Ánh mắt phân thân Huyết Thần lạnh lùng, hét to, chiến cung trong tay đã kéo căng, nhắm ngay Huyết Ma Hoàng.
Ầm!
Huyết Ma Hoàng không nói hai lời, trực tiếp lặn thẳng xuống biển, căn bản không mảy may dừng lại, vọt thẳng xuống đáy biển.
Hiện tại trong đầu nó chỉ có một suy nghĩ!
Chạy!
Chạy càng xa càng tốt!
Tiểu tử kia chính là một tên biến thái, căn bản không phải tồn tại cấp Ma Hoàng bình thường.
Đông đảo sinh linh Huyết Hải: “???”
Huyết Ma Hoàng này vừa nãy oai như nào, hiện tại thế mà lại trực tiếp chạy trốn?
Quả thực đã thay đổi tam quan của bọn chúng.
Phân thân Huyết Thần nhìn bóng lưng Huyết Ma Hoàng hốt hoảng chạy trốn, khóe miệng không khỏi nhếch lên một độ cong kỳ dị, chiến cung trong tay yên lặng chuyển hướng sang Huyết Văn Hải Khuê.
“???”
Toàn bộ đầu rắn của Huyết Văn Hải Khuê đều tê dại.
Không phải nói đánh giết Huyết Ma Hoàng sao, sao mục tiêu lại biến thành ta rồi?
Nhưng phân thân Huyết Thần căn bản không cho nó cơ hội phản ứng, nháy mắt buông chiến cung trong tay ra.
Từng trận mưa tên máu hội tụ, bắn về phía đối phương.
Đồng thời lúc những mũi tên máu chi chít này nổ tung, đã là lúc chúng ngưng tụ lại với nhau ở giữa không trung, hóa thành một mũi tên lớn.
Ầm!
Không trung bị đánh rách tả tơi, dưới những mũi tên kia phi nhanh xuống, từng luồng không khí đảo ngược, giống như hình thành một cái một cái bát úp nơi đầu mũi tên.
“Grào!” Huyết Văn Hải Khuê cảm nhận được uy hiếp trí mạng, phát ra tiếng gầm thét, dùng miếng vảy thần bí kia chặn trên đầu.
Nhưng mà...
“Chuyển!”
Một tiếng quát nhẹ truyền đến từ trên cao.
Phân thân Huyết Thần giống như đã sớm nghĩ đến điều này, mũi tên bay đến ngay trước Huyết Văn Hải Khuê, không gian có hơi dao động, mũi tên biến mất ngay tại chỗ.
“Không tốt!”
Huyết Văn Hải Khuê kinh hãi nghẹn ngào nói, nó đã nhận thấy điểm không đúng, lập tức khống chế niệm lực tinh thần, muốn dời miếng vảy thần bí kia về phía bên phải.
Nhưng mà không kịp mất rồi.
Vù!
Bên phải đầu Huyết Văn Hải Khuê, dưới không gian chập chờn, một luồng sáng màu đỏ như máu chợt hiện ra, phóng tới đầu Huyết Văn Hải Khuê.
Phập!
Gần như trong nháy mắt khi luồng sáng màu đỏ kia xuất hiện, Huyết Văn Hải Khuê liền cảm nhận được cơn đau kịch liệt truyền đến từ trên đầu, giống như bị xé toạc ra, lớn lớn máu bắn tung tóe ra.
“Grào...”
Huyết Văn Hải Khuê phát ra một tràng tiếng xì thật dài, xen lẫn trong đó là đau đớn vô tận, quanh quẩn giữa trời đất.
Thân thể của nó giãy dụa kịch liệt, rơi xuống phía mặt biển.
“Trói!”
Phân thân Huyết Thần quát nhẹ một tiếng, lượng lớn dây leo màu đen càn quét phóng ra, không ngừng trói buộc Huyết Văn Hải Khuê đang rơi xuống kia.
Trước khi xác nhận nó đã chết thật chưa, tự nhiên không thể để nó rơi xuống biển máu được.
Vả lại cơ thể của tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh là đồ tốt, không thể lãng phí.
Tất cả đều diễn ra trong nháy mắt, tới lúc những sinh linh Huyết Hải tại hiện trường kịp phản ứng lại, lập tức nhìn thấy khung cảnh trước mắt này.
Đầu Huyết Văn Hải Khuê bị một mũi tên xuyên thủng, cơ thể bị dây leo màu đen trói lại, bị treo ngược giữa không trung.
Rung động!
Sợ hãi!
Trong nháy mắt, trong lòng tất cả những sinh linh Huyết Hải đều sinh ra một luồng khí lạnh không cách nào hình dung được.
Thì ra Huyết tử Huyết tộc này mới là người khủng khiếp nhất! ! !
Con rối và sủng vật của đối phương nhiều lắm chính là làm tổn thương mấy tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh mà thôi, nhưng đến phiên Huyết tử Huyết tộc này vừa ra tay, thì đúng là muốn mạng mà!
Rất nhiều sinh linh Huyết Hải lặng lẽ đằm mình xuống đáy biển, nhanh chóng chạy ra xa, bọn nó cảm thấy nới này quá nguy hiểm, đi trước vẫn tốt hơn.
“???”
Dưới biển máu, Huyết Ma Hoàng quay đầu nhìn thấy cảnh này, trên trán lập tức xuất hiện vài dấu chấm hỏi .
Đã nói là tấn công ta?
Vậy thì tại sao lại tấn công tên Huyết Văn Hải Khuê kia chứ?
“Không đúng, vốn từ đầu tiểu tử này đã muốn tấn công Huyết Văn Hải Khuê, xì.. mẹ nó, còn nham hiểm hơn so với ta!” Huyết Ma Hoàng bỗng nhiên kịp phản ứng, chỉ cảm thấy tê cả da đầu, trong lòng không khỏi pha ra một luồng hơi lạnh.
Nó vẫn luôn cho rằng mình đã rất nham hiểm rồi, không nghĩ tới hôm nay lại đụng phải một tên càng nham hiểm hơn nó.
Thật sự là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân mà!
Nhưng vấn đề quan trọng hiện tại.
Nó tiếp tục chạy trốn, hay là ở lại đây… chiến đấu?
Dù sao tiểu tử kia chẳng qua cũng chỉ là một tồn tại cấp Ma Hoàn trung vị, có thể tiến hành chiến đấu cấp Thánh hai lần hẳn đã là giới hạn rồi?
Ánh mắt Huyết Ma Hoàng chớp dữ dội, trong lúc nhất thời không thể quyết định chắc chắn được.
“Không được, ta sao có thể để một tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị dọa sợ.”
Cuối cùng, nó cắn răng, hay là quay người xông trở về.
Một bên là truyền thừa Huyết Côn mà nó không thể nào từ bỏ, một bên là khác là phỏng đoán mới vừa rồi của nó.
Nó không tin phân thân Huyết Thần có thể tiếp tục tiến hành chiến đấu cấp Thánh!
...
“Chết rồi sao?”
Trong không gian thôn phệ, Vương Đằng mở ra đôi mắt Chân Thị ra, nhìn trộm dấu hiệu sinh mệnh trong cơ thể nó.
“Sinh mệnh đang rút đi, thế nhưng vẫn chưa chết hoàn toàn.”
Mắt hắn sáng lên, truyền tin tức vào óc phân thân Huyết Thần.
Bên ngoài, hai mắt phân thân Huyết Thần sáng lên, Huyết Côn sát đao trước người phi nhanh ra, phóng nhanh về phía Huyết Văn Hải Khuê.
Phập phập!
Huyết Côn sát đao xuyên qua lỗ máu lớn trên đầu đối phương, mang theo một mảnh hoa máu.
Sau đó một viên tinh thể hình tròn màu đỏ như máu bị Huyết Côn sát đao nâng bay ra, trở lại trước mặt phân thân Huyết Thần.
“Grào!”
Bên trong viên tinh thể hình tròn màu đỏ như máu kia lập tức có một hư ảnh hình mãng xà lớn hiện lên, ánh mắt tràn ngập oán hận, gầm thét về phía phân thân Huyết Thần, mở cái miệng rộng nhào về phía mi tâm hắn.
“Thành thật một chút!”
Phân thân Huyết Thần quát lạnh một tiếng, chỗ mi tâm lập tức có một mũi tên vô hình bắn ra.
Phệ Hồn Tiễn!
Ầm!