“Cũng đúng, ta đã nghe Kiếm Ngư Quân nói qua chuyện của ngươi, phái ra cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong đến đối phó ngươi, thực sự có chút không biết xấu hổ, không ngờ ta ngủ say một khoảng thời gian, trong tộc đã loạn thành như vậy, những tiểu bối không nên thân.” Kiếm Huyết ngư cấp Tôn nói liên miên cằn nhằn, giọng điệu tựa hồ có chút thất vọng.
Phân thân Huyết Thần đươngb nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng đối phương, đối phương là tồn tại cấp Tôn, không biết sống bao nhiêu năm, đã sớm là lão hồ ly trong lão hồ ly, nếu dễ dàng tin tưởng lời nói của đối phương, còn không biết sẽ bị đùa giỡn thành như thế nào.
Hiện tại hắn muốn xem thử lão già này muốn làm gì, dù sao một tồn tại cấp Tôn khẳng định sẽ không vô duyên vô cớ nói chuyện phiếm với hắn ở đây.
Kiếm Huyết ngư cấp Tôn kia thấy phân thân Huyết Thần không nói một lời, trầm mặc một chút, lại nói: “Kiếm Ngư Quân muốn mở bảo khố cho các ngươi chọn lựa, có lẽ ngươi không chọn được bảo vật quá tốt gì, nhiều lắm chỉ là một vài vật thông thường.”
“Sao vậy, ngài muốn tăng thêm bồi thường cho ta sao.” Ánh mắt phân thân Huyết Thần hơi nhíu lại, cười nhạt nói.
“Nếu ngươi đồng ý với ta một chuyện, ta chưa chắc không thể cho ngươi được không ít đồ tốt.” Kiếm Huyết ngư cấp Tôn xa xôi nói.
“Chuyện gì?” Phân thân Huyết Thần cười lạnh nói.
Đã biết lão già này khẳng định có yêu cầu, bằng không một tồn tại cấp Tôn sẽ tìm cấp Ma Hoàng trung vị như hắn nói chuyện phiếm đâu.
“Từ trong tộc Kiếm Huyết ngư ta chọn mấy thiên tài, trở thành hộ vệ của ngươi, mang chúng nó rời khỏi biển máu Bất Tử.” Kiếm Huyết ngư cấp Tôn nói.
“Trái lại ngươi gõ xong bàn tính, mang chúng nó đi, để chúng nó hoàn toàn thoát khỏi vận mệnh bị nô dịch.” Phân thân Huyết Thần trào phúng nói.
“Chúng nó có thể nguyện trung thành với ngươi, lão hủ chỉ hy vọng chúng nó đi ra ngoài trông thấy thế giới bên ngoài, không cần cả đời bị nhốt ở trong này, cái này quá đáng buồn.” Kiếm Huyết ngư cấp Tôn kia nói.
“Ký kết khế ước linh hồn, sinh tử do ta?” Ánh mắt phân thân Huyết Thần chợt lóe, hỏi.
“Có thể.” Kiếm Huyết ngư cấp Tôn kia trầm mặc một chút, nói.
“Ngươi có thể cho ta chỗ tốt gì?” Phân thân Huyết Thần hỏi.
“Ngươi có thể tiến vào một bảo khố ẩn giấu, bên trong có bảo vật trân quý nhất mà tộc Kiếm Huyết ngư ta cất giấu nhiều năm, ngươi có thể chọn lựa ba cái trong đó.” Kiếm Huyết ngư cấp Tôn nói.
“Ngươi sẽ không sợ ta nói cho những người khác sao?” Phân thân Huyết Thần nhàn nhạt nói.
“Ngươi sẽ không.” Kiếm Huyết ngư cấp Tôn tựa hồ rất tự tin.
“Xì!” Phân thân Huyết Thần có chút khó chịu, lão già này nhìn lòng người rất chuẩn, quả nhiên khó đối phó, lập tức nói: “Ta cần trước xem qua đồ vật trước rồi nói sau, nếu không hài lòng, ta có quyền từ chối ngươi.”
“Được.” Kiếm Huyết ngư cấp Tôn kia trực tiếp đồng ý, cũng không chút chần chờ.
Phân thân Huyết Thần không ép đối phương quá chặt, tới cùng là tồn tại cấp Tôn, nếu thúc ép, ai biết xảy ra chuyện gì.
Có thể từ trong miệng lão già này biết được bảo khố ẩn giấu đó, đã xem như một sự kinh ngạc vui vẻ bất ngờ, làm người phải biết chừng mực.
Về phần đám Huyết Rand, có Kiếm Huyết ngư cấp Tôn kia hỗ trợ che giấu, ắt hẳn cũng không phát hiện được hắn ăn mảnh.
Trong lúc nói chuyện, Kiếm Ngư Quân đã mang theo mọi người tiến vào rãnh biển, đứng trước một thạch bích, chỉ thấy bàn tay to nó vung lên, quang mang màu đỏ sậm của trên thạch bích trước mặt chậm rãi vỡ ra, lộ ra một thông đạo nối thẳng bên trong.
Kiếm Ngư Quân đi vào trong đó trước, đám loài Hắc Ám Huyết Rand cũng không có bất kì lo lắng, sắc mặt bình đạm theo đi vào.
Phân thân Huyết Thần liền đi theo phía sau chúng nó, làm một người trong suốt.
Tuy rằng lần bồi thường này nhìn như là vì hắn, nhưng trên thực tế tất cả mọi người đều biết, vì hắn phải bồi thường là một mặt, bản thân mấy loài Hắc Ám Huyết tộc kia muốn kiếm thêm một khoản cũng là một nguyên nhân cực kỳ quan trọng.
Đối với tồn tại cấp Hoàng thượng vị đỉnh phong, vẫn nhiều ít phải giữ lại một phần kính sợ.
Dọc theo thông đạo đi một lát, trước mặt lại lần nữa xuất hiện một màn ánh sáng màu đỏ sậm, Kiếm Ngư Quân lấy ra một lệnh bài giống như mảnh xương cá, mở ra màn ánh sáng trước mặt.
Sau lưng màn ánh sáng là một cửa đá!
Theo màn ánh sáng mở ra, cửa đá kia đã trong tiếng vang ầm ầm một trận mở ra, lộ ra tình hình trong đó.
“Ở đây chính là bảo khố, mọi người tự mình vào chọn lựa.” Kiếm Ngư Quân nói.
“Không ngờ bảo khố của tộc Kiếm Huyết ngư các ngươi cũng có không ít thứ tốt nha.” Đám loài Hắc Ám Huyết Rand tiến vào trong đó, ánh mắt nhìn quét bốn phía, ánh mắt nhất thời sáng lên.
Phân thân Huyết Thần đảo mắt qua, trong mắt cũng không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng mà hắn không nói thêm gì, chỉ là nhìn về phía đám loài Hắc Ám Huyết Rand.
“Bắt đầu chọn lựa đi, có thể chọn được cái gì là dựa vào bản lĩnh của mỗi người.” Huyết Rand nói.
“Ha ha ha.... được!”
“Vậy xem thử ai có thể tìm được bảo vật tốt hơn đi.”
“Huyết tử là phù văn trận pháp sư cấp Thánh, không chừng ánh mắt của hắn còn tốt hơn chúng ta.”
Mấy loài Hắc Ám cười hehe, có vẻ có chút hưng phấn, cho dù là đối với tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh như chúng nó, bảo vật ở trong này cũng có không ít hữu dụng đối với chúng nó.
“Chư vị tiền bối đề cao ta rồi, kinh nghiệm của ta khẳng định không phong phú bằng chư vị tiền bối.” Phân thân Huyết Thần khiêm tốn nói.
Lúc này đương nhiên là khiêm tốn một chút, không thể để chúng nó phát hiện hắn sở hữu năng lực tầm bảo.
Mấy loài Hắc Ám thấy vậy, trong lòng tự nhiên rất vui vẻ, lúc này bắt đầu tìm kiếm các loại bảo vật.
Chúng nó rất ăn ý chia ra, cũng không đến gần nhau, dù sao cho dù nói thế nào, chúng nó đều đến từ thị tộc khác nhau, trước mặt lợi ích, đương nhiên đều có ý nghĩ cá nhân.