“Vì sao hắn không bị ảnh hưởng?” Kiếm Ngư Chinh nhìn về phía phân thân Huyết Thần chỗ trung tâm vòng xoáy, không nhịn được hỏi.
“Nói nhảm, hắn đang tiếp thu truyền thừa Huyết Côn, sao có thể bị máu căn nguyên Huyết Côn ảnh hưởng.” Huyết Rosa như kẻ ngu liếc mắt nhìn nó, lạnh lùng nói.
“Ánh mắt của ngươi là gì đấy?” Kiếm Ngư Chinh tức khắc giận dữ.
“Ánh mắt nhìn kẻ ngu.” Huyết Rosa lạnh giọng nói.
“Khốn kiếp!” Kiếm Ngư Chinh trừng mắt nhìn Huyết Rosa, giận dữ hét: “Con mụ thối tộc Huyết Sát, ngươi muốn chết!”
“Ngươi thử xem.” Tâm trạng Huyết Rosa vốn đã không tốt, nghe được lời của đối phương, khuôn mặt lập tức lạnh đi, đinh ba trong tay mơ hồ có ánh sáng màu đỏ sẫm đang phun ra nuốt vào chớp động, không thể khinh thường.
Huyết Sát Ma Kích của nàng cũng không phải ăn chay!
Đồng tử Kiếm Ngư Chinh hơi co lại, cảm nhận được một tia uy hiếp trí mạng từ trên đinh ba, người phụ nữ tộc Huyết Sát này không hề dễ chọc.
“Đủ rồi!” Huyết Kings lạnh lùng quát khẽ một tiếng, cắt ngang giằng co giữa hai người, nói: “Thay vì tranh đấu vô vị ở đây, không bằng nghĩ nên làm sao phá vỡ năng lượng cực nóng kia, lực căn nguyên khủng bố ẩn chứa trong hồ máu này, chẳng lẽ các ngươi muốn nhìn nó bị tên kia hấp thu toàn bộ sao?”
“Hừ!” Huyết Rosa hừ nhẹ một tiếng, đưa mắt nhìn Huyết Kings, cuối cùng không nói thêm gì nữa.
Kiếm Ngư Chinh bĩu môi, nhưng vẫn thu giọng, đón lấy bậc thang Huyết Kings đưa qua.
Mẹ nó chứ, tính tình người phụ nữ tộc Huyết Sát này xấu như vậy.
Chẳng phải chỉ hỏi một câu thôi à?
Thế mà dỗi nó như vậy.
“Huyết Kings, người phụ nữ này có lai lịch thế nào, dáng vẻ chẳng ra làm sao, loại phụ nữ này sau này ai dám muốn, ngươi nhất định đừng để bị nàng mê hoặc đó.” Kiếm Ngư Chinh không nhịn được truyền âm cho Huyết Kings.
Trên trán Huyết Kings lập tức nổi lên mấy đường gân xanh, trong lòng bất đắc dĩ đến cực điểm, lạnh lùng liếc nó.
Kiếm Ngư Chinh tức khắc ngượng ngùng cười một tiếng.
...
“Đây là... Máu căn nguyên Huyết Côn!?”
Chỗ trung tâm vòng xoáy, phân thân Huyết Thần cũng cảm ứng được dị biến bên ngoài, lực nguyên huyết nồng nặc kia, hắn cảm giác rõ ràng nhất, bởi vì lực nguyên huyết này bất ngờ đang hội tụ ngay dưới người hắn, đồng thời đang vọt vào trong cơ thể hắn.
“Máu căn nguyên cũng là một phần của truyền thừa sao.”
Trong lòng Vương Đằng chợt hiện ra một tia minh ngộ, vừa nãy cảm ngộ được phương pháp truyền thừa Huyết Côn, bây giờ máu căn nguyên thì lại làm cho thân thể hắn lột xác thăng hoa, có được tiềm lực càng mạnh mẽ.
Lúc này truyền thừa Huyết Côn cũng đã đến thời khắc mấu chốt nhất, đủ loại biến hóa đang diễn hóa trong đầu hắn.
Đây là đạo biến hóa thuộc về Huyết Côn trong truyền thuyết, có thể biến hóa thành vô số sinh linh mạnh mẽ, có được lực lượng khó lường.
Song muốn hoàn toàn tiêu hóa cảm ngộ này cũng không phải chuyện dễ, cần phối hợp với máu căn nguyên Huyết Côn, để thân thể hắn giống với thân thể Huyết Côn, cự thú Tinh Không mạnh mẽ đó.
Cho nên truyền thừa Huyết Côn này mới có thể bao gồm cả máu căn nguyên Huyết Côn.
Vương Đằng nghĩ thông suốt những điều này, trong đầu lập tức hiện lên một luồng linh quang.
Ngay sau đó, hắn mở choàng mắt, trong hai mắt hiện lên từng phù văn màu đỏ sẫm huyền ảo vô cùng.
Ầm!
Bên ngoài, trong hai mắt của phân thân Huyết Thần cũng có phù văn màu đỏ sẫm thoáng hiện, sau đó vô cùng vô tận phù văn bên ngoài cơ thể hắn nháy mắt hội tụ đến, một lần nữa ngưng tụ thành một Huyết Côn.
Huyết Côn này còn lớn hơn gấp đôi Huyết Côn ngưng tụ bên ngoài cơ thể phân thân Huyết Thần trước đó.
Bởi vì đây là hình thể Huyết Côn do bản thể Vương Đằng và phân thân Huyết Thần đồng thời thi triển mà ra.
Người ngoài hoàn toàn không nghĩ đến, Vương Đằng không phải là một mình hấp thu cảm ngộ, mà là bản thể và phân thân đồng thời hấp thu.
Grào!
Huyết Côn khổng lồ ngửa mặt lên trời gào thét, kinh động đến tất cả loài Hắc Ám ở đây, làm cho vẻ mặt bọn chúng cùng nhau biến đổi, sau đó bọn chúng lại nhìn thấy, Huyết Côn khổng lồ nhảy lên, giống như cá bơi vào biển nhảy vào trong hồ máu rộng lớn.
Ầm!
Lực nguyên huyết nồng nặc đến cực điểm trong hồ máu tựa như nước biển sôi trào, thân hình to lớn của Huyết Côn ở trong đó như ẩn như hiện.
Tất cả loài Hắc Ám cũng nhìn thấy, Huyết Côn đó đột ngột mở ra miệng lớn, máu căn nguyên trong hồ máu lập tức điên cuồng hội tụ vào trong miệng.
“Không tốt! Hắn đã bắt đầu hấp thu máu căn nguyên Huyết Côn.”
Loài Hắc Ám ở đây đều sắc mặt đại biến, vừa sợ vừa giận nhìn một màn này.
“Chết tiệt! Đó là thuật Huyết Côn, có thể cắn nuốt, hấp thu tất cả máu căn nguyên.” Sắc mặt Huyết Noqui cực kỳ khó coi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Huyết Côn trong hồ máu, tràn đầy ghen ghét.
Vì sao phương pháp mạnh mẽ, huyền diệu như thế không phải là của nó?
“Hắn nhanh như vậy đã nắm giữ được thuật Huyết Côn sao!” Đám loài Hắc Ám Huyết Kỳ La và Huyết Kings thấy hơi khó tin.
Bọn chúng vẫn cảm thấy cho dù đối phương hấp thu truyền thừa, cũng không tiêu hóa xong nhanh như vậy, nhưng sự thật lại hung hăng tát cho bọn chúng một bạt tai.
“Thiên phú của tên này có phải có hơi quá biến thái rồi không!” Huyết Tia không nhịn được nói thầm.
Ầm!
Nhưng tình huống làm cho người kinh ngạc còn chưa kết thúc, một trận ầm vang lần nữa vang lên, trong cơ thể Huyết Côn chợt có hào quang nồng đậm bộc phát ra, bất ngờ hiện lên hình dáng một người.
“Tên này còn muốn làm gì?”
Đông đảo loài Hắc Ám hơi ngẩn ra, nhìn về phía bóng dáng trong cơ thể Huyết Côn.
Ầm!
Ngay sau đó, hào quang bộc phát, một ảo ảnh to lớn hiện ra trên không Huyết Côn.
Uy nghiêm, tà ác, đẫm máu, khó tả...
Ảo ảnh đó cả người đỏ tươi, mấy cánh tay mọc ra trên hai bên cơ thể, mấy đôi mắt xếp song song trên khuôn mặt mơ hồ, hơi khép hờ, dường như còn chưa thức tỉnh.
Thế nhưng loại uy thế khủng bố khác thường đó lại làm cho loài Hắc Ám ở đây không nhịn được muốn thần phục.
“ánh xạ Huyết Thần!!!”