Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4057 - Chương 4057 - Huyết Ma Hoàng! Huyết Văn Hải Khuê! Huyết Phong Phệ Linh Tước! Sự Khủng Bố Của Huyết Sát Ảnh Khôi!

Chương 4057 - Huyết Ma Hoàng! Huyết Văn Hải Khuê! Huyết Phong Phệ Linh tước! Sự khủng bố của Huyết Sát Ảnh Khôi!
Chương 4057 - Huyết Ma Hoàng! Huyết Văn Hải Khuê! Huyết Phong Phệ Linh tước! Sự khủng bố của Huyết Sát Ảnh Khôi!

Cũng may sau khi chúng nó phát hiện động tĩnh của phân thân Huyết Thần, liền lập tức chạy qua đây.

Có Huyết tử điện hạ ở đây, chúng nó nhất định sẽ không sao.

Chúng nó cũng không quên, ở đây còn có một trận pháp cấp Thánh cực kỳ khủng bố tồn tại.

Phân thân Huyết Thần đứng trong hư không, đứng khoanh tay, nhìn qua đám loài Hắc Ám Huyết Keppel phía sau, trong mắt không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.

Mấy tên có vẻ thật sự muốn làm ra một trận đánh lớn!

Vậy mà hấp dẫn nhiều sinh linh biển máu như vậy.

Thú vị!

Hắn không khỏi nhẹ nhàng cười, ánh mắt hơi lóe ra một chút.

Ầm! Ầm! Ầm....

Lúc này, vài tiếng gầm rú thật lớn từ xa xa truyền đến, phía sau phần lớn sinh linh biển máu, vài khí tức khủng bố bùng nổ ra, phát sau mà đến trước.

Từng lưu quang màu đỏ máu từ phía xa bay nhanh mà đến, hiện thân trong bầu trời này.

Ầm!

Dưới biển máu cũng có huyết lãng quay cuồng, rất nhiều sinh linh biển máu bị cắn nuốt trong gào thét hoảng sợ.

“Hửm?” Phân thân Huyết Thần nhìn qua, hơi nhíu mày.

Chỉ thấy dưới mặt biển kia, một bóng đen thật lớn đang hiện ra, chậm rãi phá vỡ mặt biển, xuất hiện trước mặt tất cả sinh linh.

Đó là một tồn tại như thế nào?

Cả người màu đỏ sậm, lộ ra hình thái liên kết, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy chừng hai mươi bảy đốt, mỗi đốt lại chia làm vô số vòng tròn, phần đầu cũng không rõ ràng, thành dạng giác hút, sau một vài vị trí, mọc ra vô số con mắt hình tròn màu đỏ tươi, cực kỳ xấu xí.

“Đây là thứ gì? Sao giống như con đĩa?” Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng không khỏi nhíu mày, thật sự xấu chết.

Rất xấu!

Chưa bao giờ gặp qua sinh vật xấu như thế!

“Hình như thật sự là một con đỉa, ước chừng là sinh linh chỉ trong biển máu này mới có.” Viên Cổn Cổn nói: “Truyền thừa Huyết Côn này của ngươi thật sự là hấp dẫn rất nhiều ngưu quỷ xà thần.”

“Siêu xấu!” Icedis không lưu tình chút nào, lạnh lùng nói, giọng điệu tràn ngập ghét bỏ.

“Huyết Ma Hoàng!”

Từng tiếng ngạc nhiên chợt nổ tung trong sinh linh biển máu bốn phía, quái vật lớn vô cùng xấu xí đó xuất hiện, tạo thành khủng hoảng lớn.

Rất hiển nhiên, sinh vật giống như con đỉa này trong phần lớn sinh linh biển máu có uy danh không tầm thường.

“Huyết Ma Hoàng, vậy mà là nó!”

Sắc mặt Kiếm Ngư Dũng khẽ biến, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm quái vật lớn vô cùng xấu xí kia, đồng tử trong mắt hơi co rút lại một chút.

Ầm!

Lúc này, trên bầu trời bên kia rõ ràng xuất hiện một bóng dáng khổng lồ khác, đó là một cự mãng màu đỏ máu, mọc hai cánh, bay trên không trung, tốc độ có chút không chậm.

“Huyết Văn Hải Khuê!”

Phần lớn sinh linh biển máu nhìn thấy huyết mãng khổng lồ kia, lại một lần nữa phát ra tiếng kinh hô.

“Ngay cả tộc Huyết Văn Hải Khuê cũng đến đây, khó trách ta đột nhiên phát hiện lân cận này nhiều mãng xà như vậy!”

“Thế lực của tộc Huyết Văn Hải Khuê cũng không yếu so với tộc Kiếm Huyết ngư, tiếp theo chỉ sợ sắp đánh nhau rồi.”

“Ở này là địa bàn của tộc Kiếm Huyết ngư, tộc Huyết Văn Hải Khuê cũng dám chui hết ra khỏi tổ, không sợ không thể quay về sao?”

“Vì truyền thừa Huyết Côn, sinh linh các tộc cũng thật sự liều mạng!”

....

“Huyết Văn Hải Khuê!” Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng nghe thấy tiếng nghị luận bốn phía truyền đến, ánh mắt hơi chớp động.

Cừ thật!

Đây là dẫn tới cả... một chủng tộc sao?

Đến mức này sao?

Vì không cho hắn rời đi, ngay cả một chủng tộc đều rời tổ, thế trận này không khỏi quá lớn một chút.

Tộc Kiếm Huyết ngư cũng thôi đi, dù sao ở đây là địa bàn của chúng nó, hơn nữa trước đó Vương Đằng còn từng giết một tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh của chúng nó, thù hơi lớn, động tĩnh của chúng nó lớn một chút về tình có thể thông cảm.

tộc Huyết Văn Hải Khuê này thì không giống.

Mọi người không oán không thù, đến nhiều người như vậy, thật sự không sợ toàn bộ nằm lại ở đây sao?

Vương Đằng không khỏi lắc đầu bật cười, tuy rằng còn chưa tiếp xúc, nhưng cảm giác Huyết Văn Hải Khuê cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia có chút khí chất hoang dã muốn tiền không muốn mạng khó hiểu.

Hắn mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’ nhìn thoáng qua Huyết Văn Hải Khuê cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia, trong lòng có phán đoán.

Đại khái tương đương với cấp Ma Hoàng thượng vị tứ giai, chỉ không biết thực lực như thế nào.

Chi!

Một trận tiếng kêu chói tai bén nhọn đột nhiên truyền đến từ một phương hướng khác.

Phần lớn sinh linh biển máu còn chưa khôi phục lại tinh thần từ trong rung động do Huyết Văn Hải Khuê xuất hiện, ánh mắt lại một lần bị hấp dẫn qua.

Chỉ thấy trên không một vùng biển trống trải chợt nổi lên cuồng phong, từng phong nhẫn màu đỏ máu thổi quét thiên địa, rất nhiều sinh linh biển máu trực tiếp bị cắt nát, chết trong tiếng kêu thảm thiết, ngã xuống đáy biển, nhuộm nước biển vốn màu đỏ càng màu đỏ tươi hơn, khí huyết tinh xộc lên mũi nháy mắt tràn ngập ra.

Chi!

Trong cuồng phong, một con chim khổng lồ giương cánh bay tới, cả người nó màu đỏ máu, lông chim giống như kim loại sáng bóng lạnh như băng, mỏ ngắn bén nhọn, ánh mắt hờ hững mà sắc bén, không có một sinh linh biển máu nào có thể đối diện với nó.

Dưới đôi cánh đang vỗ của nó, từng trận gió xoáy làm bạn, trong gió xoáy tràn ngập khí huyết tinh, lộ ra một luồng cảm giác tà ác.

“Huyết Phong Phệ Linh tước!”

Rất nhiều sinh linh biển máu sợ hãi, lúc nhìn thấy con chim khổng lồ kia, trực tiếp chui vào đáy biển, không dám thò đầu, tựa hồ sợ bị đối phương nhìn thấy.

Ngay cả tồn tại của tộc Huyết Văn Hải Khuê trước đó vừa mới xuất hiện, cũng xôn xao một trận, giống như gặp phải khắc tinh.

“Xít xít ~”

Huyết Văn Hải Khuê cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia chậm rãi nâng cái đầu cực lớn lên, phun ra nuốt vào tín tử màu đỏ máu, quay đầu nhìn lại con chim đó, một đôi đồng tử dựng thẳng lạnh như băng hơi chớp động.

“Huyết Khuê Mang, không ngờ ngươi cũng đến đây.”

Huyết Phong Phệ Linh tước nhìn chằm chằm Huyết Văn Hải Khuê cấp Hoàng tuyệt đỉnh vài lần, đột nhiên truyền ra một âm thanh lạnh như băng bén nhọn.

“Còn có ngươi, Huyết Ma Hoàng, không ở dưới biển sâu, chạy ra ngoài muốn chết sao?”

Nói xong, lại nhìn thoáng qua con đỉa khổng lồ vô cùng xấu xí đó, trào phúng nói.

Bình Luận (0)
Comment