Kiếm Ngư Bình lúc này chỉ cảm thấy khuất nhục vô cùng, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm phân thân Huyết Thần.
Dưới cái nhìn của nó, tất cả những chuyện này đều là do Huyết tử Huyết tộc.
“Không bằng làm một bữa ăn ngon cho các vị.” Phân thân Huyết Thần liếc mắt nhìn Kiếm Ngư Bình, cười ha ha nói.
“Ha ha ha... vậy bọn ta không khách sáo nữa.” Đám loài Hắc Ám Huyết tộc Huyết Rand lập tức cười to nói.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị đỉnh phong đồng thời ra tay, năng lượng kinh khủng bộc phát ra, trấn áp về phía Kiếm Ngư Bình.
“Các ngươi...” Kiếm Ngư Bình sắc mặt đại biến, không nghĩ tới đối phương không hề kiêng dè như vậy, nói động thủ là động thủ, chẳng lẽ bọn chúng không sợ sẽ gây nên phản công của tộc Kiếm Huyết ngư sao?
Ầm!
Nó lập tức bộc phát ra ảo ảnh thế giới nhỏ của bản thân, lực lượng trong cơ thể hoàn toàn tuôn ra, muốn ngăn cản công kích của đối phương.
Nhưng thực lực cách quá xa, bốn loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Hoàng thượng vị đỉnh phong, không nhắc tới cảnh giới tương đương, nội tình của loài Hắc Ám Huyết tộc tất nhiên mạnh hơn tộc Kiếm Huyết ngư nhiều, huống chi bọn chúng bây giờ đã chiếm ưu thế số lượng tuyệt đối.
Ầm ầm!
Dưới một tiếng nổ vang, ảo ảnh thế giới nhỏ của Kiếm Ngư Bình nháy mắt ầm ầm vỡ nát.
Phụt!
Kiếm Ngư Bình phun ra một ngụm máu, cả người bay ngược ra ngoài, muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật, cũng không còn cách nào duy trì dáng vẻ và phong thái cao nhân nữa.
“Lão già, dám ức hiếp Huyết tộc ta không người, hôm nay để ngươi xem uy thế vô thượng của Huyết tộc ta.” Đám loài Hắc Ám Huyết Marcy không muốn cứ vậy buông tha cho nó, nháy mắt biến mất tại chỗ, dữ dội lao về phía Kiếm Ngư Bình.
Bốn loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Hoàng thượng vị tạo thành thế vây kín, vây lấy Kiếm Ngư Bình, thi triển chiến kỹ của riêng mình, đánh tới đối phương.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm...
Từng đòn công kích bao phủ Kiếm Ngư Bình, khiến nó hoàn toàn không có sức đánh trả, chỉ có thể bị động phòng ngự giữa không trung.
Mà trong mắt phân thân Huyết Thần, Kiếm Ngư Bình lúc này quả thực giống như một bao cát, bị bốn loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Hoàng thượng vị đánh bay tới bay lui, hoàn toàn không dừng lại được.
“Các ngươi muốn khai chiến với tộc Kiếm Huyết ngư ta sao?” Kiếm Ngư Bình phát ra kêu thê lương thảm thiết.
“Khai chiến thì khai chiến, Huyết tộc ta còn sợ một tộc Kiếm Huyết ngư hèn mọn ngươi à.” Huyết Oss cười khẩy nói.
“Không cần mười ba thị tộc bọn ta đồng thời động thủ, chỉ cần một thị tộc, cũng đủ để diệt tộc Kiếm Huyết ngư ngươi.” Huyết Cheeman tộc Tzimisce hờ hững cười nói.
“Dứt khoát thừa dịp này diệt trừ luôn Kiếm Huyết ngư, bộ tộc này mấy năm gần đây thế mà cực kỳ phách lối, thật sự cho rằng bọn ta sẽ không xử lý các ngươi?” Huyết Marcy nói.
“Ha ha ha... Trước kia bọn ta bị trói buộc, không thể trắng trợn ra tay với mấy chủng tộc trong biển máu Bất Tử, bây giờ vừa vặn gặp được cơ hội này, không thể bỏ qua đâu.” Huyết Rand cười gằn nói.
“Các ngươi! Các ngươi...”
Trong lòng Kiếm Ngư Bình không nhịn được nổi lên sợ hãi, hoàn toàn không điềm tĩnh được nữa.
Nó nghe được, mấy cường giả loài Hắc Ám Huyết tộc này không phải đang nói đùa, bọn chúng thực sự sẽ diệt tộc Kiếm Huyết ngư.
Trong mắt Huyết tộc, tộc Kiếm Huyết ngư hoàn toàn chẳng là cái thá gì.
Bọn chúng chỉ là gia súc Huyết tộc nuôi nhốt ở biển máu Bất Tử mà thôi.
Trước kia không giết, không phải là Huyết tộc không thể giết, mà là không muốn giết, muốn giữ bọn chúng lại cho những Huyết tộc còn chưa trưởng thành xem như đá kê chân.
Trong lúc nhất thời, một cơn bi thương không cách nào hình dung hiện ra trong lòng Kiếm Ngư Bình.
Rất sớm trước kia, đã có tiền nhân đã nói với bọn chúng điểm này, nhưng nhiều năm như vậy không có Huyết tộc tiến hành xử lý bọn chúng, đến mức bọn chúng đều quên đi tình cảnh của bản thân mình.
Nhất là cường giả như Kiếm Ngư Bình, càng cảm thấy chính mình không ai bì nổi, khác biệt với những sinh linh huyết hải khác.
Nhưng hôm nay, lời nói của bốn loài Hắc Ám Huyết tộc đã hoàn toàn làm nó bừng tỉnh.
Thì ra cho dù là cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong, cũng không thoát được vận mệnh bị săn giết.
Ầm!
Huyết Rand một quyền đánh vào trên đầu Kiếm Ngư Bình, đánh nó về nguyên hình, lộ ra thân thể Kiếm Huyết ngư to lớn.
“Ta ngửi thấy, máu căn nguyên rất không tệ.”
Ánh mắt của mấy loài Hắc Ám Huyết tộc lộ ra ý hưng phấn, lập tức cùng lên, hoàn toàn coi tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong trong Kiếm Huyết ngư này là huyết thực mỹ vị.
“Chậc chậc chậc, quá thảm!” Phân thân Huyết Thần không nhịn được lắc đầu.
“A....”
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra từ trong miệng Kiếm Ngư Bình, sau đó Kiếm Ngư Bình chậm rãi yếu ớt dần.
Bốn loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Hoàng thượng vị đỉnh phong, năng lực hút máu của nó khủng bố cỡ nào, cho dù là tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong như Kiếm Ngư Bình cũng không chống đỡ được một lúc.
Quá thảm!
Thật sự quá thảm!
Phân thân Huyết Thần không nhịn được lắc đầu, đồng thời trong lòng cũng vô cùng hả giận.
Trước đó lão già này một dáng vẻ ăn chắc hắn, còn muốn mời hắn về “làm khách”, làm khách cái rắm, rõ ràng chính là bắt cóc trần trụi.
Hiện tại tốt, cuối cùng tự mình gánh chịu hậu quả.
Sau lưng Huyết tử như hắn cũng là có chỗ dựa vững chắc đấy được chưa?
Thật sự cho rằng hắn dễ bắt nạt à.
Trước đó trong sào huyệt Huyết Côn bị phần lớn loài Hắc Ám vây công, đó là bởi vì còn đang giai đoạn cướp đoạt truyền thừa, không có cách nào, chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân.
Nhưng hôm nay thì không giống, truyền thừa đã tới tay hắn, người khác còn muốn đoạt lấy từ trong tay hắn đã không dễ dàng như vậy nữa rồi.
Đừng nói là hắn không cho phép, cả Huyết tộc cũng không cho phép.
Biển máu Bất Tử vốn chính là vì bồi dưỡng thiên tài của Huyết tộc, truyền thừa Huyết Côn kia càng là một truyền thừa cực kỳ quan trọng mà Huyết tộc để lại.