Vốn dĩ hắn còn phải tiêu phí không ít thời gian nữa đi tìm Huyết Hải chi linh, nhưng hiện giờ nắm giữ sào huyệt Huyết Côn, tự nhiên rất dễ dàng có thể tìm được.
Phải biết rằng Huyết Hải chi linh cấp Hoàng thượng vị hắn cướp được từ chỗ người đàn ông tóc tảo biển, đến từ sào huyệt Huyết Côn.
Viên Cổn Cổn gật đầu, không hỏi nhiều nữa.
Vương Đằng đang muốn nhập niệm lực tinh thần của mình vào trong sào huyệt Huyết Côn bắt lấy Huyết Hải chi linh, đột nhiên trong lòng vừa động.
“Làm sao vậy?” Viên Cổn Cổn nói.
“Sinh linh biển máu vùng vùng biển này càng ngày càng nhiều, không thiếu tồn tại của tộc Kiếm Huyết ngư.” Vương Đằng cười lạnh nói.
“Chúng nó đang tìm ngươi à!” Icedis nói.
“Để chúng nó tìm đi, đợi cho sinh linh vùng biển này đủ nhiều, dứt khoát tận diệt chúng nó.” Vương Đằng hờ hững nói.
Thế giới bên ngoài, phân thân Huyết Thần vung bàn tay to lên, khí Huyết Sát bốn phía hội tụ đến trong vô hình, bao phủ mọi thứ.
Mà hắn trốn trong khe hở không gian do bản thể Vương Đằng mở, bình thường khó có thể phát hiện.
Ầm ầm!
Trên không vùng biển, một tiếng nổ vang truyền đến.
Theo sau liền thấy một đường lưu quang từ phía xa bay nhanh đến, tinh thần lực quét ngang vùng biển này, cuối cùng không phát hiện cái gì, lại nhanh chóng rời đi.
“Tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh!” Trong lòng phân thân Huyết Thần vừa động, thu hồi ánh mắt.
Đã sớm đoán được sẽ có tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh hoặc là cấp Ma Hoàng thượng vị xuất hiện, chỉ là không ngờ tìm đến đây nhanh như vậy, hơn nữa căn bản không hề che giấu, trực tiếp càn quét vùng biển này.
Đây là xem hắn như cá trong chậu, nhận định hắn không trốn thoát sao?
Trong không gian cắn nuốt, trong mắt Vương Đằng hiện lên một tia hàn quang, lạnh lùng cười.
Hắn không để ý tới chuyện của thế giới bên ngoài nữa, dù sao có phân thân Huyết Thần nhìn chằm chằm, nếu bị phát hiện, phân thân Huyết Thần cũng có thể tạm thời ứng đối.
Ầm!
Từng đợt niệm lực tinh thần nhất thời thổi quét ra từ chỗ ấn đường của Vương Đằng, tiến vào sào huyệt Huyết Côn.
Một vùng vùng biển nào đó, một Huyết Hải chi linh bị niệm lực tinh thần của hắn sờ sờ bắt ra, trói chặt, ngay cả giãy dụa cũng không làm được.
Ngao!
Huyết Hải chi linh này chính là dáng vẻ hải quái, lúc bị lôi ra khỏi sào huyệt Huyết Côn còn đang rống giận, nhưng vừa xuất hiện ngoài sào huyệt Huyết Côn, cảm nhận được Huyết Sát ý viễn cổ trên người Vương Đằng phát ra, lập tức thành thật.
Đối với Huyết Hải chi linh cấp Hoàng thượng vị mà nói, Huyết Sát ý viễn cổ ngũ giai quả thực chính là tồn tại mang tính áp đảo.
Hơn nữa Huyết Hải chi linh sống trong sào huyệt Huyết Côn rất quen thuộc đối với loại lực ý chí này, càng thêm sợ hãi, còn tưởng rằng đối mặt với Huyết Côn chân chính.
“Ăn đi!” Vương Đằng gọi Bàn Đại Tinh qua, kêu nó cắn nuốt Huyết Hải chi linh trước mắt.
Trước đó Bàn Đại Tinh này luôn bị bỏ trong không gian cắn nuốt, chẳng qua Vương Đằng chê nó ồn, không cho nó tới gần bên này.
Dù sao không gian cắn nuốt cũng đủ lớn, có thể cho nó tùy tiện vui vẻ ở bên trong.
“Chi!”
Bàn Đại Tinh nhìn thấy Huyết Hải chi linh trước mắt, nhất thời phát ra một tiếng kêu kích động.
Con đồng loại này béo hơn nhiều so với bảy đồng loại trước đó.
A ô!
Lần này nó vô cùng chủ động, trực tiếp mở to miệng ở vị trí chính giữa thân thể, nuốt xuống Huyết Hải chi linh dáng vẻ hải quái kia.
Từ sau khi tiến vào cấp Hoàng thượng vị, thân hình của nó cũng có thể duỗi ra to hơn, cắn nuốt hải quái này cũng không nói suông.
“Ngao!”
Nhưng mà Huyết Hải chi linh dáng vẻ hải quái đó tự nhiên cũng không cam tâm bị cắn nuốt, phát ra tiếng rống giận, muốn giãy dụa, nhưng cho dù thế nào không thể giãy thoát khỏi trói buộc niệm lực tinh thần của Vương Đằng.
Bàn Đại Tinh nhân cơ hội này, trực tiếp nuốt nó xuống.
Phì phì! Phì phì!
Thân hình Bàn Đại Tinh bắt đầu bành trướng, không ngừng vặn vẹo biến hình, giống như có thứ gì điên cuồng giãy dụa trong thân thể nó.
Cùng là cấp Hoàng thượng vị, Bàn Đại Tinh muốn cắn nuốt đối phương cũng không dễ dàng như vậy.
Vương Đằng chỉ có thể chờ đợi, nhưng mà lại nghĩ, bắt Huyết Hải chi linh dáng vẻ bạch tuộc trước đó qua, rồi sau đó thi triển Phệ Hồn tiễn.
Vù!
Một mũi tên vô hình ngưng tụ chỗ ấn đường hắn, lập tức đâm tới Huyết Hải chi linh dáng vẻ bạch tuộc kia.
Con Huyết Hải chi linh này tựa hồ cảm giác được uy hiếp, kịch liệt giãy dụa, hơn mười xúc tua điên cuồng đong đưa, nhằm phía Vương Đằng.
Vương Đằng chưa nhúc nhích, ánh mắt bình tĩnh nhìn Huyết Hải chi linh này.
Ầm!
Phệ Hồn tiễn nháy mắt đâm vào trong thân thể Huyết Hải chi linh, làm cho động tác của hơn mười xúc tua của nó nháy mắt đình trệ.
Gào!
Huyết Hải chi linh mở to miệng phát ra một tiếng rít gào đinh tai nhức óc, lẫn lộn với đau khổ.
Vương Đằng lập tức cảm giác được sự tặng lại đến từ Phệ Hồn tiễn.
Phệ Hồn tiễn chẳng những có thể tấn công thể linh hồn của đối phương, còn có thể hấp thu lực linh hồn, rồi sau đó tặng lại cho người phát ra công kích.
Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng tốt xấu xem như một loại tặng lại.
Dù sao loại năng lực này, vốn cực kỳ biến thái và hiếm thấy, mặc dù chỉ là hấp thu một chút, cũng đã rất khó lường.
Trước kia Huyết Quỷ ma hoàng chính là dưới sự không kịp đề phòng trúng Phệ Hồn tiễn, kết quả dẫn đến trong chiến đấu rơi vào hạ phong, bị Vương Đằng một tên bắn thủng ngực.
Nếu không có công lao đánh lén của Phệ Hồn tiễn, Vương Đằng muốn một tên bắn thủng chiến giáp của Huyết Quỷ ma hoàng cấp Thánh, tuyệt đối không dễ dàng như vậy, trung gian không thiếu một sự quanh co phức tạp.
Hơn nữa hiện giờ dưới tinh thần lực cấp Vực Chủ đỉnh phong của Vương Đằng, uy lực của Phệ Hồn tiễn này lại càng không thể khinh thường.
Bụp bụp bụp....
Huyết Hải chi linh dáng vẻ con bạch tuộc giẫy giụa hồi lâu, hơn mười xúc tua điên cuồng đập trong hư không, cuối cùng dần dần yếu ớt, cho đến khi không động đậy nữa.
Hai tròng mắt của nó vốn hung tàn lạnh như băng, cũng trở nên dại ra, tựa hồ mất đi thần thái.