.

“Cổ binh! Thú vị!” Vương Đằng cũng chú ý tới chiến phủ trong tay Huyết Kings, hơi kinh ngạc, nhưng cũng chỉ hờ hững cười một tiếng, không để ý tiếp nữa.

“Ha ha ha... Huyết Kings, làm tốt lắm.” Kiếm Ngư Chinh ngẩn ra một hồi, sau đó phản ứng lại, không khỏi cười to.

“Đi thôi!”

Bình Luận (0)
Comment