Mắt phân thân Huyết Thần chăm chú nhìn chằm chằm vụ nổ phía trước, vẻ mặt hơi căng thẳng lên, thực lực của Kiếm Ngư Bình quả thật cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả khi hắn sử dụng trận pháp cấp Thánh, trong lòng vẫn cảm thấy không chắc chắn.
Vụ nổ kéo dài một hồi lâu, bầu trời phía trước mới từ từ lắng lại, nhưng vẫn tồn tại rất nhiều vết nứt không gian, khiến khu vực này rơi vào trạng thái hỗn loạn.
Một bóng người xuất hiện trong không gian chảy loạn, đúng là Kiếm Ngư Bình!
“Thế mà vẫn chưa chết!” Đồng tử phân thân Huyết Thần hơi co lại, trong lòng có phần hoảng sợ.
Tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong này thật sự khủng bố như thế sao?!
“Khặc khặc khặc...”
Một trận cười nhẹ đột nhiên từ trong miệng Kiếm Ngư Bình truyền ra, âm thanh của nó có vẻ hơi khàn, thậm chí là hơi chói tai, không còn hoà nhã, hiền lành như trước đó.
“Không tệ! Đúng là không tệ!”
“Giết chết Kiếm Ngư Dũng dưới mí mắt ta, còn tổn thương tới ta, ta đã thật lâu chưa từng thấy tiểu bối yêu nghiệt như ngươi.”
Kiếm Ngư Bình bất chợt ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng, như nhìn một vật chết nhìn chằm chằm phân thân Huyết Thần.
“Không giả vỡ nữa sao? Lão già!” Phân thân Huyết Thần cười ha ha, không hề yếu thế đối mặt với nó.
“Lá gan của ngươi quả thực rất lớn.” Kiếm Ngư Bình hờ hững nói.
“Lá gan không lớn, sao có thể trở thành Huyết tử Huyết tộc.” Phân thân Huyết Thần nói.
“Sẽ không sợ ta giết ngươi sao?” Kiếm Ngư Bình nói.
“Thứ ta nói thẳng, ngươi không giết được ta.” Phân thân Huyết Thần rất bình tĩnh nói: “Ta muốn đi, chỉ dựa vào ngươi vẫn không cản được.”
Trong ánh mắt Kiếm Ngư Bình không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Nếu như là cấp Ma Hoàng trung vị khác nói lời này trước mặt nó, nó sẽ chỉ xem như một trò cười cực kỳ buồn cười.
Nhưng lời người trước mắt này nói ra, nó lại có phần tin tưởng.
“Hơn nữa, ngươi bị thương.” Phân thân Huyết Thần chợt nhìn về phía tay phải nó, nơi đó đang có máu tươi chảy xuống.
“Mặc kệ ngươi có thể chạy thoát hay không, hôm nay ta đều phải giữ ngươi lại đây.” Kiếm Ngư Bình lắc đầu, đột nhiên thở dài một hơi, nói: “Nếu không thì cái mặt già này của ta để đâu đây?”
Ầm!
Lời nói thốt ra, nó đột ngột vươn tay, ảo ảnh thế giới nhỏ lần nữa ngưng tụ, vô số ánh kiếm màu đỏ tươi từ trong đó bắn ra, theo tay nó chợt nắm, những ánh kiếm thình lình hóa thành lao tù, vây chặt xung quanh phân thân Huyết Thần.
Một luồng lực lượng giam cầm còn mãnh liệt hơn lúc trước theo đó xuất hiện.
“Lực lượng thế giới thật mạnh!” Trong không gian cắn nuốt, ánh mắt Vương Đằng ngưng lại, rõ ràng cảm giác được một chút lực lượng kỳ dị quen thuộc.
Đó là lực thế giới!!
Hơn nữa còn là lực thế giới mạnh hơn hắn, rõ ràng muốn vượt khỏi phạm trù tứ giai!
Lão già tộc Kiếm Huyết ngư trước mắt vậy mà nắm giữ lực thế giới vượt qua tứ giai!
Nhưng ngẫm lại cũng không kỳ lạ, dù sao đối phương cũng là tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong, dù nội tình hơi kém hơn so với một vài chủng tộc huyết mạch mạnh mẽ, có thể nắm giữ lực thế giới tứ giai trở lên, cũng không hiếm lạ.
Thật ra đối với tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh, hoặc là tồn tại cấp Giới Chủ mà nói, lực thế giới tam giai trở lên không hề dễ nắm giữ như vậy.
Giữa tam giai và tứ giai hoàn toàn chính là một bước ngoặc.
Mà sau tứ giai, mỗi khi tăng lên một cấp bậc, đều là một bước tăng lên cực lớn.
Cho nên mỗi cấp bậc đều rất khó vượt qua, cần là tồn tại có cảm ngộ cực sâu đối với lực quy tắc căn nguyên, mới có thể nắm giữ lực thế giới đến cấp độ cao giai.
Cảm ngộ của Kiếm Ngư Bình trước mắt đối với quy tắc căn nguyên rõ ràng đã đạt đến cảnh giới tương đối cao thâm, nó có thể đạt tới cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong, quả nhiên không phải loại người đơn giản.
“Vừa nãy là do ta khinh thường ngươi, nhưng ngươi cũng quá mức tự tin, tự tin quá mức chẳng phải là chuyện gì tốt đâu.” Kiếm Ngư Bình nói.
Nó từng bước đi về phía phân thân Huyết Thần, lực thế giới trong cơ thể không ngừng tuôn ra, làm cho lồng giam ánh kiếm không ngừng co vào, phù văn phía trên lấp lóe, lực lượng giam cầm càng lúc càng khủng bố, như là tạo thành một thế giới nho nhỏ, vây hãm phân thân Huyết Thần vào trong.
Ánh mắt phân thân Huyết Thần lấp lóe, nếu như thực sự không được, cũng chỉ có thể sử dụng át chủ bài cuối cùng.
Lực thế giới của đối phương quả thực rất mạnh, nhưng hắn chưa hẳn không có thủ đoạn phá mở.
Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng vươn tay, lực không gian, lực Hắc Ám, lực huyết tinh, vân vân, tất cả hội tụ lại trong tay, đủ loại lực căn nguyên, vật chất bất hủ cũng hiện ra, dung nhập vào trong...
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt hắn chợt động, cả người buông lỏng.
Trái lại, Kiếm Ngư Bình lại biến sắc, đột ngột chộp tới phía trước.
Ầm!
Trảo ấn to lớn nháy mắt thành hình, muốn trực tiếp bắt lấy phân thân Huyết Thần.
“Láo xược! Ai dám động đến Huyết tử Huyết tộc ta!”
Một tiếng hét lớn thình lình từ trong hư không vang lên.
Ầm!
Không gian trước mặt phân thân Huyết Thần bỗng nhiên dao động một hồi, một thủ ấn màu đỏ tươi to lớn ầm ầm đánh ra, tiếng vang cực lớn truyền ra, mạnh mẽ đập nát trảo ấn.
Dư âm nguyên lực kinh khủng cuốn ngược ra sau.
Đồng tử Kiếm Ngư Bình co lại, nhưng thân hình lại bất chợt biến mất, xuất hiện trong lồng giam ánh kiếm, cuối cùng tự mình chộp tới phân thân Huyết Thần.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh truyền ra, một bóng người cực kỳ đột ngột xuất hiện bên cạnh phân thân Huyết Thần, đấm ra một quyền.
Kiếm Ngư Bình chỉ có thể biến trảo thành chưởng, miễn cưỡng đỡ lấy một quyền kia.
Rầm!
Lực lượng to lớn tuôn ra, cả người Kiếm Ngư Bình bay ngược ra ngoài, xuất hiện ở bên ngoài mấy vạn dặm, vẻ mặt u ám nhìn về phía người tới.
Cấp Ma Hoàng thượng vị đỉnh phong!
Đây là một tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị đỉnh phong của Huyết tộc!
Nhưng làm nó sắc mặt đại biến là, sau khi bóng dáng này xuất hiện, vậy mà lại có ba bóng người khác từ trong không gian bước ra, đứng hai bên trái phải phân thân Huyết Thần, và phía sau hắn.