Trong lòng Euphelia bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, sau đó trong mắt cũng lộ ra ánh sáng sáng ngời, thực lực Huyết tử càng mạnh, càng chứng minh ánh mắt nàng không có sai.
Hiện tại nàng ngược lại muốn xem còn ai dám nói nàng không đúng?
Giờ phút này, Huyết Kings đứng ngoài trăm mét, nhìn chằm chằm phân thân Huyết Thần với sắc mặt hoàn toàn u ám, khó coi vô cùng.
Nó làm sao cũng không nghĩ đến, khí thế của bản thân lúc tiến vào cấp Ma Hoàng thượng vị, ở trước mặt khí thế của đối phương vậy mà vẫn là không chịu nổi một đòn.
Khí thế của tên này rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Hơn nữa khí thế của hắn chẳng lẽ không phải nhờ vào hài cốt Huyết Côn mà đến sao?
Vì sao chính hắn có thể bộc phát ra khí thế khủng bố như thế?
Huyết Kings cảm thấy mình đã tính sai, mọi thứ đều lệch hướng dự tính của nó, làm trong lòng nó cũng không còn cách nào duy trì bình tĩnh.
“Cấp Ma Hoàng thượng vị, chỉ thế này?” Phân thân Huyết Thần bình tĩnh nhìn Huyết Kings, hờ hững nói: “Thực lực không có gì tiến bộ, cũng ra ngoài học người ta xen vào việc người khác?”
Hắn vốn không có ý định ra tay, nhưng Huyết Kings này lại ngày càng táo tợn, vậy mà động thủ với người mới gia nhập phe hắn ngay trước mặt hắn, đây không phải đánh vào mặt hắn sao?
Uy danh của Huyết tử vẫn phải giữ gìn.
Không phải ai cũng có thể đá hắn một cước.
Hắn thật vất vả mới có được danh tiếng Huyết tử, ngay cả cấp Ma Tôn cũng đắc tội mấy người, sao lại để người khác phá hư được.
Huyết Kings này thật đúng là đui mù!
Nhưng vừa vặn lấy nó lập uy, để thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc ở đây càng thêm kiêng dè nó.
Vẻ mặt loài Hắc Ám ở đây tức khắc kỳ lạ, lời của Huyết tử quả thực còn độc hơn Huyết Rosa.
Cái gì gọi là cấp Ma Hoàng thượng vị chỉ thế này?
Cái gì gọi là thực lực không có gì tiến bộ?
Đường đường là cấp Ma Hoàng thượng vị, bị nói không đáng một đồng, e rằng cũng chỉ có hắn dám nói thế.
Đám thiên tài Huyết Noqui, Huyết Kỳ La sắc mặt cũng không dễ nhìn lắm, cảm giác chính mình bị diss, vô tội nằm cũng trúng đạn.
Vẻ mặt Huyết Tia kỳ lạ, không khỏi cạn lời, tiến vào cấp Ma Hoàng thượng vị vẫn phải bị xem thường, chuyện này là sao?
“Ngươi!” Huyết Kings nghe thấy lời nói tựa như khinh thường kia, tức khắc cảm giác như bị sỉ nhục, sắc mặt nháy mắt trở nên lạnh băng vô cùng, gắt gao nhìn chằm chằm hắn.
“Muốn đánh một trận?” Phân thân Huyết Thần điềm tĩnh nói: “Hiện tại có thể động thủ, ta theo tới cùng.”
Đồng tử Huyết Kings co lại, nhìn thấy vẻ mặt của đối phương, trong lòng tràn đầy kiêng dè, lúc này nó hoàn toàn bị đặt trên lửa, tiến cũng không được, lùi cũng không xong.
Vốn cho rằng mình đã đạt đến cấp Ma Hoàng thượng vị, có thể ép qua đối phương một đầu, không nghĩ tới kết quả lại là như này.
Lập uy không được, ngược lại bị diệt uy phong.
Đây thật đúng là xui xẻo!
Bầu không khí nháy mắt cứng lại, Huyết Kings lạnh lùng nhìn chằm chằm phân thân Huyết Thần, bị ép đến mức này, đã không phải là chuyện nó muốn lui là có thể lui.
Nếu cứ lui như vậy, mặt mũi nó để ở đâu?
Ầm!
Nhưng đúng lúc này, một tiếng ầm vang vang lên trên đài cao phía trước, loài Hắc Ám trên quảng trường không khỏi quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trên không đài cao, không gian dao động, ánh sáng màu đỏ tươi chói mắt theo đó xuất hiện.
“Xem ra cũng rất có sức sống ha!”
Một âm thanh lạnh băng uy nghiêm từ trên đài cao chầm chậm truyền ra, mặc dù không lớn, lại chậm rãi truyền khắp cả quảng trường, tràn vào trong tai mỗi loài Hắc Ám, khiến cho đông đảo loài Hắc Ám chấn động trong lòng, hơi biến sắc mặt.
Tất cả ánh mắt đều tụ tập trên đài cao.
Tại đó, một bóng người xuất hiện.
Một bóng dáng làm Vương Đằng có chút ngoài ý muốn.
“Thí Huyết Ma Tôn!!!”
Bên trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng chợt mở mắt, loài Hắc Ám xuất hiện trên đài cao bất ngờ đúng là Thí Huyết Ma Tôn, người từng xuất hiện ở tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp trước đây.
Hắn làm sao cũng không nghĩ đến, lúc đối phương xuất hiện trước mặt hắn lần nữa, vậy mà lại là một cảnh tượng như thế này.
“Ha!”
Một tiếng cười khẽ không rõ ý vị từ trong miệng Vương Đằng truyền ra, mặt hắn không chút biểu cảm, ánh mắt lạnh nhạt vô cùng, ánh mắt xuyên thấu qua phân thân Huyết Thần nhìn chằm chằm tồn tại cấp Ma Tôn kia.
“Thí Huyết Ma Tôn đại nhân!”
“Là Thí Huyết Ma Tôn đại nhân!”
“Không nghĩ tới vậy mà là nó, nó không phải đang ở trên chiến trường sao? Vì sao lại xuất hiện ở đây?”
...
Loài Hắc Ám trên quảng trường cũng nháy mắt sôi trào, ánh mắt nhìn bóng dáng kia không tự giác lộ ra vẻ kính sợ, cuồng nhiệt.
Vương Đằng có chút ngoài ý muốn, nhân khí của Thí Huyết Ma Tôn này ở trong Huyết tộc cao như vậy?
Hắn quay đầu nhìn về phía đám thiên tài Huyết Noqui, Huyết Kỳ La, lại thấy trong mắt bọn chúng lóe ra ánh sáng, dáng vẻ thoạt nhìn tương đối kích động, rồi lại cật lực kiềm nén.
“Yên lặng!”
Thí Huyết Ma Tôn mặc kệ loài Hắc Ám phía dưới cuồng nhiệt và sùng bái thế nào, từ đầu đến cuối sắc mặt đều lạnh lùng, lạnh lùng quát.
Toàn bộ quảng trường vì thế yên tĩnh.
Ánh mắt Thí Huyết Ma Tôn chậm rãi đảo qua bên dưới, liếc mắt nhìn Huyết Kings, cuối cùng dừng mắt trên người phân thân Huyết Thần, hờ hững nói: “Có sinh lực này, không bằng giữ lại chút hơi sức lên chiến trường đánh, tranh phong với võ giả Nhân tộc, tranh phong với chủng tộc Hắc Ám khác.”
Huyết Kings nghe được câu này, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, liếc mắt nhìn phân thân Huyết Thần, hành lễ với Thí Huyết Ma Tôn trên đài cao đáp: “Vâng!”
Ánh mắt đông đảo loài Hắc Ám tức khắc đều rơi vào trên người phân thân Huyết Thần.
“Thật ra không cần phí hơi sức gì, chỉ là chuyện một tay có thể giải quyết, coi như làm nóng người.” Phân thân Huyết Thần lại điềm tĩnh nói.
“...”
Trong chốc lát, cả quảng trường đều yên tĩnh không tiếng động, tựa như tiếng hô hấp cũng biến mất, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Tất cả loài Hắc Ám mặt đầy ngơ ngác nhìn hắn.
Vị Huyết tử này, lá gan có phải hơi lớn rồi không?