Hơn nữa còn tăng lên không ít.
3200 điểm ‘căn nguyên Huyết’!
4000 điểm ‘thế giới Huyết’!
Thoáng chốc khiến cảm ngộ ‘căn nguyên Huyết’ và ‘thế giới Huyết’ của Vương Đằng tăng lên rất nhiều.
‘Căn nguyên Huyết’: 4200/40000 (tứ giai);
‘Thế giới Huyết’: 5600/40000 (tứ giai);
“Tốt! Tốt! Tốt!” Vương Đằng hấp thu xong những cảm ngộ này, trong lòng đầy thỏa mãn.
Mặc dù Huyết Quỷ Ma Hoàng hơi đáng ghét, nhưng bong bóng thuộc tính rơi xuống lại làm hắn rất thích, miễn cưỡng cũng coi như là một người tốt.
Lần sau gặp lại, nhất định phải phát cho nó một tấm thẻ người tốt.
Những điều này nói ra rất dài dòng, trên thực tế chỉ trong mấy hơi thở, sau khi phân thân Huyết Thần nhặt xong bong bóng thuộc tính, bèn nhìn xung quanh, bỗng nhiên mở miệng nói: “Chư vị còn đánh nữa không?”
“...” Khóe miệng tất cả loài Hắc Ám co giật, rơi vào trầm mặc.
Bộ dạng còn chưa đánh đủ của tên này là chuyện gì đây?
“Không đánh sao? Thật sự không đánh à? Thật ra ta đã rất hư nhược rồi, các ngươi lại cân nhắc đi?” Phân thân Huyết Thần thấy không có ai đáp lại, không khỏi nói thêm lần nữa.
“...”
Tên này không thích hợp!
“Haiz!” Phân thân Huyết Thần lắc đầu, không nhiều lời nữa, trực tiếp hóa thành một vệt sáng, bay ra bên ngoài sào huyệt Huyết Côn.
“...”
Mẹ nó, tên này đang thất vọng à?
Đang thất vọng đấy hả?
Quả nhiên hắn muốn đánh bọn chúng, quả thực không xứng làm người.
Thế là, một đám loài Hắc Ám trơ mắt nhìn hắn rời đi, lại không có một ai ngăn cản.
“Phụt! Đám ngu ngốc này!” Trong không gian cắn nuốt, Viên Cổn Cổn đều cười mệt.
Icedis cũng không nhịn được bật cười lắc đầu, đám loài Hắc Ám này hoàn toàn là bị trận chiến đấu trước đó của phân thân Huyết Thần trấn trụ, nếu không thì tuyệt đối sẽ không ngu ngốc tùy ý để hắn rời đi như thế.
Sào huyệt Huyết Côn đã bị nổ ra một cái lỗ lớn, cho nên hoàn toàn không cần tìm lối ra nữa, trực tiếp từ trên cao bay ra ngoài là được.
Không đến một lát sau, phân thân Huyết Thần liền ra bên ngoài, mắt sáng lên, cũng không cứ thế mà đi, mà là nhìn xuống sào huyệt Huyết Côn bên dưới.
Trong lòng hắn hơi động, trong mắt có phù văn màu đỏ sẫm lấp lóe, sau đó niệm lực tinh thần từ ấn đường hắn quét ra.
Ầm ầm!
Bên ngoài sào huyệt Huyết Côn tức khắc nổi lên từng phù văn màu đỏ sẫm kỳ dị, gần như quấn quanh bên ngoài cả sào huyệt Huyết Côn, sào huyệt Huyết Côn bất thình lình chấn động lên.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Trong sào huyệt Huyết Côn, một đám loài Hắc Ám chợt cảm giác thấy chấn động kịch liệt, dồn dập kinh hãi nhìn lên trời, nhưng còn không đợi bọn chúng kịp phản ứng, từng trận lực không gian cuốn tới, bọn chúng đã biến mất ngay tại chỗ.
Phân thân Huyết Thần cười ha ha, thúc giục phù văn màu đỏ sẫm.
Sào huyệt Huyết Côn bỗng thu nhỏ lại, cuối cùng vậy mà biến thành cỡ bàn tay, bị hắn vẫy tay một cái, rơi vào trong tay hắn.
“Ngoài truyền thừa ra, sào huyệt Huyết Côn này cũng là đồ tốt, mặc dù có chỗ hư hao, nhưng còn có thể tu bổ.” Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng mỉm cười.
Ngay sau đó, hắn không ở lại nữa, nhảy thẳng vào biển máu phía dưới, chui vào trong biển rộng mênh mông, biến mất không thấy đâu nữa.
Trong vùng biển Huyết Sát.
Đám loài Hắc Ám Huyết Noqui, Huyết Kings, Huyết Tia bị dịch chuyển ra ngoài, còn có chút ngơ ngác, nhưng lập tức phản ứng lại.
“Sào huyệt Huyết Côn bị thu mất rồi!”
Mấy loài Hắc Ám biến sắc, dựa theo trí nhớ phóng tới vị trí chỗ ban đầu của sào huyệt Huyết Côn.
Vị trí chúng nó bị dịch chuyển cũng không xa, thậm chí ngay ngoài không gian của sào huyệt Huyết Côn.
Cái này rất bình thường, bởi vì muốn vận dụng lực dịch chuyển không gian của sào huyệt Huyết Côn, khẳng định phải trong trong phạm vi ảnh hưởng không gian của sào huyệt Huyết Côn.
Loài Hắc Ám có mặt lập tức nhảy vào khu vực kia, lại thấy bên trong rỗng tuếch, khí Huyết Sát bốn phía đang tụ lại, bao phủ nơi này.
Không bao lâu, lực không gian của nơi này sẽ theo đó tiêu tán, sau đó khôi phục bình thường, cũng không khác với nơi khác của vùng biển Huyết Sát.
Sắc mặt tất cả loài Hắc Ám Huyết Noqui, Huyết Kings, Huyết Kỳ La đều trở nên cực kỳ khó coi, không nhịn được nghiến răng nghiến lợi.
“Tên khốn đó ngay cả sào huyệt Huyết Côn cũng không giữ lại cho chúng ta.” Âm thanh của Huyết Noqui dường như phát ra từ trong kẽ răng.
“Không ngờ sào huyệt Huyết Côn cũng có thể thu lấy.” Huyết Tia không nhịn được lắc đầu, trong lòng thở dài: “Trông có vẻ sào huyệt Huyết Côn này cũng là một bảo vật không tệ.”
“Có lẽ trong truyền thừa Huyết Côn có cách thu lấy sào huyệt Huyết Côn, hiện giờ truyền thừa bị hắn lấy được, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua sào huyệt Huyết Côn này.” Ánh mắt Huyết Rosa hơi chớp động, nói: “Cũng chính vì như thế, đến bây giờ sào huyệt Huyết Côn mới bị thu lấy, bằng không đã sớm không có chuyện của chúng ta.”
Huyết Tia gật đầu, xem như thầm chấp nhận suy đoán của Huyết Rosa.
Ánh mắt loài Hắc Ám khác đều chớp động, như có suy nghĩ.
“Chẳng lẽ cứ như vậy thả hắn rời đi sao? Lần này hắn hoàn toàn trở thành người thắng lớn nhất, mà chúng ta lại trở thành nền.” Huyết Kỳ La có chút không cam lòng nói.
“Hừ!” Huyết Kings lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn quanh một vòng, nói: “Hắn có thể mang theo truyền thừa Huyết Côn thuận lợi trở về Huyết tộc hay không vẫn là một vấn đề, các ngươi không phát hiện rất nhiều loài Hắc Ám đã lặng lẽ rời khỏi sao?”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người hơi sửng sốt, lập tức vội vàng nhìn lại bốn phía, quả nhiên phát hiện rất nhiều loài Hắc Ám không biết từ khi nào đã rời khỏi.
Trong đó bao gồm thiên tài Kiếm Ngư Chinh của tộc Kiếm Huyết ngư kia.
Trong nhất thời, tất cả loài Hắc Ám đều phản ứng lại, ánh mắt kịch liệt lấp lóe, rồi sau đó lập tức giải tán, bay thẳng đến thế giới bên ngoài.
....
Bên kia, dưới Huyết hải, một đám Kiếm Huyết ngư chính hội tụ đến.
“Kiếm Ngư Chinh, ngươi xác định người lấy được truyền thừa Huyết Côn chính là Huyết tử Huyết tộc?” Một Kiếm Huyết ngư đầu cá thân người khoanh chân ngồi trên lưng một Kiếm Huyết ngư thân hình khổng lồ khác, lạnh giọng hỏi.
Khí tức dồi dào phát ra từ trên người nó có thể thấy được, Kiếm Huyết ngư này chính là tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh.